
Tác giả: Tô Diệu Thủ
Ngày cập nhật: 03:45 22/12/2015
Lượt xem: 134820
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/820 lượt.
ô cùng thỏa mãn.
Triệu viên ngoại chẳng nghĩ ngợi gì, lập tức đồng ý đưa Thẩm tiểu muội về phủ làm thiếp thật đệ Lục phòng của y. Thẩm tiểu muội yểu điệu ôm lấy Triệu viên ngoại, ríu rít nói rằng ta chờ chàng đó. Hai người vận lại xiêm y, dùng điểm tâm xong, Triệu viên ngoại từ biệt Tiết Minh Viễn.
Thẩm tiểu muội vốn không phải là họ hàng của Tiết gia, cũng không phải hạ nhân trong nhà họ Tiết, cho nên việc này đúng ra không cần phải thông qua Tiết Minh Viễn. Nhưng một khi đã nên chuyện ở Tiết gia, Triệu viên ngoại cũng không tránh được phải chào hỏi vài câu. Triệu viên ngoại và Thẩm tiểu muội nhất kiến chung tình, giữa đêm khuya thanh vắng kìm lòng không đặng, cảm tạ nơi đất lành này của Tiết Minh Viễn.
Tiết Minh Viễn vừa nghe thấy, mặt y lạnh lùng hẳn, việc này có khác gì là y mưu mô nhét người vào bên cạnh Triệu viên ngoại, rồi gia quyến bọn họ sẽ nghĩ sao về y đây. Liệu họ có vô duyên trách cứ vì một chuyến đến thăm nhà mình mà rước về một tiểu thiếp, không biết nhà kia là cái nơi quỷ quái gì.
Nhược Thủy cất tiếng nói: "Vậy thì buổi tối chàng uống ít rượu một chút."
Tiết Minh Viễn ừ một tiếng, sau bèn nói: "Phải rồi, nàng nói với Thẩm thị kêu muội muội nàng ấy mau mắn lên. Cũng sắp xuất giá đến nơi rồi, cũng chẳng phải nhà chúng ta dâng hai tay đưa đến. Còn nữa, nói cho nàng ấy biết, sau này nếu không có việc gì thì người nhà mẹ đẻ nên hạn chế đến đây, tránh gây nhiều chuyện khó xử!" Nhược Thủy ngồi bên cạnh mỉm cười khuyên nhủ Tiết Minh Viễn bớt giận.
Tiết Minh Viễn đi dự tiệc tối, Triệu viên ngoại bày tiệc ở Thúy Mãn lâu, khách mời cũng là mấy người có mặt ở bữa tiệc tối qua. Mọi người họp mặt vừa nói vừa cười, đột nhiên Triệu viên ngoại lên tiếng nói: "Cái này người ta gọi là bánh ít có đi, bánh quy có lại, tối nay sau khi tàn tiệc, ta xin mời mọi người cùng đến Diệc Phong các vui thú một phen!"
Lời kia vừa dứt, ai nấy trên bàn đều trầm trồ ngợi khen. Diệc Phong các chính là thanh lâu danh tiếng nhất ở Đài Châu, có chiêu bài lớn là các cô nương hầu như sau cùng đều được hoàn lương, các cô nương sa vào chốn hồng trần đều vì có nỗi khổ riêng, nếu có thể thoát khỏi bể khổ, bọn họ tuyệt đối không ngăn cản. Đương nhiên giá chuộc thân cũng không hề rẻ.
Triệu viên ngoại cười nói: "Ta cố ý đặt trước một phòng, vừa vặn hai hôm nay đều có mặt Dung cô nương của Túy Phong các."
Bên cạnh có người trêu ghẹo nói: "Ta nói Triệu gia ngài đúng là tốt bụng mà, hóa ra chúng ta đây chỉ để ngụy trang, cốt là để gặp người thương đây mà." Triệu viên ngoại không phản bác, chỉ cười ha hả mấy tiếng.
Sau khi ăn xong, Tiết Minh Viên khéo léo từ chối ý tốt của Triệu viên ngoại: "Ta biết Tiết lão đệ là người đứng đắn, chúng ta chỉ qua ấy tìm nơi uống rượu thôi, đi nào đi nào, nể mặt ca ca đi." Tiết Minh Viễn khước từ không được, bèn sai kẻ hầu về nhà báo rằng tối nay có thể y không về được, sau đó đi cùng mọi người.
Mọi người cùng rảo bước đến cửa lớn của Diệc Phong các, một tú bà bước ra cười hỉ hả: "Mong đợi các vị đã lâu. Mau vào trong ngồi đi, xin mời xin mời. Triệu gia, gian phòng ngài dặn tôi đã chuẩn bị xong."
Sau khi mọi người an tọa, tú bà mới gọi mấy cô nương đến, từng người rồng rắn nối đuôi nhau vào, sau đó bà ta đứng ở cửa cười nói: "Các cô nương mau chào hỏi các vị đại gia đi." Triệu viên ngoại khăng khăng đòi gặp Dung cô nương, tú bà rối rít xin lỗi rằng Dung cô nương đang tiếp khách bên kia, đợi lát nữa sẽ đưa đến bên này.
Cô gái ngồi bên cạnh Tiết Minh Viễn chăm chỉ châm rượu, Tiết Minh Viễn cũng phối hợp hòa cùng bầu không khí, mọi người ai nấy chè chén no say. Sau khi đã uống khá nhiều, bọn họ bắt đầu bàn chuyện làm ăn. Nơi kiếm lợi nhuận nhiều nhất không phải là trên bàn đám phán mà là trên bàn rượu. Nói được một lúc thì đã có người bắt đầu cùng các cô nương phong tình. Tiết Minh Viễn thở hắt ra một hơi, bắt đầu ăn hoa quả.
Vị cô nương ngồi bên cạnh thấy có cơ hội bèn kẻ lại chuyện mìn lưu lạc phong trần như thế nào, gia cảnh đáng thương ra sao, đương nhiên sau cùng cốt là muốn được công tử yêu mến. Tiết Minh Viễn tỏ vẻ cảm động, không nói nhiều một câu. Cô nương nọ thấy vị này khách sáo nên không tiện ra tay, người nay kiên định hay là đang chờ ai khác.
Mọi người đang cười đùa vui vẻ thì Dung cô nương đến. Mặc dù chỉ mới cất tiếng chào hỏi nhưng đã khiến Triệu viên ngoại vui mừng khôn kể. nào ngờ theo sau Dung cô nương còn có một người, không ngờ người này chính là ca ca của Viên thị. Đại cữu ca nhà họ Viên cũng đến bàn chuyện làm ăn, nghe nói Tiết Minh Viễn đến, vừa hay biết được Tiết Minh Viễn quen biết rất nhiều người. Y tự giới thiệu mình là cữu huynh của Tiết Minh Viễn, Tiết Minh Viễn bèn vừa cười vừa nói: "Là ca ca của người vợ đã mất nhà ta."
Cữu huynh nhà họ Viên nhìn cô gái ngồi bên cạnh Tiết Minh Viễn nở nụ cười. Vì bên ngoài cấm đi lại vào ban đêm, đến nửa đêm, Tiết Minh Viễn cũng đành ở lại Diệc Phong các. Tiết Minh Viễn cẩn thận khóa trái cửa phòng, lung lay cửa mấy cái, xác định khóa đã chặt mới đi ngủ. Sáng sớm hôm sau, y đến chào Triệu viên ngoại