Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thẻ Đọc Tâm

Thẻ Đọc Tâm

Tác giả: Dịch Phấn Hàn

Ngày cập nhật: 03:09 22/12/2015

Lượt xem: 134847

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/847 lượt.


Hôm sau, Trâu Bác lái chiếc BMW X5 đến ký túc xá Bạch Tiêu ở khiến cô hết sức kinh ngạc, nhưng không phải kinh ngạc vì vui mừng.
Thế giới này, ngày nào cũng phát sinh những chuyện phát tài kỳ lạ. Thực ra mỗi ngày đều có người nhận được quà tặng, như là Thẻ đọc suy nghĩ của một nhà khoa học, thậm chí là của người ngoài hành tinh, hoặc là một trò vui từ người khác.
Nhưng sau khi phát tài lại tiêu xài thỏa thích. Vì đa số những người không có năng lực và tố chất tâm lý cho việc sử dụng khoản tiền đó. Việc sử dụng Thẻ đọc suy nghĩ cũng như vậy.
Trâu Bắc đưa Bạch Tiêu lên xe và lái xe đi vun vút, vẫn tốt mà, vận tốc mới chỉ 70km/h thôi.
Bạch Tiêu lại lẫn nữa kinh hãi. Người con trai ở bên cạnh khiến cô kinh ngạc. Sao chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà anh lại trở nên ngang tàng hống hách như vậy? Con người trên những bước đường đời đều có thể trở thành cọng cỏ. Chỉ cần giẫm hay đạp một cái sẽ trở nên vô dụng.
Vườn trường vẫn yên tĩnh như xưa. Mấy sinh viên đang trượt trên patanh năm nào như Na Tra giẫm lên đám mây ngũ sắc, vui vẻ chơi đùa trên con đường rợp mát, yên tĩnh.
“Thật đáng ghét, mấy người kia cứ trượt đi trượt lại làm cản đường mình. Thật muốn đạp ga đâm chết một đứa cho chúng sợ xanh mắt ra”, Trâu Bác lái xe mà không có lấy một chút nhẫn nại. An tỏ ra không nhìn thấy ánh mắt kinh hãi của Bạch Tiêu.
Người với người sống rất bình đẳng, đất đai và sinh mệnh đều như thế, anh dựa vào đâu mà dám lái chiếc BMW này băng qua đó và không cho người khác vui vẻ chơi đùa chứ? Vậy mà còn nói sẽ đâm chết người ta.
Trong mắt Bạch Tiêu, chuyện này rất vô lý.
Bạch Tiêu cảm thấy trong một đêm, thế giới này hoàn toàn đã thay đổi. Thế giới của quá khứ sau một trận giông bão đã dần dần bị nhấn chìm, khi những đợt sóng được đẩy lùi, những thứ còn nổi trên mặt nước là một thành phố hoàn toàn khác.
Cô không biết cơn bão đó nổi lên khi nào, chỉ cảm thấy sau trận giông bão đó là cảm giác xa lạ, trước mắt chỉ là sự hoang tàn đổ nát.
Bạch Tiêu liền hét lên mấy tiếng dừng xe thì Trâu Bác mới chịu dừng. Cô tức giận mở cửa xe bước xuống chẳng thèm quay đầu lại.
Trâu Bác cảm thấy không thể hiểu nổi, anh cũng không biết cô gái của mình rốt cuộc là thế nào. Chẳng phải con gái đều thích khoe mẽ sao? Chẳng phải con gái đều thích những người con gái trong truyền thuyết sao? Cô gái rốt cuộc này quả thực đang làm bộ làm tịch đây mà.
Trâu Bác một mình lái xe dạo phố, cảm thấy buồn bực không tài nào tập trung được.
24. Sự gặp bất ngờ của cô gái Lọ Lem
Khi Trâu Bác một mình đi hóng gió, đã xảy ra một chuyện.
Xe của Trâu Bác đâm phải một chiếc xe đạp. May mà không có ai ngồi trên đó. Chỉ có điều chiếc xe dựng ngay bên cạnh bồn hoa.
Theo tiếng “rầm”, một cô gái bước nhanh đến, nhẹ nhàng, đẹp đẽ, làm xoay chuyển chiếc váy hoa đang mặc, trong tay cô vẫn đang cầm một chú bướm.
A, đúng rồi, cảnh này giống hệt như trong tưởng tượng của anh, anh đã xem được cảnh tượng vô cũng lãng mạn và đẹp đẽ ấy trong một vở kịch.
Trâu Bác tạm thời không hành động theo những thói xấu như gây chuyện rồi chạy trốn, bịt đầu mối, phẫn nộ giết người, anh nhảy xuống xe, mặt đối mặt với cô gái đó.
Khuôn mặt cô gái đó vẫn mang theo sự sợ hãi, cô mở to đôi mắt mơ mộng.
Cô gái đó tên là Quách Liên Hoa, cũng là một sinh viên trong trường, mười tám tuổi, trẻ trung, xinh đẹp, hồn nhiên trong sáng, không vướng chút bụi trần.
Quách Liên Hoa sợ hãi nhìn Trâu Bác, con bướm trong tay cô được thể bay đi, trải dài đôi cánh trong gió.
Cho dù chúng ta cảm thấy cảnh tượng này có nhiều chi tiết gải tạo như được bố trí sẵn, nhưng Trâu Bác vẫn cứ rung động trước cô gái xinh đẹp đáng thương nhu mỳ ấy.
Anh vội nói: “Anh sẽ bồi thường. À không, anh có thể bồi thường cho em mười chiếc xe như thế này, em đừng khóc nữa mà”.
Quách Liên Hoa rất biết kiềm chế cảm xúc, cô để những giọt lệ vương lại bên khóe mắt, duy trì hiệu quả của việc nước mắt lưng tròng.
Mãi đến khi nghe Trâu Bác nói anh có thể bồi thường mười chiếc xe như thế, cô mới thay những giọt nước mắt bằng nụ cười, nói: “Lát nữa em còn phải đi dạy thêm nữa, không có xe đạp em đi kiểu gì?”.Cuối cũng, đương nhiên là Trâu Bắc đưa cô đi.
Như thế, Trâu Bắc đã quen biết Quách Liên Hoa.
Có những lúc, anh cảm thấy cuộc sống có biết bao kỳ tích mà phải thốt lên rằng, cuộc sống đâu đâu cũng là duyên phận!
Nhưng, sau khi trải qua thế sự, anh biết rằng: Có rất nhiều kỳ tích và duyên phận đều do con người tạo ra. Trên thế giới này, rất nhiều người có quyết tâm, họ có thể xonpg pha vào muôn vại hiểm trở để làm được việc mình muốn, làm những việc mà họ cảm thấy cần làm. Quách Liên Hoa chính là một cô gái như thế.
Việc mà Quách Liên Hoa muốn thực hiện bằng được chính là lấy người giàu có.
Quách Liên Hoa từ khi lên mười tám tuổi đã quyết tâm thực hiện mơ ước tìm được người giàu sang làm chồng.
Đã quyết thì phải hành động sớm, đối với việc lấy chồng mà nói thì điều đó lại vô cũng quan trọng.
Mười tám tuổi, Quách Liên Hoa thi đỗ đại học. Những gian khổ học tậ