XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thời Gian Tươi Đẹp

Thời Gian Tươi Đẹp

Tác giả: Đinh Mặc

Ngày cập nhật: 03:01 22/12/2015

Lượt xem: 134310

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/310 lượt.

là động vật cảm tính. Dù tập đoàn Ái Đạt đang trong giai đoạn dầu sôi lửa bỏng, nhưng cứ nghĩ đến chuyện được làm việc với mấy anh lính nhiệt tình, cô cảm thấy hết sức ấm áp.
Còn cả vị thiếu tá tính tình kỳ quái nữa chứ. Vừa rồi anh chàng đồng hương tiết lộ cho cô biết: anh tên Lệ Trí Thành, năm nay hai mươi lăm tuổi, là thiếu tá trẻ tuổi nhất của quân khu Tây Nam. Tuy ít nói nhưng anh rất nổi tiếng trong đơn vị.
Một giám đốc bảo vệ đẹp trai kiêu ngạo, quả thực khiến người khác khó nhìn trực diện.
Lâm Thiển không ngờ, ngày thứ hai đi làm, cô đã nghe thấy tin dữ.
Mới sáng sớm, trên mạng xuất hiện tin tức chấn động: “Túi xách nữ cao cấp chứa chất gây ung thư, ba doanh nghiệp hàng đầu trong ngành đều không tránh khỏi bị liên lụy.”
Định luật Murphy cho chúng ta biết, sự việc luôn thích phát triển theo chiều hướng tệ hại. Lâm Thiển cảm thấy Ái Đạt đã rơi xuống đáy vực, nhưng không ngờ ở dưới đáy vực sâu vẫn còn có vũng lầy nguy hiểm.
***
Tầm chiều tối, Lâm Thiển ôm một tập báo cáo đi khỏi thang máy của tầng trên cùng. Còn chưa đến cửa văn phòng của Cố Diên Chi, cô đã nghe thấy tiếng quát tháo của anh ta: “Trò gì thế này, viết tin chẳng có trách nhiệm gì cả...”
Lòng Lâm Thiển nặng trĩu.
“Vụ scandal chất gây ung thư” đã bùng nổ hai ngày, tình hình vô cùng nghiêm trọng.
Chất gây ung thư đúng là tồn tại, nhưng cơ quan kiểm nghiệm đã kiểm tra ra vấn đề nằm ở vật liệu, lô vật liệu cao cấp này do công ty châu Âu cung cấp.
Tuy nhiên, người tiêu dùng trong nước không nghe lời giải thích. Hai ngày nay, dưới sự thổi phồng và công kích của các phương tiện thông tin đại chúng và internet, dư luận ngày càng trở nên kích động. Mấy công ty lớn bao gồm cả Ái Đạt liên tục bị người tiêu dùng trả lại hàng, thậm chí có người còn tuyên bố sẽ kiện ra tòa.
Áp lực đến từ cơ quan nhà nước càng lớn hơn.
Chỉ trong thời gian ngắn, cả tập đoàn Ái Đạt phảng phất bị bao phủ bởi lớp sương mù dày đặc chưa từng có.
Cô thư ký ở gian ngoài nở nụ cười bất lực với Lâm Thiển.
Lâm Thiển đặt báo cáo xuống bàn: “Đây là báo cáo tuần và một bản báo cáo sự kiện đột xuất.”
Khi đi đến cửa thang máy, cô chợt nghe hai cô tiếp tân nói nhỏ: “Anh chàng đẹp trai vừa rồi là ai vậy?”
“Hình như là bạn của Cố tổng, nghe nói là một quân nhân giải ngũ.”
Báo cáo của Lâm Thiển đặt trong đống văn bản, được chuyển tới bàn làm việc của Cố Diên Chi. Tập báo cáo nằm ở đó một thời gian cũng không ai sờ tới. Mãi đến lúc trời tối, một bàn tay lớn rút riêng tập báo cáo của cô ra ngoài, giở từng trang xem xét kỹ lưỡng.
Cố Diên Chi nổi nóng hai ngày nay, bây giờ mới thở hắt ra, nhưng tâm trạng của anh ta vẫn không thả lỏng chút nào.
Cho tới thời điểm này, các đối thủ cạnh tranh, gồm cả Tân Bảo Thụy và Tư Mỹ Kỳ đều giữ thái độ im lặng. Ái Đạt nên ứng phó sự việc này thế nào, lãnh đạo cao cấp của công ty xảy ra tranh cãi lớn.
Có người kiến nghị nên chủ động đứng ra xin lỗi, nhận hết trách nhiệm.
Nhưng đa số cho rằng nên im lặng, bởi vì súng chỉ bắn trúng con chim thò đầu ra ngoài. Dẫu sao bây giờ các công ty có thực lực mạnh hơn Ái Đạt cũng đều làm vậy.
Là người phụ trách tạm thời trước khi Lệ Trí Thành chính thức nhậm chức, bất kể quyết định ra sao, Cố Diên Chi cũng phải đối diện với áp lực rất lớn.
Vừa ngoảnh đầu, anh ta liền bắt gặp Lệ Trí Thành đang ngồi ở ghế sofa, thần sắc rất tập trung.
Anh ta kéo cà vạt ném xuống bàn, đi tới hỏi: “Chú xem gì vậy?”
Lệ Trí Thành không ngẩng đầu.
So với vẻ trầm mặc khi mới đến công ty, bây giờ dường như Lệ Trí Thành đã thích ứng với hoàn cảnh, thân hình cao lớn của anh tựa vào thành ghế một cách thư thái, đôi chân dài vắt chéo, tư thế rất thoải mái.
“Anh chưa đọc sao?” Anh từ tốn hỏi lại.
Cố Diên Chi ngồi xuống cạnh Lệ Trí Thành, lắc đầu: “Tôi không thích đọc mấy thứ này. Đối với tôi, tin tức có giá trị nhất là phải dùng tai để nghe, chứ không phải dùng mắt đọc. Một nhân vật dù quan trọng hay không, vô tình bộc lộ thông tin nhiều khi còn giá trị hơn cả trăm trang báo cáo.”
Lệ Trí Thành không tỏ thái độ, tiếp tục dán mắt vào bản báo cáo. Thấy anh dùng bút khoanh một đoạn, Cố Diên Chi bỗng dưng có hứng thú, cũng ghé sát đọc cùng.
Lướt qua một đoạn, anh ta hơi ngạc nhiên, sau đó ngoác miệng cười.
Bản báo cáo của Lâm Thiển đưa ra kiến nghị của cô về sự kiện lần này.
Quan điểm của cô là, Ái Đạt nên đứng ra xin lỗi và nhận trách nhiệm đầu tiên.
Phần trước của bản báo cáo đề cập đến những trường hợp điển hình, giải quyết nguy cơ thành công trong lịch sử ngành thương mại. Đồng thời, cô cũng tiến hành phân tích tâm lý của người tiêu dùng. Về cơ bản, báo cáo rất cụ thể, rõ ràng, đâu ra đấy.
Đoạn được Lệ Trí Thành khoanh tròn có nội dung như sau:
“Việc Ái Đạt là công ty đầu tiên đứng ra nhận lỗi sẽ khiến các đối thủ cạnh tranh càng rơi vào hoàn cảnh khó khăn.
Nếu không làm như chúng ta, bọn họ sẽ trở thành tiêu điểm công kích của dư luận, phải đối diện với áp lực lớn hơn bây giờ gấp nhiều lần, sẽ là mục tiêu trút sự phẫn nộ của người tiêu dùng.
D