
Tác giả: Mạc Hề Trừu Phong
Ngày cập nhật: 04:09 22/12/2015
Lượt xem: 1341054
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1054 lượt.
ánh tức giận tới mức mặt mũi đỏ gay, vênh mặt quay sang hướng khác không thèm nhìn nàng, vừa lúc xe lăn của nàng ta tới gần, Diệp Khinh Chu cũng kiểm tra xong, vui vẻ đẩy cửa ra, đã nhìn thấy Mai Oánh Oánh với vẻ mặt như đưa đám, lập tức đi qua đó với vẻ quan tâm săn sóc, mang theo một trái tim đầy yêu thương bác ái, hỏi với vẻ thân thiết : “Mai Oánh Oánh, cậu có khỏe không ? Chỗ đó còn đau không ? Bằng không mình đi mua cho cậu một lọ dầu bạc hà, nghe nói bôi vào rất mát nha.”
Những lời này lọt vào tai Mai Oánh Oánh, không nghi ngờ gì là những lời nhục nhã nghiêm trọng, hơn nữa bị Âu Dương tung đòn phủ đầu, hai người đó muốn phân chia một kẻ mặt đỏ một kẻ mặt trắng sao ? Cơn giận của nàng ta không có chỗ trút, liền vung tay lên muốn tát vào mặt Diệp Khinh Chu đang cúi người xuống trước mặt nàng ta, nhưng đã bị một người nắm chặt lấy cổ tay, kéo ngược lên lại, nàng ngẩng mặt lên xem thử, đúng là Kiều Lạc, khóe miệng anh hơi nhếch lên khinh mạn : “Nếu như vẫn còn khó chịu, nhớ là bên dưới, chớ có xoa nhầm địa phương.”
Âu Dương đang ngồi trên ghế phía sau lưng lập tức ôm bụng bò lăn ra cười, Diệp Khinh Chu lại không hiểu lắm : “Sao ? Rất khó chịu sao ? Là ngứa, hay là đau ?”
Mai Oánh Oánh cố gắng vùng vẫy, giật tay khỏi tay anh, trợn mắt nhìn anh căm tức ; “Kiều Lạc, anh đừng quên tôi là ai “
Kiều Lạc nghe thấy nàng ta nói vậy, lại không chút kinh hoảng, vẫn dùng khẩu khí như vừa rồi thản nhiên nói : “Mai tiểu thư, cô là bệnh nhân của tôi.”Ngữ điệu của anh bình thản, trong mắt không chút gợn sóng, sự trấn định của anh làm Mai Oánh Oánh á khẩu không thốt nên lời.
Từ lúc Kiều Lạc gián tiếp bạo cúc nàng họ Mai kia, Âu Dương bắt đầu vô cùng sùng kính anh, đặc biệt là sau đó, Kiều Lạc lại tiếp tục giải thích rất hùng hồn, làm nàng càng thêm phục sát đất, anh nói như thế này : “Làm thầy thuốc, tôi phải quan tâm tới thân thể người bệnh từng giây từng phút, sau khi phẫu thuật nếu vấn đề bài tiết không thông suốt, phải nhanh chóng trị liệu, thực ra có thể kê đơn thuốc, có điều Mai tiểu thư ngụ tại phòng VIP, nên tôi càng phải chiếu cố cô ấy đặc biệt hơn, cho đi kiểm tra đại tràng, là phương thức tốt nhất cho người bệnh, mà cũng là chức trách tất yếu của tôi.”
Những lời này nghe qua quả thực quá đúng đắn, Âu Dương không kiềm nổi phải tán thưởng : “Khinh Chu, anh trai của cậu đúng là một tấm gương lớn.”
Diệp Khinh Chu thoáng bĩu môi, cái này căn bản là anh ta trả thù á, bất quá việc này cũng … thực quá tuyệt. Nếu không phải sợ Mai Oánh Oánh kêu nàng nói năng bậy bạ, đương nhiên nàng tuyệt không muốn trêu chọc tới cô ta, có điều cái này cũng tốt quá đi, chẳng những thù cũ chưa tiêu, thù mới lại chồng chất, nhân sinh sao phải vấn vít mãi như thế chứ. Cho dù Kiều Lạc đã thay các nàng, cũng là đại diện cho chính anh ta xả giận, nhưng cái này cũng chẳng thay đổi được bản chất ác ma của anh ta, nói cho cùng, bất quá anh ta chỉ bảo vệ cái địa vị Kiều đại ác ma của anh ta mà thôi, Mai Oánh Oánh rơi vào tay anh ta, coi như vỏ quýt dày gặp móng tay nhọn, hai ma cùng tranh chấp, Diệp Khinh Chu bị đẩy ra ngoài vòng xem chuyện vui, có điều nàng không đành lòng nhìn bạn tốt của mình bị vẻ ngoài giả dối của Kiều Lạc lừa phỉnh á.
“Âu Dương …”Diệp Khinh Chu cố lấy dũng khí nói : “Kỳ thât anh trai của mình cũng không tốt như cậu nghĩ vậy đâu”
“Gì cơ ?”Âu Dương quay đầu lại nhìn nàng : “Nói vậy là sao cơ ?”
Nàng quay đầu lại, muốn đem cái thông tin đầy kích động này nói cho Âu Dương, đã thấy nàng ta ngoảnh mặt sang một phía nhìn gì đó “Có chuyện gì vậy ?”Đang nói đã thấy Lệ Na cúi gầm mặt đi ra từ văn phòng tổng giám đốc, có vẻ như tinh thần vô cùng sa sút.
Âu Dương ngoảnh mặt lại chép chép miệng : “Thấy chưa thấy chưa, Ôn tổng giám đốc là người hòa nhã như vậy, mà cũng có lúc phải phát giận. Anh trai của cậu tốt thế, cậu còn không biết sướng cái thân.”Nói xong quay người đi rót nước.
Diệp Khinh Chu muốn giải thích mà càng giải thích lại càng rối, chẳng lẽ nàng phải vì có một người anh trai như Kiều Lạc thế là thỏa mãn rồi sao ? Chẳng lẽ cái này chính là phúc khí của nàng sao ?
Nàng lắc lắc đầu, quay lại nhìn Lệ Na vẻ mặt thẫn thờ ngồi trên ghế, xem ra Ôn tổng giám đốc cũng không đúng như nàng đã từng nghĩ, người hòa nhã tốt bụng cũng chia thành nhiều loại, giống như Ôn Nhược Hà, tuy bình thường hòa nhã, nhưng cũng không có nghĩa là mặc cho người ta bắt nạt, huống hồ ngồi trên cái vị trí Tổng giám đốc, vẫn phải có chút uy nghiêm, hòa nhã là tính tình của anh ấy, nhưng không phải là tính cách của anh ấy.
Riêng nàng, phỏng chừng cả tính cách cũng là một quả hồng mềm.
Âu Dương lập tức kháng nghị : “Cậu có tính cách sao ? Sao mình chả thấy gì thế ?”
Diệp Khinh Chu vặn xoắn tay, kỳ thật nàng cũng có tính cách, có điều bị Kiều ác ma chèn ép quá lâu, chẳng có lấy chút tự chủ, bây giờ mình và Kiều Lạc căn bản chẳng còn chút quan hệ, tại sao mình vẫn bị anh ta bắt nạt, vì sao vẫn để anh ta ép sống chung, bây giờ, bây giờ mình là ngườ