Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thư Hối Lỗi Của Chồng Trước

Thư Hối Lỗi Của Chồng Trước

Tác giả: Kim Cát

Ngày cập nhật: 03:53 22/12/2015

Lượt xem: 134659

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/659 lượt.

phải trực tiếp mở cửa vào phòng.
Phòng u ám, thân thể bé nhỏ cuộn lại, ôm đầu gối ngồi một góc giường.
"Tâm Tâm. . . " Từ lúc gặp lại đến giờ lần đầu tiên kêu tên cô, ngực lại nóng rực, anh không rõ vì sao, gặp phải cô, gặp phải nhưng chuyện có liên quan đến cô, anh đặc biệt không khống chế được.
Nhưng cũng không đúng, cũng chính vì cô, anh mới biến về công tử nhà họ Tần bình thường trước kia?
Thật sự rất mâu thuẫn.
Anh không chì là nơi duy nhất cô dựa vào, cũng là liều thuốc duy nhất cho mọi thống khổ bi thương. Cũng bởi vì là "Duy nhất", cô sợ hãi cỡ nào nếu trở thành gánh nặng của Tần Thương Hải, chỉ có thể đau khổ che giấu, chỉ cần có thể trộm được một chút đối xử dịu dàng là tốt rồi, muốn thuyết phục chính mình đã muốn thỏa mãn, không còn sở cầu.
Đã lâu, mặt trời đã xuống núi, bọn họ không có ai thu hồi cái ôm trước đối phương, Thẩm Tâm bắt đầu hi vọng thời gian ngừng vĩnh viễn vào giây phút này. Cô nhớ vĩnh viễn chăm sóc bên cạnh anh, có phải quá tham lam hay không?
Cô chợt nhớ tới một bài hát, cứ như vậy mà nhớ.
If I could take this mo­ment for­ev­er
Ture the pages of my mind
Toan­ther place and time
We would nev­er say good­bye. . . . . .
Nếu ta có thể ngăn cản ánh sáng dâng lên, ban ngày cũng không biến thành đêm tối, lòng sẽ không cảm giác rét lạnh, chúng ta cũng vĩnh viễn sẽ không nói tạm biệt. . . . . .
"Em trở về đi." Bàn tay to lớn ở hai bên má cô khẽ vuốt, tiếng nói kì lạ trầm thấp, "Đừng tới tìm anh."
Về sau đó, sau khi nhớ lại có điểm không tưởng tượng được, nhưng mà ai không từng bị lí do mình mù quáng lừa bịp qua? Có khi thuyết phục chính mình thật sự rất đơn giản, nhất là khi hoàn cảnh đưa đẩy.
Tốt nghiệp đại học, Tần Thương Hải ở lại California, cùng bạn bè mở phòng làm việc, nhà họ Tần cuối cùng cũng không nỡ chặt đứt nguồi viện trợ, phòng làm việc nơi phát ra nguồn tài chính dồi dào vẫn là nhà họ Tần.
Ngày tốt nghiệp, nhà họ Tần chỉ có một người nhỏ tuổi tham dự ngày lễ tốt nghiệp trọng đại của "Trưởng bối ", Tần Thương Hải đột nhiên gửi Tần Á một phong thư cho Thẩm Tâm. Có lẽ sợ hãi Tần Thương Hải đòi li hôn, thật ra hôn nhân hai người họ cũng không có cần thiết phải duy trì, tóm lại Thẩm Tâm lấy thư sau hồi lâu mới mở ra xem. Trên thư ngoài trừ những câu thăm hỏi bình thường bạn bè hay hỏi, anh muốn cô đi tìm tự do của chính mình, về phần trước mắt dù sao cũng không có phương pháp li hôn, nếu một ngày nào đó bọn họ tìm được nửa kia của chính mình, lại đến nhà họ Tần bàn bạc việc li hôn.
Thẩm Tâm cầm lá thư này, ngồi yên trong phòng rất lâu. Căn phòng này vốn là của Tần Thương Hải, cô vào ở sau, tiếp theo là Tần Thương Hải bỏ đi. Cô ở lại nơi như nhà giam này, không thể, cũng không muốn đi tới, cô chờ đợi người kia sớm đã đi thật xa, xa đến mức có lẽ cả đời này cô không đuổi kịp. Tình yêu là số mệnh, cho nhiều nhưng nhận không bao nhiêu, cưỡng ép không được, nếu kiếp nạn này nhất định chỉ có mình cô đảm nhận, cô có thể trách ai? Cần gì phải thầm oán đau khổ?
Anh muốn cô theo đuổi tự do, nhưng mà cái gì gọi là tự do? Thẩm Tâm không rõ, nhưng thật ra cô biết hiện tại cô ở lại nhà họ Tần, cô thừa nhận chính là hai loại bất đồng: ánh mắt và đối xử, có người đồng cảm với cô, đối đãi với cô rất tốt; có người đem mọi tội lỗi làm Tần Thương Hải bỏ đi trút lên đầu cô, thái độ có nhiều bất mãn. Nói thật ra, như vậy thật sự có điểm vất vả, bởi vì từ nhỏ cô có thói quen nhìn mặt người khác mà sống, cũng đã chịu đựng hơn bốn năm. Vì thế cô quyết định chuyển ra khỏi nhà họ Tần, tìm chỗ ở bên ngoài - mất biết bao công sức, cuối cùng người lớn nhà họ Tần cũng miễn cưỡng đồng ý. Thẩm tâm chuyên tâm học tập, chọn mỹ thuật hội họa và song ngữ để cùng học, chỉ muốn tìm cho mình công việc tốt một chút, đối với tương lai, cô không quá kỳ vọng vào nó, thầm nghĩ Tần Thương Hải hi vọng cô cố gắng tìm được tự do, cố gắng độc lập học tập, sẽ không cần đem người đàn ông không thuộc về mình làm điểm tựa duy nhất.
*************************************************
Đứng ở điểm xuất phát thì khoảng cách năm năm có vẻ xa xôi. Chạy hết một con đường, mới có thể phát hiện ra thời gian trôi quá nhanh.
Lại nói tiếp, qua năm năm này kì thật Thẩm tâm cũng không có gì thay đổi, vẫn là lưu luyến gia đình - ít nhất hiện tại cô yêu nơi có thể xem là nhà mình. Đương nhiên không thể xem như "của cô", bởi vì đây là phòng thuê, bất quá tốt xấu gì cô cũng tìm được mục tiêu cho mình, đó chính là có thể có được phòng của mình, cho nên lúc đang học đại học thì cô còn đi làm thêm, dù sao cô cũng không để ý còn phải học thêm năm hay sáu năm nữa. Cô thích nằm ở nhà, lăn bên này, lăn bên kia, vẽ, đọc sách, tiêu hao cả ngày rất vui vẻ.
Cô không biết như thế này có tính là tự do hay không, chỉ biết năm năm này cô rất bình tĩnh, không cần, cũng không muốn sôi nổi, phong phú hay thay đổi, tâm linh tự tại đã thỏa mãn.
Tần Thương Hải thỉnh thoảng sẽ quay về trường đảo. Thẩm Tâm thay đổi có vẻ hiểu được phải trái, bình thường đều chọn lúc anh trở về mới cùng Tần Thương Hải cù


XtGem Forum catalog