
Tác giả: Dụng Hồng Sắc Thiên Ái Thông
Ngày cập nhật: 04:05 22/12/2015
Lượt xem: 134939
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/939 lượt.
hể giải quyết vấn đề, không bằng…” Hắn chống lên trán của cô, cho cô nhìn thấy rõ sự mờ ám trong mắt hắn: “Để anh yêu em thật tốt một lần được không?”
Quả đấm rơi xuống trên người hắn, cô dùng hết sức lực mà đánh hắn, hắn buông lỏng cơ bắp toàn thân cho cô đánh, đặt cô trên giường, hôn lên cái háng xinh đẹp, sự quấy nhiễu của cô với hắn chẳng thấm vào đâu, quần áo ngủ bị kéo xuống, hai chân cũng bị cưỡng ép mở ra, cô biết phản kháng cũng vô dụng nên nắm chặt áo ngủ của hắn: “Chúng ta nói chuyện.”
Hắn hôn một chút đùi trong mềm mại, đưa một ngón tay vào trong: “Nói chuyện gì?”
Cô cắn răng hút không khí, nắm chặt vai hắn quay mặt đi không nhìn hắn: “Anh, anh đi ra ngoài trước.”
Hắn vuốt tóc trên trán cô, sau đó hôn lên môi trơn bóng: “Bảo bối, thật chặt.” Vừa lòng phát hiện được sự run rẩy của thân thể cô, ngón tay của hắn càng dùng sức, may mắn là cô không để móng tay, hắn nghĩ.
“Chuyện đêm nay khiến em rất tức giận, hi vọng sau này không xảy ra nữa.” Lời đối thoại này vốn dĩ nên có khí thế, nhưng dưới tình huống này thì trái ngược lại, mặt của cô đều đỏ hết lên.
Hắn hôn hít gò má của cô, từng chút từng chút dịu dàng, ngữ khí lại không thể bỏ qua: “Trong trường hợp thế này thì không thể dẫn em đi, sau này cũng không.”
Cô rất rõ dụng ý của hắn, chỉ là không thể không tức giận: “Nhưng cô gái khác thì không được.”
Hắn nhíu mày nghĩ một chút, cười nói: “Tốt, sau này ai cũng không dẫn đi.” Xoa cái mũi nhỏ của cô: “Vừa lòng chưa, bảo bối của anh?”
Cô dẩu môi hừ một tiếng, hắn chậm rãi rút ngón tay ra, cô lập tức quay đầu nhìn hắn: “Còn có chuyện muốn nói.”
“Ừ?”
Mặt cô đỏ rực, mắt sáng lấp lánh, nghiêm túc nhìn hắn mở miệng: “Từ giờ trở đi: anh chỉ có thể đối tốt với một mình em; chỉ được sủng em, không được lừa em; đáp ứng mọi chuyện em yêu cầu, em muốn thì anh phải làm được; mỗi câu nói với em đều phải thật lòng. Không được lừa em, mắng em, phải quan tâm đến em; người khác bắt nạt em thì anh phải là người đầu tiên giúp em; lúc em vui vẻ anh cũng phải vui vẻ, lúc em không vui vẻ thì anh phải chọc cho em vui vẻ; vĩnh viễn đều thấy em xinh đẹp; trong mơ cũng phải nhìn thấy em; trong lòng chỉ được có mình em.”
Hắn sững sờ nhìn cô vài giây, sau đó cười: “Nếu làm như vậy anh được lợi gì?” Dục vọng của hắn chống đỡ nơi non mềm ướt át, cô cuống quít ngăn cản lại: “Anh còn chưa đáp ứng!” Nhưng sao có thể ngăn cản, hắn gắng sức một cái đã tiến vào…
Lần này đến phiên cô sững sờ nhìn hắn vài giây, đột nhiên ngoài dự đoán của mọi người mà “oa oa” một tiếng khóc ra: “Anh bắt nạt em!”
Hắn thật sự đang bắt nạt cô, vừa hôn nước mắt cuồn cuộn chảy ra không ngừng của cô vừa luật động, cuối cùng cũng kết thúc một lần, hắn dịu dàng hôn cô: “Từ giờ trở đi, anh chỉ sủng một mình em, không lừa em. Đồng ý với mọi yêu cầu của anh, em muốn gì anh đều làm cho em. Mỗi câu nói với em đều là thật lòng. Không bắt nạt em, không mắng em, luôn tin tưởng em. Có người bắt nạt em anh sẽ nhảy ra đầu tiên. Em vui vẻ anh sẽ cùng em vui vẻ, em không vui anh sẽ dỗ em vui. Vĩnh viễn cảm thấy em xinh đẹp nhất, nằm mơ cũng thấy em. Trong lòng anh, vĩnh viễn chỉ có một mình em…” Hắn hôn môi của cô: “Anh yêu em.”
Nói xong đã phát hiện cô không còn khóc, ánh mắt vô tội ngây ngốc nhìn hắn, sau đó cô hạ mắt xuống, chắc là muốn cười nhưng có chút ngại ngùng nên cắn chặt môi dưới: “Nói hoàn phát hiện nàng đã sớm không khóc, vô tội ngây ngốc nhìn hắn, sau đó hạ xuống con mắt, nghĩ cười khả năng lại có điểm ngại ngùng, thế là cắn chặt môi dưới, “Anh học ở đâu ra vậy?”
“Anh nói theo em.”
“Nga.” Cô cúi đầu thấp xuống, dáng vẻ thẹn thùng e lệ thật khiến người ta chết đuối, ngón tay dùng sức nắm lấy bờ vai của hắn, được ở cùng với người yêu thương nhất trên đời là một việc rất tuyệt diệu.
Sắc trời đã mờ tối, từ chiếc loa to truyền ra tiếng kinh Coran khắp thành phố Cairo, Seven mở to ánh mắt, lẳng lặng nhìn một thân ảnh nhảy từ cửa sổ vào, sau đó nhanh chóng chạy đến phòng thay đồ. Đợi khi Chris thay xong trang phục đi đêm đến bên giường thì cô đã thấy Seven ngồi dậy.
“A a.” Chris cười gượng hai tiếng, chậm rì rì bò lên giường: “Anh tỉnh rồi.” Cô chui vào trong chăn nheo mắt lại, thật ấm.
“Nhìn anh thật mệt mói.” Lời còn chưa dứt, cả người đã nhào vào trong lòng hắn, thân thể lạnh như băng còn dính chút sương mai ẩm ướt, bắt lấy cánh tay hắn ôm ngang qua hông cô: “Mệt mỏi quá, anh xoa bóp đi.”
Thế là hắn cúi nửa người xuống, ôm cô vào trong ngực, xoa nắn cái chân dài tinh tế, cô được xoa bóp thoải mái nên từ mũi vang lên những tiếng “hừ hừ”, thân thể hai người dán chặt vào nhau, nhất định cô cũng cảm giác được dục vọng của hắn nhưng vẫn tiếp tục không kiêng nể gì mà cọ xát trong ngực hắn, đại khái cô đoán lúc này hắn sẽ không đụng vào cô, bởi vì cô mới đi “làm việc” trở về, thật sự rất mệt mỏi.
Seven yên lặng thở dài, cảm nhận thật sâu sắc việc nuôi con gái không dễ dàng gì, đặt biệt là với những người không biết nghe lời, rõ ràng biết cô làm chuyện không nên làm nhưng sủng ái quá mức khiến hắn không nỡ rầ