XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thời Gian Trôi Mãi

Thời Gian Trôi Mãi

Tác giả: Thanh Sam Lạc Thác

Ngày cập nhật: 03:08 22/12/2015

Lượt xem: 1341217

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1217 lượt.

ẻ như thế, làm sao có thể nắm trong tay nhiều tài sản như vậy?"
Điền Quân Bồi bèn lựa lời trả lời: "Đó chỉ là về mặt danh nghĩa thôi, rất nhiều hoạt động phát hành riêng lẻ đều được thao tác theo hình thức đó. Thôi, mẹ cứ nói với ba là đợi con về rồi ta sẽ nói chuyện này sau, ba mẹ đừng suy nghĩ nhiều làm gì, cũng đừng nghe người khác bắt bóng bắt gió".
Tâm trạng của Điền Quân Bồi không được vui, không còn đầu óc nào để giải quyết công việc, anh gọi điện thoại cho Phùng Dĩ An và hẹn Phùng Dĩ An ra ngoài uống rượu. Vì định mượn rượu giải sầu nên anh không lái xe mà bắt một chiếc taxi, vòng đi vòng lại, mãi mới tìm thấy quán bar mà Phùng Dĩ An chỉ, nằm trong một khu khá heo hút. Anh bước vào ngó, khách trong quán cũng không phải là ít, nhưng yên tĩnh hơn nhiều so với các quán bar khác.
"Chỗ này có gì hay không?" Sau khi ngồi xuống, Điền Quân Bồi liền hỏi chuyên gia ẩm thực Phùng Dĩ An.
Phùng Dĩ An cười đáp: "Quán bar này được xây dựa vào một cái hầm, bên dưới được cải tạo thành hầm ủ rượu vang, chuyên bán rượu vang nhập khẩu, rất nhiều người thích thưởng thức rượu vang ở vùng này thường đến đây uống rượu, mua rượu. Biết rằng cậu không thích trò này nên bọn mình ngồi ở trên vậy".
Điền Quân Bồi cũng đã được nghe về thú thưởng thức rượu vang mới xuất hiện trong nước, ông Hầu - cựu trưởng văn phòng luật sư rất thích trò này, thường xuyên say sưa nói về kinh nghiệm thưởng thức rượu ở văn phòng, nói nghe rất thành thạo. Nhưng anh không hào hứng lắm, chỉ để Phùng Dĩ An gọi rượu mà không quan tâm đến năm tháng hay nơi sản xuất.
Mặc dù nói là hẹn nhau ra uống rượu giải khuây nhưng vẫn không thể tránh khỏi việc nhắc đến tình hình của Húc Thăng và chuyện của Thượng Tu Văn hiện nay. Phùng Dĩ An nói với anh rằng, Cam Lộ vẫn sống tạm trong căn hộ để không của Thượng Tu Văn, nhưng quan hệ giữa hai người dường như đã có chiều hướng khá lên.
"Thế thì tốt".
"Tốt cái gì. Tu Văn mong có con từ lâu, tiếc là bị sảy mất, sợ vợ buồn, vẫn phải cố gắng không để lộ ra rằng mình buồn, haizz, nói đi nói lại, đàn ông bây giờ cũng khổ thật, phải gánh vác quá nhiều thứ trên lưng".
"Dĩ An, dường như anh đứng trên lập trường của Tu Văn nhiều quá".
"Không hẳn là thế", Phùng Dĩ An lắc đầu, bê ly rượu lên, nhấp một ngụm, "thực ra tôi cũng rất thông cảm với Cam Lộ. Nhưng tôi cho rằng, đúng là phụ nữ có quyền thích làm gì thì làm nấy hơn đàn ông. Cùng là việc đó, nếu phụ nữ làm thì đàn ông phải tha thứ một cách vô điều kiện; Còn nếu đàn ông làm thì gần như có thể khẳng định rằng, họ không được đối xử như vậy".
Điền Quân Bồi có nghe loáng thoáng sau khi Dĩ An thất tình, từ một chàng công tử vô tư biến thành một kẻ hơi chán ghét cuộc đời, bất giác anh thấy buồn cười, "Anh đưa nam quyền ra không hợp thời đâu".
“Còn nam quyền gì nữa", Phùng Dĩ An lắc đầu quầy quậy, "hiện tại đàn ông là phái yếu thực sự. Quân Bồi, tôi thấy cô bé Nhâm Nhiễm mà cậu đưa đi chơi đó rất điềm đạm, tự nhiên, không hống hách, hung hăng như con gái thời nay, cố mà giữ”.
Điền Quân Bồi không có tâm trạng nào để nói chuyện về Nhâm Nhiễm với Phùng Dĩ An, anh chỉ cười nói: "Ê, giọng điệu từng trải của anh khiến tôi phải dựng tóc gáy đấy”.
"Tôi là người từng trải thật mà, tôi cũng thấy hơi sợ chuyện tình cảm rồi, cái mình mong thì chẳng được, cái mình yêu rồi cũng mất, nghĩ thấy vô vị thật”.
"Thật không chịu nổi anh, Dĩ An, tôi không kỳ vọng anh khích lệ được gì cho tôi đâu, nhưng củng không thể nhìn thấu trần thế bằng con mắt tứ đại giai không[1'> như thế".
[1'> : Tứ đại giai không: người Ấn Độ cổ đại cho rằng, "tứ đại" là 4 vật chất cấu thành nên vũ trụ gồm địa, thủy, hỏa, phong. Tứ đại giai không" là chỉ tất cả mọi cái trên thế giới đều là hư không. Đây là một tư tưởng tiêu cực
Phùng Dĩ An liền cười ha ha,"Nhìn thấu sớm một chút vẫn tốt hơn" Rồi anh nâng ly ra hiệu cho Điền Quân Bồi, "có thể giải tỏa rất nhiều nỗi phiền muộn".
Hai người mỗi người có một tâm sự riêng, uống cũng khá nhiều. Nửa đêm khi ra khỏi quán bar, cả hai đều đã say, gọi taxi ai về nhà nấy. Từ trước đến nay Điền Quân Bồi rất hạn chế trong chuyện uống rượu, lần đầu tiên say đến mức này, mãi mới đút được chìa khóa vào ổ khóa, sau khi vào phòng không có ý định tắm rửa, thay quần áo gì cả, mò vào phòng ngủ liền nằm lăn ra giường: ngủ,
Ngày hôm sau tỉnh dậy đã là hơn mười giờ sáng, mặc dù là cuối tuần, nhưng anh cũng rất ít khi ngủ đến giờ này mới dậy. Anh chỉ xác nhận được một điều, trên người anh có mùi rất khó ngửi, đầu anh rất đau, mọi nỗi phiền muộn trong lòng không giảm đi được chút nào.
Anh vừa tắm vừa nghĩ, xem ra việc mượn rượu giải sầu không hợp với mình, sau này vẫn nên uống điều độ thì hơn. Sau khi ra khỏi phòng tắm, anh lấy điện thoại ra, nhìn thấy trên máy có cuộc gọi nhỡ. Ngoài số điện thoại liên quan đến công việc còn có một cuộc do Nhâm Nhiễm gọi từ hơn nửa tiếng trước. Anh vội vàng gọi lại.
“Tiểu Nhiễm, tối qua anh uống hơi nhiều nên vừa mới dậy, em gọi cho anh à? Đã đỡ mệt hơn chưa em?”
"Uống thuốc xong được ngủ một đêm, em đã khá hơn