Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Phát Rồ

Phát Rồ

Tác giả: Thả An

Ngày cập nhật: 04:03 22/12/2015

Lượt xem: 134915

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/915 lượt.

iệng liếc nhìn về hướng Lệ Chí Thành vừa đi khỏi. Những lời ban nãy cô nói với Lệ Chí Thành sao lại tới tai Lâm Sóc mau như vậy?
Phù Sinh mau chóng trấn tĩnh lại, cười nói: "Mặt anh thế nào lẽ ra anh phải tự biết chứ. Người chia làm nhiều loại, vật chia làm nhiều loài. Anh và Lisa ở bên nhau chắc chắn rất hợp đấy."
Lâm Sóc chưa kịp cất tiếng, Hướng Phù Sinh đã cắt ngang: "Hừm, vốn dĩ tôi chẳng quan tâm các người có hợp nhau hay không, nhưng tôi cảnh cáo anh, đừng nghĩ cách phá hoại chuyện giữa tôi và Lệ Chí Thành. Không thì đừng trách tôi làm anh bẽ mặt."
Lâm Sóc nghe xong, khóe môi khẽ nhếch lên: "Hình như cô rất thích dọa dẫm người khác, nhưng ít khi làm thật. Lần trước chẳng phải cô cũng dọa để cha cô xử lý tôi sao? Giờ tôi vẫn khỏe mạnh đứng trước mặt cô đó thôi."
Nói tới đây anh ta đút tay vào túi quần chờ đợi, Hướng Phù Sinh đang định phản bác, anh ta cũng học cô ngắt lời trắng trợn: "Hừm, thật ra tôi muốn nói là, không những tôi là khách hàng của Lệ Chí Thành, ngoài công việc quan hệ hai chúng tôi cũng rất tốt. Nếu cô biết điều đối xử tử tế với tôi, không chừng trước mặt anh ta tôi sẽ nói khéo cho cô vài câu."
"Lâm... Sóc..." Hướng Phù Sinh miệng vẫn nở nụ cười, nhưng thật ra là đang nghiên răng nuốt giận.
Lâm Sóc quay đầu, nhìn thấy xe nhà họ Hướng đã dừng lại sau lưng mình: "Xe tới đón cô rồi. Tôi xin đi trước vậy." Lâm Sóc trở về xe, vừa gõ gõ đầu xe, vừa chêm thêm một câu: "Đúng rồi, cái cô Lisa đó muốn tiếp cận tôi, nhưng tôi đã nói với cô ta, tôi chỉ ngưỡng mộ cô Hướng mà thôi."
Nói xong, anh ta khua tay, cúi người chui vào xe, nổ máy đi thẳng. Tài xế xuống xe chạy về phía Hướng Phù Sinh, tôn kính chào một tiếng: "Cô Hướng."
Hướng Phù Sinh lạnh lùng nhìn người tài xế một cái, rút điện thoại ra: "Lara, thứ bảy này gọi cả hội tới họp mặt, có chuyện này hay lắm." Cúp máy, Hướng Phù Sinh nhìn theo hướng Lâm Sóc vừa rời khỏi, cười nhạt. Không vặt lông anh ta, anh ta lại tưởng mình là người ăn chay.
…..O…..
Tốỉ thứ bảy, hội bạn đã lâu chẳng buồn gặp mặt bỗng tụ tập đông đủ tại quán rượu, nguyên do là Hướng Phù Sinh đã tuyên bố trị tội gã "Lâm Sóc". Đây đúng là trò hay ngàn năm có một. Lần trước Hướng Phù Sinh ra tay là để đối phó với một ký giả chĩa mũi nhọn vào cô mọi nơi mọi lúc. Cô đã làm cho ký giả này không thể nào trụ lại tại Hồng Kông nữa.
"Phù Sinh, cậu xem tớ mang đến cái gì này." Một cô bạn sán lại bên Hướng Phù Sinh, mở máy tính bày trước mắt cô.
Lara lúc này đang dựa vào người Hướng Phù Sinh, liếc qua một cái, lập tức lắc đầu: "Kính cẩn lạy cậu, sâu độc? Tráo kem đánh răng vào nhân bánh quy? Có phải trẻ con nữa đâu mà chơi trò này?"
"Thế thì... quấy rối điện thoại thì thế nào? Tớ thấy trên phim chiêu này hữu dụng phết, vui ra trò đây." Lee nhảy vào cuộc
"Lee này, tứ chi cậu công nhận phát triển... thảo nào mà đầu óc cậu thật..." Lara lại lắc lắc đầu, thở dài một tiếng. Lee phát cáu, hai bên bắt đầu cãi nhau chí chóe.
Hướng Phù Sinh lướt khẽ ngón tay theo viền ly rượu, từ đầu chí cuối im lặng, vẻ như đang ngẫm nghĩ gì đó.
"Ôi giời, tớ nghĩ cứ gửi cho hắn một cái mail chứa virus, làm tê liệt máy tính của hắn luôn." Joe nâng ly cụng khẽ với Hướng Phù Sinh, cười nham hiểm: "Cách này thế nào?"
Hướng Phù Sinh nghe xong bỗng ngẩng đầu lên như bừng tỉnh: "Tớ biết địa chỉ công ty anh ta, có thể tìm được địa chi I.P chứ?"
"Phù Sinh, chẳng lẽ cậu định hack công ty chứng khoán của anh ta? Vố này hơi hiểm đây, làm không khéo là ra tòa chứ chẳng chơi."
"Joe, cậu làm được không?" Hướng Phù Sinh hất hàm, không thèm để ý tới sự phản đối của Lara.
"Hãy đợi tin vui của thần, hỡi công chúa." Joe ngửa cổ, uống cạn ly rượu.
Kế hoạch vạch ra xong, mọi người chuyển chủ đề khác, cuộc nhậu nhẹt vui chơi bắt đầu.
Hướng Phù Sinh đang định đi rửa tay, Lara kéo cô ra một chỗ, thì thầm: "Cậu định làm thế thật à?"
"Muốn làm cho ra trò tất phải có chút mạo hiểm. Để khiến cho Lâm Sóc điêu đứng, tớ rất sẵn lòng mạo hiểm."
"Crystal, cậu điên rồi."
Hướng Phù Sinh cười nhẹ: "Một chút thôi."
…..O…..
Thứ hai, Lâm Sóc đúng giờ tới công ty, vừa bước chân vào cửa, trợ lý Paul đã chạy tới, vẻ mặt lo lắng: "Hệ thống máy tính của công ty bị hacker tấn công, không cách nào hoạt động bình thường được."
Lâm Sóc cau mày: "Nhân viên IT đang khắc phục chứ?"
"Vừa mới tới, đang kiểm tra ạ."
Một trợ lý khác đặt tách cà phê và tập tài liệu xuống bàn rồi đi ra, Paul tiến tới mở cửa, Lâm Sóc bước vào văn phòng. Nhân viên IT đang ngồi trước máy tính, ngón tay lướt vội trên bàn phím.
"Thế nào rồi?" Lâm Sóc liếc qua các giấy tờ trong tập tài liệu rồi đặt xuống bàn, nhấp một ngụm cà phê hỏi.
"Có thể khôi phục, nhưng... cần một chút thời gian."
"Các con số trên thị trường cổ phiếu biến động từng giây từng phút một, anh nên biết, thời gian đối với chúng ta chính là tiền." Ngón tay Lâm Sóc gõ nhịp đều đặn trên bàn, giọng nói không gấp cũng không chậm: "Cho nên, đừng để tôi phải chờ quá lâu. Nếu không tôi không dám nói liệu đây có phải công việc cuối cùng


The Soda Pop