Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Tác giả: Thu Thủy Y Nhân

Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015

Lượt xem: 1341176

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1176 lượt.

sau đó cô sẽ cười nhạo người nào đó, coi như cô trả lại tất cả mọi chuyện cho cô ấy.
Có câu nói là cười người hôm trước hôm sau người cười!






Xe đẩy bốn đứa trẻ ra ngoài, đơn giản là làm cho người ta sáng mắt, quay đầu nhìn mải miết.
Diệp Vũ đẩy bốn cục cưng cũng cảm thấy rất có phong cách, cảm giác này không chê vào đâu được.
“Mau tránh ra, để chị đẩy, để chị đẩy, chị trẻ tuổi xinh đẹp hơn cô.” Bạch Tinh Oánh nhất quyết muốn chiếm vị trí mẹ ruột, mông vểnh lên liền đẩy mẹ ruột ra.
Lại nói, lúc đầu ý định là bốn bạn học tập trung tại biệt thự của phụ nữ có thai nào đó, nhưng bởi vì phụ nữ có thai nào đó không sợ cường quyền, dùng cái bụng to lớn uy hiếp ông chồng, thành công phá vỡ vòng vây biệt thự, thành công quay về hình tượng quần chúng nhân dân.
Sau đó nữa, xe công sự của Diệp Vũ dừng ở bãi đậu xe, xe ddaayr bốn đứ bé vừa đến, sau khi đẩy bốn đứa nhóc vào trong lập tức xảy ra nội loạn.
Cái gì gọi là khí phách ngang ngược?
Là chị dâu của bọn họ.
Một giây phút kia, tiểu Trương và tiểu Trần hiểu ra.
“Tốt lắm, tiểu Trương, tiểu Trần, hai người có thể về rồi, lúc nào cần tôi sẽ gọi điện cho hai người.”
Tiểu Trương và tiểu Trần đều muốn tỏ lòng: thật ra họ không mong trở về sớm, chơi cùng một chỗ với chị dâu rất vui vẻ.
Vương Thiến bị tấn công đứng sau xe em bé, nhìn ba bạn học, chỉ ngón trỏ về phía trước, nói: “Lão đại, cậu đã bị tư bản chủ nghĩa đạn bọc đường ăn mòn triệt để rồi, lão tam, khí tiết cậu không có giới hạn rồi, cũng kéo cả khí tiết anh Lý xuống thấp tột cùng. Lão nhị… TMD, cậu còn có thể không có khí phách như vậy sao? Nữ anh hùng là hỏng bét sao? Cậu làm cho đàn ông không thể sống nổi à?”
Trình Lam: “Có bản lĩnh thì cậu cũng để tư bản chủ nghĩa làm hư.”
Bạch Tinh Oánh: “Khí tiết vợ chồng bọn tớ vốn không có giới hạn.”
Diệp Vũ: “Chị đã là nữ anh hùng rất nhiều năm, giờ cậu mới phát hiện sao?”
Một vạn con ngựa chạy qua thảo nguyên…
“Thế giới này sao có thể để cho người nghèo như tớ sống nổi.” Vương Thiến chỉ trời gào thét.
Bạch Tinh Oánh kề tai nói nhỏ với Diệp Vũ: “Thấy tạo dáng của tiểu Thiến thế nào?”
“Gầm thét giống trâu bò, nếu cầm thêm bó đuốc trên tay, hoàn toàn giống với đuốc Olympic.”
Trình Lam đồng ý, “Tớ phụ trách thanh toán hóa đơn cho bó đuốc.”
Diệp Vũ vỗ tay, cười híp mắt nói: “OK, phòng ngủ bốn người, ba người được thông qua, một người bỏ cuộc, một người vừa mới gào thét, chúng ta hãy vỗ tay cho cô ấy. Cuộc sống đầy khó khăn, gào thét thế này làm cho cuộc sống thú vị hơn rất nhiều.”
Vương Thiến giận, “Chị không bỏ cuộc.”
“Thiểu số phải phục tùng đa số hiểu không?”
“Không hiểu.”
“Không hiểu cũng không thành vấn đề, cậu có thể giả hiểu.” Diệp Vũ rất không có nguyên tắc nói.
“Thật biến chất.” Vương Thiến khinh thường.
“Cứ khinh thường tùy thích, nhanh, bảo nhiếp ảnh gia nhà cậu ra ngoài làm người hầu.”
“Tại sao phải tìm người của tớ, nhà cậu không sắp xếp sao?”
“Cậu ngu ngốc, lúc đàn ông chịu làm người hầu cũng là lúc sắp trở thành chồng. Bọn tớ đã vào trong lồng, bọn họ đã không còn tư cách này, cũng chỉ có nhiếp ảnh gia mình đồng da sắt của cậu mới có thể đảm nhiệm chức người hầu cho cậu, thật sự đau lòng, không biết nói thế nào.” Diệp Vũ vô cùng xúc động.
“TMD, khinh thường các cậu không có đạo đức, người nhà tớ có thể tùy ý sai bảo như người hầu sao.”
Diệp Vũ thành khẩn nói: “Tiểu Thiến, cậu phải thuận theo trào lưu lịch sử, qua chỗ này sẽ không còn gì nữa, nhân lúc nhiếp ảnh gia vẫn còn phấn đấu trên đường lớn, chúng ta nên dùng sức giày vò, nếu không về sau sẽ không còn cơ hội.”
“Ai nói không còn cơ hội hả? Chị không chuyển chính thức, hắn vẫn phải phấn đấu.”
Bạch Tinh Oánh không nhìn nổi, “Đứa bé này thật xui xẻo, chút tự trọng đàn ông cũng không có. Hắn tận mắt nhìn thấy những đấu sĩ còn thừa lại, trong lúc bị giày vò chà đạp còn nghĩ rằng mình là người đàn ông tốt.”
“Đàn ông tốt chính là tớ, tớ đã từng là một cô em gái hiền lành.” Diệp Vũ thuận mồm thuận miệng.
Trình Lam phụt cười!
Bạch Tinh Oánh vỗ vỗ vài bạn học, “Choáng, lão nhị đừng làm loạn, tớ đang tổ chức một khóa giáo dục tư tưởng nghiêm túc, thế nào lại bị cậu chuyển thành con đường bi kịch hoang đường.”
“Thôi đi, cậu cũng nghiêm túc sao?” Diệp Vũ nhìn cô đánh giá từ trên xuống dưới, nói: “Váy siêu ngắn, mông nghểnh cao như ngọn núi cao hiểm trở, mắt lập trình viên nhà cậu không phải màu xanh trời, mà là màu xanh nhạt.”
“…” Trình Lam vô cùng bội phục nhìn tới trước, thành khẩn nói, “Diệp Vũ, sức chịu đựng tâm lý anh em quân nhân của nhân dân quả thật rất lớn, chị bái phục.”
“Bớt nói lảm nhảm đi, làm như cậu vẫn còn là phụ nữ xinh đẹp trong sáng lắm. Nhớ năm đó có tên ngốc Tiểu Đỗ, cậu dám cưỡi lên lưng người ta cầm roi giục chạy nước kiệu. NGười ta sợ quá đến mức sau này nhìn thấy cậu như nhìn thấy quỷ, trở thành cái bóng trong lòng.”
Trình Lam bị vạch trần lập tức giơ móng vuốt lên cổ cô bạn, nghiến răng nói: “Còn dám nói, cậu còn