
Tác giả: Trang Trang
Ngày cập nhật: 02:49 22/12/2015
Lượt xem: 1341543
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1543 lượt.
a đình giàu có không hiểu biết, không có chí tiến thủ. Sau khi tốt nghiệp đại học không lâu đã tiếp nhận tất cả mọi sự vụ của công ty, doanh thu của tập đoàn Giang Thị liên tục tăng cao, gần như cô không phải để ông phải lo lắng. Ông tưởng rằng cô con gái thông minh sắc sảo của mình cũng hiểu rằng, Mạnh Thời không yêu cô. Nhưng ông đã lầm, cô con gái sa lầy vào cạm bẫy tình yêu đã mất đi lý trí, hạ mình để giữ chân một người đàn ông không yêu cô.
Mạnh Thời nhìn hồ sen im lặng. Anh nhớ đến Phụ Minh Ý. Hiện giờ anh hoàn toàn có thể hiểu tâm trạng của Phụ Minh Ý năm xưa. Anh không quan tâm đến mình, nhưng anh quan tâm đến Phùng Hy. Cho dù thế nào anh cũng không thể để Phùng Hy sa lầy vào đại họa này. Không có ai thực sự quan tâm đến hoàn cảnh của cô, không có ai tự đặt câu hỏi có phải cô bị oan hay không. Nghĩ đến đây, Mạnh Thời lại cảm thấy xót xa.
Giang Duy Hán chắp tay sau lưng bước đến bên anh ngắm hoa sen, nói: “Thời này, người ta chỉ nhìn thấy vẻ đẹp của hoa sen khi nổi trên mặt nước, không nhìn thấy thân rễ của nó bám đầy bùn nhơ, giống như một người có hai bộ mặt. Cháu nhìn thấy mặt hiếu thắng, mạnh mẽ của Du San, nhưng cháu không nhìn thấy vẻ đáng yêu, trong sáng của nó. Mỗi lần nhìn thấy Du San cố gắng làm mọi chuyện để giành được tình cảm của cháu, trong lòng bác còn oán hận hơn cả nó. Bác hận cháu vì cháu không trân trọng nó. Trước khi chưa xảy ra chuyện này, bác đã dự định tính sổ Phùng Hy rồi. Hai mươi nghìn USD giấu trong hộp trà là sáng kiến của bác, quay phim cũng là do bác sắp đặt. Hiện giờ bác chỉ có một yêu cầu. Cháu lấy Du San, việc này sẽ chấm dứt ở đây.”
Hộp trà đã tìm thấy rồi, chỉ cần có lời khai làm chứng của Giang Thị, Phùng Hy sẽ không thể chối cãi. Trong đầu Mạnh Thời ra sức nghĩ cách đối phó, đây là cuộc chiến tranh tâm lý. Anh không thể để Giang Duy Hán nhìn thấy vẻ sốt ruột của mình, đối phương đã không hề ngại ngần lật con bài ra cho anh xem, nhưng con bài của anh lại không thể lật ra.
Mạnh Thời bình tĩnh đáp: “Bác ạ, cùng lắm là cháu thấy rắn rứt lương tâm, chỉ có thể nói một câu xin lỗi với Phùng Hy mà thôi. Cháu không yêu Du San, nếu cháu lấy cô ấy sẽ không có lợi cho cô ấy.”
Giang Duy Hán cười khà khà, “Thời ạ, Du San không phải là đối thủ của cháu. Trong trái tim cháu chỉ có cô Phùng Hy đó thôi. Không, cháu không phải biện bạch, cũng không cần phải nói với bác những câu như cắn rứt lương tâm. Bác là người từng trải, ít nhiều bác cũng hiểu được vài phần thật giả trong lời nói của cháu. Bác chỉ có một mình Du San, nói một cách thật lòng là bác mong nó tìm được một người chồng yêu thương nó và che chở cho nó. Cháu không yêu nó nhưng cháu cũng có thể che chở cho nó đến hết cuộc đời. Trong cơ thể cháu có dòng máu của nhà họ Mạnh, cháu không thoái thác được trách nhiệm này. Chính vì vậy, cho dù cháu không yêu nó, nhưng cháu cũng sẽ thương nó. Thực sự là nó rất yêu cháu. Bác muốn cháu lấy nó, hai nhà họ Mạnh họ Giang sẽ làm thông gia của nhau. Cháu có thể thỏa sức sắp xếp mọi việc cho cô bạn Phùng Hy của cháu. Hai mươi nghìn USD có thể gọi là tiền hối lộ, cũng có thể coi là lệ phí chia tay mà Giang Du San mời cô ấy rời xa cháu. Bao gồm cả khoản tiền bồi thường một triệu không trăm hai mươi nghìn nhân dân tệ, nhà họ Giang đều có thể không nhận.”
Nhà họ Giang không cần khoản tiền bồi thường này, làm chứng nói rằng Phùng Hy vô tội, rất có thành ý. Tuy nhiên, phải dùng cuộc hôn nhân của anh để trao đổi ư? Mạnh Thời quay đầu sang nhìn Giang Duy Hán: “Nếu sau khi mọi việc êm xuôi, cháu lại hối hận và nuốt lời thì sao?”
Giang Duy Hán như đã có chủ tâm từ lâu nói: “Bác muốn lấy hầm bí mật của nhà họ Mạnh làm đồ ăn hỏi cho Du San.”
Mạnh Thời hít một hơi thật sâu. Anh chưa bao giờ đi vào hầm bí mật của nhà họ Mạnh, có thật là Giang Duy Hán chỉ vì con gái hay không? Anh nhìn thấy vẻ tham lam trong mắt Giang Duy Hán và lập tức hiểu ra vấn đề. Mạnh Thời quay đầu nhìn lại, qua cửa kính, anh nhìn thấy Giang Du San đang ngồi trên cửa kính nhìn anh. Anh hạ giọng nói: “Rõ ràng là bác Giang cảm thấy tình cảm không tin cậy bằng tiền bạc, chỉ có điều giá đưa ra quá cao, khó mà thành được.”
“Đứng trên góc độ của một thương nhân mà nói, bàn chuyện làm ăn cần có sự mặc cả và lòng thành. Bác chỉ có một mình Giang Du San, Giang Du San về làm dâu nhà họ Mạnh tức là người của nhà họ Mạnh rồi. Hầm bí mật vẫn là hầm bí mật của nhà họ Mạnh.”
Giang Duy Hán không hề che giấu lòng tham của mình. Nhà họ Mạnh với trăm năm lịch sử, trong hầm bí mật có bao nhiêu món đồ quý, Giang Duy Hán rất quan tâm đến chuyện này.
Sự việc phát triển đến ngày hôm nay, người đắc ý nhất là Giang Duy Hán. Cho dù giải quyết thế nào, ông ta đều không bị thiệt.
Còn Mạnh Thời, anh thực sự không có lối thoát nữa.
“Chìa khóa hầm bí mật không nằm trong tay cháu. Cháu phải về nhà bàn với cha cháu đã, ông là chủ gia đình.” Mạnh Thời lịch sự cáo từ.
Phát cuồng
Một mối tình rực rỡ hơn cả pháo hoa, nó nở rộ trên bầu tr