XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thiên Kim Làm Vợ Kế

Thiên Kim Làm Vợ Kế

Tác giả: Tô Diệu Thủ

Ngày cập nhật: 03:45 22/12/2015

Lượt xem: 134835

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/835 lượt.

"Mau cho Thẩm tẩu tử vào, ta đang lo trong nhà mãi mà vẫn chưa mua vải sang mùa đây."
Thanh Tố lạp tức đi ra ngoài đưa Thẩm tẩu tử và Thẩm lão nương mặt mày sáng rỡ vào.






Chứng Cứ
Thẩm tẩu tử và Thẩm lão nương vừa vào nhà, hai người hành một cái lễ chẳng ra lễ, sau đó Thẩm tẩu tử lên tiếng cười bảo rằng: "Chúng tôi đến tìm Nhị nãi nãi không phải vì chuyện gì khác mà chính là chuyện liên quan đến tiệm nhà. Phụ nữ trong nhà họ Thẩm cũng ra ngoài làm ăn buôn bán kiếm chút lời, xin Nhị nãi nãi đừng chê cười. Thứ tiệm tôi bán cũng là thứ mà trong phủ cần, hẳn là phủ ta cũng cần vải vóc đổi quần áo theo mùa nhỉ, hàng nhà tôi đều là hàng nhập từ Hàng Châu cả đấy."
Nói đoạn, Thẩm tẩu tử lại tiếp lời: "Người ở Đài Châu này ai ai cũng đều biết, tuy tiệm của chúng tôi không lớn nhưng vải vóc đều là thứ tiệm khác không có được. Vải vóc trong phủ năm rồi đều là mua từ cửa hàng nhà chúng tôi cả, ngay đến rèm cửa trong phòng này cũng chính là vải nhà chúng tôi. Nhị nãi nãi xem đấy, mua vải nhà ai cũng đều là mua, chiếu cố cho người nhà một chút, chúng ta quen biết cũng dễ nói năng, nãi nãi muốn thứ vải gì thì cứ lên tiếng, chúng tôi sẽ đặc biệt đến Hàng Châu lấy về cho nãi nãi."
Nhắc đến chuyện làm ăn, miệng lưỡi Thẩm tẩu tử lanh lẹ hơn hẳn, thao thao bất tuyệt, Nhược Thủy mỉm cười nghe thị nói nhưng không gật đầu lấy một lần. Thẩm tẩu tử nghĩ mình nhận được sự đồng tình từ Nhược Thủy bèn vừa cười vừa nói: "Nhị nãi nãi yên tâm, họ đều là khách quen, nhất định sẽ cho mình giá tốt nhất."
Sau rồi Thẩm tẩu tử cố tình hạ giọng nói nhỏ: "Nếu Nhị nãi nãi lấy vải của nhà tôi thì tôi sẽ tặng thêm một xấp gấm mây giá hai mươi lượng, coi như là chút quà mọn biếu Nhị nãi nãi. Trên gấm có thêu hoa văn như ý cát tường, Nhị nãi nãi dùng làm áo mặc thì đẹp vô kể. Nhà mà chúng tôi nhập hàng vào ấy, bên ấy cũng bán cho cả mấy vị trong cung, chất vải dày dặn, số lượng tuồn ra ngoài rất ít, các nương nương trong cung mỗi năm cũng chỉ có ba, bốn xấp gấm loại này thôi."
Nhược Thủy vừa xem vừa nói: "Phải rồi, tiệm nhà các vị tên gọi là gì nhỉ, viết lên đây cho ta để sau còn phái người đi tìm chứ."
Thẩm tẩu tử cười nói: "Nãi nãi xem tôi kìa, vui quá quên bẵng mất." Nói rồi thị cẩn thận viết tên cửa hàng lên tờ giấy.
Thẩm tẩu tử vừa viết, Nhược Thủy lại vừa cười nói: "Coi như là ta tin cả vào cô rồi đấy, nếu so ra có đắt hơn trước kia thì mối làm ăn này cũng không cần giữ nữa."
Thẩm tẩu tử vỗ ngực đảm bảo: "Giá tiền tôi viết ở đây chính xác là giá của năm trước, nãi nãi không tin có thể kiểm tra."
Nhược Thủy nhận lại tờ giấy, thoáng nhìn qua rồi đặt sang một bên, nàng cười bảo: "Được rồi, cứ vậy đi. Đến khi ấy ta sai người sang."
Thẩm tẩu tử và Thẩm lão nương thấy thế bèn vội vàng đứng lên, cất tiếng nói: "Chúng tôi về đợi tin tức của Nhị nãi nãi, Nhị nãi nãi cũng bận rộn, khi nào có thời gian chúng tôi lại đến thỉnh an." Nói rồi hai người cao hứng rời đi.
Nhược Thủy xem lại những gì Thẩm tẩu tử vừa viết, cười lạnh nói: "Thanh Tố, ngày mai bảo Đường ma ma dẫn người dạo một vòng quanh các tiệm vải trong thành, cũng theo cách này mà lấy giá cả của từng tiệm về. Giấy trắng mực đen, mỗi xấp ít nhất cũng tăng lên gấp đôi, đã ăn nhiều như vậy còn chưa thỏa. Ta cũng không muốn dây dưa nhiều lời với bọn họ!"
Thanh Tố cười nói: "Nhị nãi nãi đã nắm được chúng cứ, người nói xem đến lúc ấy bọn họ đổ lỗi này lên người ai?"
Nhược Thủy nói: "Người một nhà thì nào có ai sạch sẽ gì, đến khi ấy để bọn họ tự mình đánh nhau. Phải rồi, cũng đến giờ cơm rồi, mau đi xem xem Nhị gia đang làm gì. Gọi Nhị gia về dùng cơm thôi."
Lại nói về Tiết Minh Viễn như con thỏ chạy loạn, đúng là y đến thăm Tiết Hạo và Tiết Uyên, nhưng lại không chỉ đơn thuần là đến thăm bọn nhỏ. Khi Tiết Minh Viễn đến thư phòng, Chu tú tài đang để hai đứa nhỏ nghỉ ngơi một lát, còn mình thì cầm bút son phê bài tập viết của chúng. Tiết Hạo nằm bò trên bàn, một tay cầm bánh ngọt, tay kia thì vẽ loạn trên bàn; Tiết Uyên cũng bò ra bên cạnh, không biết đang thì thầm nói chuyện gì.
Chu tú tài thấy Tiết Minh Viễn đến thì đứng dậy cung nghênh. Hai đứa nhỏ cũng vui mừng chạy lại, Tiết Minh Viễn xoa đầu bọn chúng nói: "Ngoan ngoãn theo Chu tiên sinh học hỏi, chớ có bướng bỉnh nghe chưa?"
Hai đứa nhỏ đồng thanh hô: "Dạ biết!"
Tiết Minh Viễn chắp tay hướng về phía Chu tiên sinh: "Hai đứa nó làm phiền ngài quá."
Chu tú tài đáp lễ nói: "Hưởng lộc của vua thì cùng vua phân ưu. Huống chi hai vị công tử rất thông minh lại hiếu học."
Tiết Minh Viễn cúi đầu cười hỏi Tiết Hạo và Tiết Uyên: "Hôm nay hai con học cái gì?"
Tiết Hạo giơ ngón tay nói: "Sáng sớm thầy dạy bọn con học hai trang chữ, sau đó thì giảng《Thiên tự văn》. Buổi chiều thầy cho chúng con đối câu đối về chuyện xưa, sau đó lại dạy chúng con mấy bài vè, chơi vui lắm ạ. Khi nãy thì thầy cho chúng con phân tích mấy bài thơ, thầy nói bây giờ không cần phải làm được thơ ngay, học phân tích nhiều một chút sẽ làm được thôi. Bâ