
Tác giả: Suly
Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015
Lượt xem: 1341803
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1803 lượt.
ện của chính cậu đi,...... Giúp tôi lắp máy vi tính đi, chờ Hoa tiểu cẩu về cho cậu ấy bất ngờ.” Trang Hào đem màn hình ra: “Lại nói, Hoa tiểu cẩu không biết dùng máy vi tính đâu.”
Bàng Suất cười nói: “Vợ của anh ngay cả điện thoại di động cũng không có, huống chi máy vi tính.”
“Cậu không nói tôi còn không nhớ, ngày khác tôi phải mua cái điện thoại cho cậu ấy.” Trang Hào khom lưng bắt đầu kết nối màn hình và cùng thùng máy, đúng lúc này, Bàng Suất đột nhiên vỗ vỗ lưng Trang Hào: “Này anh em......”
“Làm gì?” Trang Hào quay đầu nhìn lại, lại thấy mẹ mình đứng ở ngoài quầy, trên tay cầm hai túi ny lon, bên trong chứa bốn hộp cơm, ánh mắt của bà có chút sưng, xem rã là do khóc.
Trang Hào nhìn bà như vậy, trong lòng chua khó chịu.
“Gì đó, tôi còn có chút chuyện, hôm nào tới dùng cơm sau.” Bàng Suất cười cười với mẹ Trang Hào, cầm ví của mình liền chạy như điên ra khỏi siêu thị.
Dù trong lòng Trang Hào khó chịu nhưng vẫn duy trì thái độ cứng rắn, tiếp tục cài đặt máy vi tính.
“...... Con trai.”
“Có chuyện gì?” giọng nói Trang Hào cứng rắn, trên thực tế trong lòng rất khổ sở.
Mẹ Trang Hào ho khan hai tiếng, cười nói: “Không có chuyện gì, mẹ ghé thăm con một chút.” Bà nhìn xung quanh mấy lần: “Hoa Kì đâu? Sao lại không thấy cậu ấy?”
“Đi ra ngoài mua thức ăn, nếu không ai nấu cơm cho tôi ăn?” Trang Hào lạnh lùng nói.
“Vậy thì thật tốt.” Mẹ Trang Hào vội vàng lấy hộp cơm trong túi ra, mở nắp nói: “Mẹ làm thịt kho, còn có sủi cảo nhân thịt bằm rau cần con thích ăn nhất nữa, con đói bụng thì ăn trước đi.”
Trang Hào len lén nhìn mấy lần: “Tôi chờ Hoa Kì.”
“Vậy thì chờ, mẹ làm phần hai người, nói thật, mẹ có ấn tượng rất tốt với Hoa Kì, hai người......” Mẹ Trang Hào thở dài: “Mẹ đi về trước, hai người chú ý thân thể, đừng chỉ lo buôn bán, có thời gian dẫn Hoa Kì về nhà, mẹ làm đồ ăn ngon cho hai con.”
Nghe thế, Trang Hào hiểu, ngồi dậy nói: “Được, vậy mẹ đi về trước đi, hai ngày nữa con và Hoa Kì trở về thăm hai người.”
“Ừ, mẹ đi, hai đứa giữ sức khỏe.” Mẹ Trang Hào không nhịn được mũi chua, vội vàng đi tới cửa.
Trang Hào cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, xem ra là thắng...... anh nhìn hộp thức ăn trên quầy, trong lòng bất giác cười cười.
“Anh, em đã về, anh xem em mua gì.” Hoa Kì giơ một túi cá lớn chạy vào, cười láo lĩnh nói: “Cá chạch đó, một lát nữa em làm cá chạch kho cho anh, thế nào?”
Trang Hào ngồi ở trong quầy, mỉm cười nói: “Để sau đi, buổi tối rồi làm, mẹ anh mới vừa tới đưa thịt kho và sủi cảo cho chúng ta.”
“Hả?......” Hoa Kì không thể tin vào tai của mình.
Trang Hào mừng rỡ nói: “Bên chỗ ba mẹ anh đã xong.”
“Má ơi, thiệt hay giả?” Hoa Kì ném túi cá chạch xuống đất, chui vào quầy: “Bọn họ nói sao?”
“Bọn họ không nói rõ, dù sao cũng là đồng ý, còn nói anh dẫn em về nhà, làm đồ ăn ngon cho chúng ta.” Trang Hào len lén nhìn mấy nhân viên làm công, không ai chú ý bên này mới dám ôm eo Hoa Kì, nói: “Qua một thời gian ngắn nữa chúng ta hãy trở về.”
“Tốt.” Hoa Kì là vui mừng lại khó chịu, sa sút tinh thần nói: “Ba mẹ anh xong rồi, nhưng bên ba mẹ em chắc......”
“Không có chuyện gì, từ từ đi.” Trang Hào cười trộm nói.
“Ai nha......” Một tiếng kêu đột nhiên dọa Trang Hào sợ vội vàng buông tay ra, trừng to mắt nhìn công nhân bốc vác ở cửa, nói: “Chuyện gì vậy?”
“Anh Trang, trên đất sao toàn là cá chạch vậy?” Công nhân bốc vác chỉ vào mặt đất nói.
“Ai nha má ơi.” Hoa Kì cả kinh, vội vàng chạy ra ngoài quầy: “Cá chạy rồi, nhanh bắt giúp em.”
Trang Hào bất đắc dĩ trợn trắng mắt, nghĩ thầm cả buổi trưa không cần làm gì khác, bắt cá chơi đi!
Mấy người chổng mông lên bắt các chạch cả buổi trưa, chờ giải quyết xong eo sắp thẳng không nổi. Trang Hào mệt ngồi trên ghế dựa, cười khổ nói: “Anh thật là xui xẻo.”
Hoa Kì hiểu ý của anh, bỉ ổi tới gần: “Anh cứ tự nhận xui xẻo.”
Trang Hào thở dài bất đắc dĩ, lại nói tiếp: “Bàng Suất đưa cho anh một cái máy vi tính, em rãnh rỗi thì học một ít, không có chuyện gì thì lên đó chơi game.”
Hoa Kì thấy máy vi tính trên bàn, hưng phấn nói: “Vậy ngày mai anh dạy em đi, đến bây giờ em chỉ biết mỗi bắn bi thôi.”
“Vậy phải xem biểu hiện của em!” Trang Hào du côn cười nói.
Hoa Kì vội vàng đứng nghiêm nói: “Xin ngài yên tâm, tối nay tôi sẽ xuất tất cả vốn liếng để phục vụ ngài.”
“Cứ quyết định như vậy đi, ai za...... cái eo già của tôi.” Trang Hào đỡ eo nói: “Buổi tối chà xát tắm rửa cho anh, mát xa nữa, cô vợ nhỏ.”
“Vâng, đại gia.”
Một ngày phấn khích luôn trôi qua rất nhanh, trong lúc vô tình đã đến buổi tối, ăn cơm tối xong bọn họ đóng siêu thị, hai người trở lại phòng nhỏ cởi sạch sáng loáng. Lúc Trang Hào bế Hoa Kì chuẩn bị vào nhà vệ sinh thì Hoa Kì đột nhiên tiến tới gặm Trang Hào một hớp. Trang Hào chán ghét bĩu môi: “Một lát đánh răng xong rồi làm, toàn mùi các chạch.”
Hoa Kì chỉ cười không nói lời nào.
Trang Hào bế Hoa Kì vào nhà vệ sinh, lúc buông cậu xuống thì tự mình ngồi trên ghế, ra lệnh nói: “Tắm rửa sạch sẽ cho đại gia.”
“Đại gia cần phục vụ gì? Toàn tập sao?”