
Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ
Tác giả: Kim Cát
Ngày cập nhật: 03:53 22/12/2015
Lượt xem: 134592
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/592 lượt.
ng chế ái dục với cô, một chút khiêu khích có thể làm cô mê loạn, thân hình bé nhỏ bát lực run run leo lên anh, vô cùng thắng yếu, hoàn toàn tín nhiệm. . . . .
Anh sắp vì lửa dục vọng bốc cao mà chết. Thì ra cái gọi là chủ động, cũng là một loại bị động - Thẩm Tâm thậm chí không cần chủ động, anh đã điên cuồng.
Anh hôn vành tai tuyết trắng tinh tế, ngậm liếm trân châu giống như vành tai, một tay kia kéo khóa đầm sau lưng, áo đầm màu xanh lá cây giống như lá cây ôm trọn nhụy hoa mỏng manh, anh nhẹ nhàng đẩy ra, làn da tinh tế thanh khiết nhuốm màu tình dục đỏ bừng, so với hoa hồng còn đỏ hơn, so với hoa đào còn có phần quyến rũ, lay động rơi xuống - ở cô gái chưa trưởng thành hoàn toàn thành nữ nhân lúc này còn hơn, mê đắm lòng người! Anh đem tất cả quần áo kéo xuống, báo đạo không cho cô thẹn thùng cho lấp cảnh xuân tốt đẹp.
Hai luồng tuyết nhũ xinh xắn lại đầy đặn, hình dạng mượt mà, không quá to lại xinh đẹp vô cùng.Có lẽ cá tính cho phép, Tần Thương Hải tuy có cùng nhóm nam sinh lén truyền đọc tạp chí đàn ông cũng có thể tính đến kiến thức trong lời nói, anh tin tưởng anh đã chứng kiến bộ ngực đẹp nhất. Hay là thật ra vì lần đầu tiên thấy a đã mê?
Vô luận thế nào, cô đẹp hoàn hảo, làm cho anh không thể không quỳ gối cúng bái, hai đóa hoa mềm mại thẹn thùng nở rộ, kích thích khát khao dục vọng không dứt của anh, Tần Thương Hải thô lỗ đẩy ngã Thẩm Tâm, cúi đầu ngậm một bên hoa nhấm nháp.
"A. . . . ." Thẩm Tâm cảm giác các dây thần kinh toàn thân đều co rút, ngón tay vô lực, ngón chân lặng lẽ cuộn lên, trong cơ thể ham muốn nguyên thủy cuồn cuộn tăng vọt, chúng nó giống như dung nham chảy khắp nơi tay chân, cuối cùng mới tìm được lối ra duy nhất, từ nơi nữ tính kia ái dục chảy ra.
Tần Thương Hải đầu lưỡi liếm qua đỉnh ngực, cảm nhận được thân thể mẫn cảm nằm dưới đang run rẩy, lập tức gợi lên ý muốn chinh phục của đàn ông, làm anh to gan ngậm hơn phân nửa ngực, răng nanh ở ngũ thịt nhẹ nhàng ma sát, đầu lưỡi lượn quanh vú liếm láp.
Cô bé nhỏ rên rỉ, gần như vì ngượng ngùng cùng với khoái cảm xa lạ mà khóc nức nở, nơi riêng tư nóng lên nhanh chóng làm cho cô nghĩ khép ại hai chân, nhưng chỉ có thể bị khí lực to lớn của người trong lòng giam cầm hai bên thân thể anh.
Tay Tần Thương Hải tàn sát bừa bãi kiều nhũ bên kia, gần như thích đùa giỡn da thịt tuyết trắng, mang chút ác ý lôi kéo hai đỉnh hoa đứng thẳng, từng phát từng phát bắn ra.
"A. . . . Không cần. . . . " Anh sao có thể bắt nạt cô như vậy? Thẩm Tâm ngại đến mức che kín hai mặt đỏ ửng, âm thanh hỗn độn nhưng không có lấy một tia chống cự cương quyết, ngược lại dính lấy như muốn mời. Tần Thương Hải đáp lại cô, cũng là lớn mật hôn to một tiếng, đầu lưỡi khiêu khích càng thêm không kiêng nể gì.
"A. . . . . " Hai chân cô kẹp chặt anh, chính là che khuất khuôn mặt nhỏ nhắn, tay không nhịn được ôm lấy đầu anh. Cô nghĩ chính mình nên có rụt rè, nhưng tình dục vốn là một loại dụ dỗ đen tối, nhân loại có thể dùng các loại phương thức làm bộ vì nó tồn tại, không cẩn thận như cũ thì sẽ rơi xuống.
Thẩm Tâm sợ hãi trước mặt người trong lòng mà trở nên xa lạ như thế.
Đây mới chính là cô sao? Hay là, những thứ làm cho Tần Thương Hải cười nói cô đáng yêu chỉ là giả? Giờ phút xa lạ này, cô lại là nữ nhân phóng đãng không biết xấu hổ, đây mới chính là bộ mặt thật? Cô gái đối với tình dục ngây thơ như thế, giống như nụ hoa tâm vẫn ẩn sâu.
Cô gái cảm thấy giống như nụ hoa, không đến thời khắc nở rộ kia, vẩn sẽ ngủ say. Cô không thể hiểu biết bản thân, chỉ có thể tùy tình dục chìm nổi, để mặc cho nam nhân cô yêu tùy ý trêu chọc dục vọng của cô.
Tần Thương Hải đem ngực phải cô hôn đến phiếm hồng, đương nhiên không có khả năng xem nhẹ bên kia, tay anh bắt đầu từng chút từng chút âu yếm cô, anh để lại dấu vết tên ngực, ở không khí lạnh lẽo phần giữa chân ẩm ướt từng đợt, nhũ tiêm được thương yêu sau lại diêm dúa lẳng lơ, giống như được cho ăn no rồi lòng tham lại muốn nhiều hơn.
Thẩm Tâm không thể đè nén, vặn vẹo lấy éo cố xua đuổi phần trống giữa hai chân, cô không nhịn được hướng Tần Thương Hải cọ xát, cắn chặt miệng nhỏ nhắn không phát ra âm thanh nức nở.
Cô bé phục tùng chưa làm Tần Thương Hải mềm lòng. Anh không chỉ muốn thưởng thức cô, còn muốn đùa giỡn cô, bắt nạt cô!
Bàn tay nóng bỏng hướng phía Thẩm Tâm vì anh cậy mạnh mà không thể mở rộng hai chân, quần nhỏ mỏng đã sớm không thể ngăn cản thanh triều tràn lan, đầu ngón tay anh để ổ gần quần mỏng trượt lên xuống, Thẩm tâm sớm bị khoái cảm dày vò.
"Thật là nhiệt tình nha Tâm Tâm" thật sự là tiểu bảo bối của anh, làm cho anh càng thêm luyến tiếc khi nhanh như vậy kết thúc "trò chơi" hai người. "A. . . . " Nóng quá! Đầu ngón tay của anh có phải đang đốt lửa? Vì sao làm cho cô khó chịu như vậy, lại càng muốn nhiều hơn?Vì sao ngọn lửa không tên kia trong cơ thể cô còn không đem cô đốt thành tro tàn? Rõ ràng cô đã cảm thấy thân thể sắp hòa tan!
Tần Thương Hải đè nén phần dưới đau đớn, anh đang dạy dỗ cô bé này nghe lời, phản ứng mê người cỡ nào, quần nhỏ đã ướt hơn