Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thầy Ơi Em Ghét Thầy !

Thầy Ơi Em Ghét Thầy !

Tác giả: Hoa Cười Với Tôi

Ngày cập nhật: 04:02 22/12/2015

Lượt xem: 1341517

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1517 lượt.

đẹp của anh. Anh là đại nhân, chấp nhặt tiểu nhân làm gì? Tha cho em út đi nhá.”
Hy vọng sẽ có người nghe thấy tiếng kêu thê lương của tôi mà cứu chúng tôi ra ngoài.
Tên đại ca ‘Sát Mã Đặc’ im lìm, nổi giận đùng đùng đuổi theo tôi. Tôi cố vùng vẫy nhưng không thoát được, liều chết gạt cái dao nhỏ hắn đang quơ tới quơ lui. Chẳng may, ngón trỏ bên tay phải bị cắt trúng, một tia máu theo đó chảy ra…
Oh no! Đừng như thế, tôi thấy máu là đã choáng váng…
‘Đồng chí cục cưng’ rốt cuộc cố lấy cam đảm chạy đến kéo tôi ra.
Khi hai mắt chúng tôi đẫm lệ nhìn nhau trong tuyệt vọng, chuẩn bị liều chết xông lên, thì có tiếng thắng xe rất gấp sát bên cạnh. Rồi một tiếng nói lạnh lẽo từ cửa xe truyền ra: “Các người đang làm gì vậy?”
Nghe tiếng nói quen thuộc ấy, đáy lòng tôi vì vui mừng mà bật khóc. Tôi quay đầu lại thì thầm: “Thầy Chu à, thầy Chu ơi! Thầy thật là thần tiên sống, xuất hiện quá kịp lúc. Em và ‘cục cưng’ đều phải dựa vào thầy rồi!”
Ánh mắt nóng bỏng của tôi đã tiết lộ toàn bộ thông tin. Nhưng thầy Chu có nhận ra được hay không thì tôi chịu!
Anh ta mở cửa, xuống xe và đóng cửa lại.
Chu Dật một mình đi về phía chúng tôi. Càng đi càng gần, tôi phóng lên trên ngăn cản: “Thầy Chu… Chu… Chu… Bọn nó có dao đấy.”
Anh ta mím chặt môi, nhìn ‘cục cưng’ rồi di chuyển tầm mắt qua cổ tay bị sưng và ngón tay bị chảy máu của tôi, không hé răng, rút trong túi ra chiếc khăn tay, nói: “Lau máu đi. Còn nữa, rốt cuộc chuyện này là thế nào?”
“Bọn họ bắt nạt ‘cục cưng’…”
Bọn ngốc bên kia lại nhốn nháo: “Đại ca, anh mau lại nhìn đi, thêm một đứa ẻo lả nữa kìa.”
Chu Dật lạnh lùng nhìn qua.
‘Cục cưng’ lo lắng nhìn vào mắt Chu Dật.
Tôi đồng tình bằng mắt như kiểu: ‘Thầy, xem ra bọn họ coi thường thân phận cao quý của thầy rồi.’
Rèm mi của Chu Dật run nhẹ, vẻ mặt kiêu căng thốt ra một câu không phù hợp tí nào với thân phận của anh ta: “Muốn đánh nhau sao?”
Thái độ như vậy, giọng điệu như thế, chẳng có một chút nào tốt lành để làm tấm gương cho người khác.
“Ha ha ha, hôm nay đến thật đúng chỗ, gặp liên tục hai tên ẻo lả, trong đó một tên còn dám khiêu khích ông đây. Trường Nhất Trung quả nhiên là nơi thật tốt, ha ha ha…”
Tôi yên lặng không nói gì, thì ra tên ngu ngốc này xem Chu Dật là một học sinh
Hình như Chu Dật rất tức giận, xoay người ngầm bảo ‘cục cưng’ vào xe, nhân tiện ném luôn tôi vào trong đó.
Tôi cảm giác như người trước mặt mình là anh hay em sinh đôi với Chu Dật. Trong ấn tượng của tôi, tên Chu Dật giả dối này, không phải là người dễ dàng nổi giận như thế.
‘Cục cưng’ ở bên cạnh nhìn tôi tỏ vẻ hiểu biết, nói: “Anh Colin ghét nhất là bị người khác nói mình ẻo lả.”
Colin là tên Tiếng Anh của Chu Dật sao? Tôi bỗng nhớ tới đêm hôm đó, vì vậy hỏi hắn: “Vậy cậu và thầy ấy có quan hệ gì thế?”
‘Cục cưng’ chớp chớp mắt, nói: “Tôi tên là Lâm Phù, cũng là học sinh trường Nhất Trung. Nhưng mà quan hệ của tôi và anh ấy là gì, chờ khi nào tâm tình của tôi tốt hơn sẽ nói cho cậu nghe.”
Lại còn bày đặt giấu giấu diếm diếm nữa, quan hệ giữa cậu và anh ta chắc rất thâm sâu nhỉ?
Tôi buồn bã lắc đầu: “Hay là chúng ta gọi thầy Chu vào lái xe chạy đi. Hình như thầy ấy không giỡn chơi đâu.”
Lâm Phù im lặng, ý bảo tôi nhìn ra bên ngoài xem.
Vừa rồi bị Chu Dật ném vào ghế tay lái, tôi dựa vào vô lăng, cẩn thận quan sát tình hình bên ngoài.
Mặt mày Chu Dật lạnh tanh, hùng hồn cởi áo khoác ra, liếc nhẹ những cơ bắp đang cuồn cuộn một cái, sự khinh thường tỏ rõ trên mặt.
Tên đại ca ‘Sát Mã Đặc’ cười điên cuồng như phát rồ, rồi vung dao hướng về phía Chu Dật đâm tới.
Chu Dật không tránh né, mà ngược lại chào đón đòn tấn công. Sau đó… sau đó, nhấc chân lên đá một cú nhanh gọn, con dao của tên đại ca ‘Sát Mã Đặc’ và cả người hắn ngã lăn quay ra đất.
Những tên đồng bọn đồng loạt xông lên bao vây, tấn công.
Tôi ở trong xe thấy cái hành động ‘chó hùa’ của bọn chúng mà chán ngấy. Bọn tép riu này nhìn thấy đại ca mình bị đá nằm lăn ra đất, thì muốn nhào lên đánh trút giận, nhưng sức lực lại quá yếu, không bằng một nửa của thầy Chu. Chưa đến năm phút sau, cả đám đã bị dần cho một trận kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng h
Lúc cả đám bọn chúng ngã xuống, tôi cuối cùng cũng đã thấy được chỉ cần một mình – Chu Dật thôi cũng đã đủ san bằng tất cả.
Oh no…
Khi anh ta cởi áo khoác ngoài ra, bên trong chỉ mặc chiếc áo T-shirt mỏng manh. Bởi vì vừa rồi vận động quá mạnh mà vạt áo đã bị người khác kéo lên từ lúc nào không biết…
Cho nên tôi đã nhìn thấy… cơ bụng sáu múi cường tráng của thầy làm cho người ta phun máu mũi…
Thầy Chu à, em lại một lần nữa xuyên tạc thầy rồi. Trông thầy thế kia, làm sao mà ẻo lả được?
Ngay từ đầu thầy đã là đồ quý hiếm, không nên hạ mình xông lên đánh bọn chúng. Lúc bọn chúng nói thầy ẻo lả, thầy chỉ việc đem quần áo cởi sạch cho bọn chúng thấy cái dáng người đáng kiêu hãnh của thầy, thế là xong!
Cứ như vậy, thầy không mất sức mà toàn thắng.
Cuối cùng tôi cũng hoàn thành giấc mơ của An Nhược, thấy được nửa thân trên