Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tán Tỉnh Cô Nàng Xấu Hổ

Tán Tỉnh Cô Nàng Xấu Hổ

Tác giả: Tỉnh Tình

Ngày cập nhật: 03:19 22/12/2015

Lượt xem: 134788

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/788 lượt.

ình …” Nhìn thấy Ngự Diễm hành vi khác thường như thế, Mạnh Nghị lắc đầu thấp giọng.






Ngày hôm sau, Cổ Tiểu Lục mang theo tâm tình không bình yên đến văn phòng của Ngự Diễm, cô đặc biệt cố tình đến trước thời gian học hai tiếng bởi vì trong lòng có rất nhiều chuyện định chia sẽ cùng Ngự Diễm, cả đều là vấn đề nan giải của cô và Quách Dục An.
Vừa đến trước cửa văn phòng Ngự Diễm, ngay lúc cô định gõ cửa thì đột nhiên nghe tiếng nói chuyện bên trong làm động tác của cô chợt sững lại.
“Ta thực không hiểu vì sao ngươi phải làm như vậy, ngươi bây giờ là đang trốn tránh tình cảm của chính mình.” Đối mặt với sự cố chấp của bạn tốt , Mạnh Nghị anh không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu.
“Ta xin đính chính lại, ta đối với Cổ Tiểu Lục, nữ nhân âm dương quái khí không kia không có chút cảm tình nào, ngươi không cần phải cứ ghép tên ta và cô ta cùng một chỗ như thế đâu .” Nghe Mạnh Nghị phân tích đụng chạm vào chỗ nhạy cảm sâu thẳm của anh khiến Ngự Diễm có chút hổn hển không thể chấp nhận sự thật.
“Là như vậy sao? Vậy vì sao ngươi trông rầu rĩ không vui như vậy?” Mạnh Nghị mở to mắt nói, sau chuyện ngày hôm nhìn thấy Cổ Tiểu Lục cùng bạn trai hôn môi ở trước rạp chiếu phim, Ngự Diễm cả người liền trở nên kỳ dị, không cần phải nói Mạnh Nghị anh cũng thừa biết chuyện chuyển biến tâm tư của Ngự Diễm cùng sự kiện kia chắc chắn có liên quan, huống hồ Ngự Diễm còn phản ứng kích động như vậy không phải ghen thì là gì?
“Tôi vừa đến xong…” Cổ Tiểu Lục cổ họng nghẹn ngào, khó khăn nói.
“Không phải còn chưa tới giờ học sao? Cô tới sớm như vậy làm cái gì?” Ngự Diễm xoay người cố tình không nhìn tới bộ dáng đáng thương của cô, vì nhìn cô như thế anh cảm thấy trong lòng vô cùng áy náy vì đã làm thương tổn cô.
“Tôi …” Vốn muốn nói gì đó nhưng Cổ Tiểu Lục một câu cũng không nói nên lời.
“Diễm, ngươi đừng kích động như vậy, dọa Tiểu Lục rồi.” Mạnh Nghị cố thử lên tiếng hoà giải.
“Được, vừa vặn cô đã đến đây rồi, tôi cũng có chuyện cần nói rõ ràng với cô!” Ngự Diễm dừng lại hít một hơi thật sâu, đau dài không bằng đau ngắn, hôm nay anh phải dứt khoát chấm dứt mối quan hệ không rõ ràng của bọn họ.
Cổ Tiểu Lục bờ vai run nhè nhẹ, một dự cảm xấu hiện ra trong đầu cô.
Mạnh Nghị nhìn hai người bọn họ trong chốc lát, rồi thở dài bước ra khỏi văn phòng của Ngự Diễm.
“Anh muốn nói gì?” Cổ Tiểu Lục giọng khàn khàn hỏi.
“Từ ngày mai cô không cần tiếp tục đến đây nữa, chương trình học đến đây chấm dứt được rồi.” nghe giọng điệu kiên quyết của Ngự Diễm khiến Cổ Tiểu Lục giật mình, cô mở to mắt nhìn Ngự Diễm, chậm chạp nói một câu.
“Vì sao anh lại đột nhiên quyết định như vậy…” Cổ Tiểu Lục nghẹn ngào hỏi.
Ngự Diễm không muốn nhìn bộ dạng điềm đạm đáng yêu kia, ngữ khí anh vô cùng trấn định nói: “Dù sao cô cũng đã đạt được điều cô muốn , tôi tin Quách Dục An có thể đem lại hạnh phúc cho cô, điều này không phải là mục đích cuối cùng của chúng ta sao?”
Nghe xong những lời Ngự Diễm nói, Cổ Tiểu Lục trong lòng khiếp sợ không nói ra lời, thân thể và linh hồn đều trong nháy mắt đông cứng tê liệt, cả người ngây ngốc đứng yên tại chỗ, thật lâu cô không thể hoàn hồn.
“Cô không sao chứ?” Thấy Cổ Tiểu Lục bộ dáng thất hồn lạc phách, Ngự Diễm trong lòng như bị ai cứa, chẳng lẽ những lời anh nói đã làm tổn thương cô?
Lúc này Cổ Tiểu Lục ánh mắt trống rỗng nhìn anh đau lòng hỏi: “Những lời anh nói là thật tâm sao?”
Ngự Diễm không dám đón nhận cái nhìn chăm chú của Cổ Tiểu Lục, anh tránh ánh mắt qua bên mắt cố nén suy nghĩ muốn ôm cô vào lòng mà cứng rắn trả lời: “Đương nhiên rồi.”
Cổ Tiểu Lục lần đầu tiên cô cảm nhận được sự đau lòng, thì ra tâm lực lao lực quá độ sẽ cảm giác khó chịu như vậy, vào giờ phút này, cô cũng đồng thời cảm nhận được tình cảm của mình đối Ngự Diễm đã vượt quá tưởng tượng của chính cô rồi.
“Được, tôi biết rồi … từ giờ về sau tôi sẽ không đến làm phiến anh nữa, rất cảm ơn anh đã chiếu cố tôi trong thời gian này…” Cổ Tiểu Lục cố nén nước mắt.
Trên đời này không có buổi tiệc nào mà không tàn, nhưng cô cũng thật không ngờ ngày này sẽ đến nhanh và đột nhiên như vậy, bản thân cô còn chức kịp chuẩn bị tâm lý, thì bọn họ đã như thế này …
Nghĩ đến sau này không có lý do gì để ở bên cạnh Ngự Diễm, Cổ Tiểu Lục trong lòng cảm thấy chua sót làm cô khó chịu đến khó khăn hô hấp.
“cô đi đi, hi vọng cô có thể nắm bắt được hạnh phúc.” Ngự Diễm nhẫn tâm hạ lệnh trục khách, bởi vì anh không thể ở cùng Cổ Tiểu Lục một chỗ thêm chút nào nữa, anh sợ bản thân mình xúc động sẽ đưa ra quyết định sai lầm.
Cổ Tiểu Lục nhìn về phía Ngự Diễm, gương mặt miễn cưỡng nở ra một nụ cười sau đó xoay người rời khỏi nơi đã giúp thay đổi cuộc đời cô.
Sau khi Cổ Tiểu Lục rời đi, nội tâm của Ngự Diễm anh cũng không th75c sự được giải thoát, một cảm giác u ám lại bửa vây anh.
Cổ Tiểu Lục thương tâm rời đi, cô hoang mang lo sợ ngồi ở công viên, đến tận khi mặt trời chiều mờ nhạt phân tán ở trên người, cô mới phát hiện ra bản thân mình đã ngồi