XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thư Ký Không Lên Giường

Thư Ký Không Lên Giường

Tác giả: Tống Vũ Đồng

Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015

Lượt xem: 134557

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/557 lượt.

Vừa mắng, đầu vừa gõ gõ lên mặt bàn.
Cô là heo à, làm sao ngu ngốc đến mức ngủ không tỉnh?
“Tôi hận anh chết đi được!” Lại gõ gõ, xem có thể hay không khi tỉnh lại phát hiện đây chẳng qua chỉ là một giấc mơ?
Bộ dạng được lắm, cứ như vậy tự mình chạy đến Thế Mậu họp, ném một mình cô ở đây bị người ta mắng thành dâm phụ! Căn bản không phải là đàn ông mà!
Một đôi bàn tay đột nhiên duỗi đến, ngăn ở giữa cái trán của cô và mặt bàn.
“Đừng gõ nữa, cái bàn sẽ hỏng mất.”
Gặp quỷ! Cái bàn sẽ hỏng? Hạ Mạn Nghê ngẩng đầu lên —
Chính là con heo kia, con heo phá hủy đền thờ trinh tiết của cô! (^___^)
Cô hẳn là nên lập tức nhảy dựng lên, hai tay kéo cổ áo hắn, rồi thưởng cho hắn mấy cái tát! Cô đều nghĩ xong, nhưng mà không nghĩ tới cô vừa nhìn thấy người đàn ông này xuất hiện trước mặt, thân thể nặng nề không thể đứng lên, bàn tay cũng không giơ lên được, ngược lại, nước mắt từng hạt một cứ như vậy bất ngờ rơi xuống….Tâm Tần Hạo Đông như cứng lại, không thể nói rõ giờ phút này trong ngực là muôn ngàn cảm xúc gì, bất quá cũng chỉ là một người phụ nữ rơi lệ mà thôi, có cần thiết nhéo tâm hắn như vậy, theo đau khổ của cô cùng chìm xuống đáy cốc sao?
“Không phải là chuyện to tát, lớn lao gì, thế nào lại khóc thành ra như vây?” Hắn đem tay trở về trong túi quần, chính là ở trên cao cúi xuống nhìn cô, chịu đựng không có thay cô lau nước mắt.
Vừa mới đứng ở của phòng làm việc, nghe được rất rõ ràng cô nói chuyện điện thoại với người khác, đang định khen cô giỏi, kết quả căn bản chỉ là một con cừu khoác da cáo, trước mặt người khác thì kêu gào, sau lưng người ta thì vụng trộm trốn đi khóc, nếu như hắn không đi vào, sợ rằng cô đem đầu mình gõ cho đến hỏng mới thôi.
“Không phải chuyện lớn? Quỷ tha ma bắt anh! Chuyện có phải to lớn hay không là do tôi quyết định, không đến lượt anh! Anh là người nói chuyện không uy tín! Tại sao có thể để cho tôi ở lại phòng nghỉ của anh ngủ cả đêm? Từ này tôi mất hết thanh danh, còn người đàn ông tốt nào dám lấy tôi? Làm sao anh có thể như vậy…..” Hạ Mạn Nghê nức nở, nước mắt rơi so với bão táp còn mãnh liệt hơn, cô mặc kệ lau cũng không lau.
“Chính anh danh tiếng xấu, sao còn kéo tôi xuống nước? Anh là cố ý? Nhất định là cố ý? Ghê tởm……Người đàn ông xấu xa này….Thật xấu……? Nhiều tiếng lên án, khiến Tần Hạo Đông thật không biết nên khóc hay cười. Thanh danh của hắn xấu như vậy ư? Sẽ không phải chứ? Một đống phụ nữ gọi điện thoại tới là người nào hắn cũng không rõ lắm, chỉ là hắn cùng phụ nữ đã gặp mặt luôn hảo tụ hảo tán, cũng có rất nhiều nhưng chưa đến mức trở thành ngựa giống đi, thích hắn có một đống người cũng đem lỗi tính hết trên đầu hắn sao? Hắn cũng là vô tội a?
Thôi, cùng người phụ nữ này nói rõ phải trái? Không cần thiết.
Nói rồi chỉ sợ cô cũng sẽ không tin? Cần gì phải tốn nhiều miệng lưỡi?
“Đi thôi.” Tần Hạo Đông đột nhiên đưa tay đem cô từ chỗ ngồi kéo lên.
“Làm gì? Anh buông tay!” Hạ Mạn Nghê khom người lui về phía sau, ý đồ ổn định thân thể không để cho hắn lôi đi, một tay còn bắt được góc bàn.
Tần Hạo Động nhếch lông mày, cảm thấy hình ảnh này thật buồn cười.
“Tôi không phải thú dữ, không đáng sợ đến như vậy, Hạ thư ký.”
“Trước nói cho tôi biết anh muốn làm gì?” Vẫn là nắm góc bàn chết cũng không thả.
Tần Hạo Đông buồn cười nhếch môi, lạnh nhạt nói: “Ăn cơm.”
“Cái gì?” Cô ngây ngẩn cả người, quả thật không thể tin được cô khóc thành ra như vậy rồi, người đàn ông này lại đói bụng chuyện nhỏ như vậy mà làm như lớn? Thật quá đáng, rất rất quá đáng! Tại sao có thể không quan tâm đến tâm tư phụ nữ như vậy?
Không, không đúng, cô không phải là phụ nữ của hắn, là thư ký của hắn, nhưng bất kể như thế nào, là chủ tại sao lại có thể coi thường ủy khuất của cấp dưới chứ? Hơn nữa đây lại là người vẫn đi theo bên cạnh hắn chứ!
Tâm, lại bị tổn thương.
Giống như, cô đối với phản ứng của hắn rất kỳ vọng, đúng không? Bởi vì lý do này cho nên mới tức giận hơn sao?
“Có thể đi được chưa?” Tần Hạo Đông chớp mắt.
“Thật ra tính nhẫn lại của tôi có giới hạn, ngàn vạn lần không được khảo nghiệm tôi bất cứ chuyện gì.”
Cái gì?
Nghe không hiểu, cô chớp mắt nhìn hắn.
Vẫn còn nói được lời nói mập mờ, là cố ý sao? Rất giống là như thế.
“Là ra lệnh, thư ký Hạ.” Tần Hạo Đông không muốn cùng cô mắt to trừng đôi mắt đẫm lệ nữa.
“Theo tôi đi ăn cơm, tôi rất đói bụng.”
Nhà hàng kiểu Pháp cao cấp, trừ giá cả đắt, phong cách tao nhã, bên ngoài cây xanh tươi đẹp, cảnh vật xung quang làm cho người ta có cảm giác thoải mái, cực kỳ yên tĩnh và riêng tư khi dùng cơm, trên mặt sàn của nhà hàng là thảm trải sàn dày và mềm mại màu đỏ thẫm, rèm cửa sổ là màn che dày chất liệu tơ tằm, mặc dù dày nhưng xúc cảm vẫn mềm mại như cũ không thấy nặng nề cồng kềnh, mỗi bàn ăn cách một cự ly ngắn, ở giữa dùng các sợi tơ màu đỏ xinh xắn để ngăn cách, ngọn đèn nhu hòa mà đẹp, cộng thêm ngoài cửa sổ có thể nhìn thấy cảnh đêm Đài Bắc, tới nơi này dùng cơm tuyệt đối chỉ là người có tiền, có quyền.
Hạ Mạn Nghê nhìn trước mặt một đống thức ăn giống