Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tình Cờ

Tình Cờ

Tác giả: Hồ Ly

Ngày cập nhật: 04:10 22/12/2015

Lượt xem: 1341649

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1649 lượt.

chằm Đồng Đồng hồi lâu mới chậm rãi nói:” Về sau dám hôn mê trên giường nữa, coi chừng tôi phá chỗ hoa kia, cả mấy ngôi nhà kia nữa, biết chưa!”
Nói xong anh đứng dậy, ánh mắt sắc bén không vui liếc nhìn Đồng Đồng một cái rồi xoay người bỏ đi.
Đồng Đồng thở phào nhẹ nhõm.
Đồ vật trên bàn chắc chắn là đồ ăn rồi, cô ngửi thấy mùi thơm ngát, bụng cô bắt đầu kêu ùng ục.
Cô chậm rãi mở hộp cơm ra, trong hộp đều là những thức ăn nhẹ thích hợp cho người đã nhịn đói hai ngày ăn.
Ăn cơm quan trọng hơn, ăn no bụng đã rồi nói sau.






Đồng Đồng ăn xong cảm giác tốt hẳn len, có điều trời khuya rồi, chắc Lôi Dương đã đi ngủ.
Cô vốn định cảm ơn anh đã mua đồ ăn cho cô, nhưng nghĩ lại vẫn để ngày mai đi, cô sẽ đi mua một chút đồ ăn, như vậy cô có thể tự nấu, không cần bị đói đến ngất xỉu nữa.
Cô im lặng ngủ, hy vọng khi tỉnh dậy sẽ lấy lại được sức lực.
___
Trời sáng, Đồng Đồng thức dậy rời giường, dọn dẹp xong khẽ mở cửa ra, sợ làm Lôi Dương thức giấc, vì hôm qua anh dường như ngủ rất muộn.
Lúc lái xe đi, Đồng Đồng vào trong, Lôi Dương vẫn còn ở nhà à, Đồng Đồng đẩy cửa ra rồi đi vào, đặt đồ ăn xuống trước rồi dắt xe đạp vào trong. Đóng cửa lại.
Cô đặt xe dưới một gốc cây trong sân biệt thự, sau đó xách đồ ăn vào trong phòng.
Cô xếp đồ ăn vào trong tủ lạnh, đóng tủ lạnh xong quay người lại đã thấy Lôi Dương tức giận bừng bừng nhìn cô.
Anh lại tức giận nữa à, Đồng Đồng bất an nghĩ! Nhưng vì sao lại tức giận? chẳng lẽ anh vừa rời giường đã lên cơn tức à? Hay là cô quấy rầy anh nghỉ ngơi!
” Cô vừa đi đâu?” giọng nói tức giân của Lôi Dương vang lên bên tai Đồng Đồng.
Đồng Đồng nhìn thấy đôi mắt tức giận của Lôi Dương , mở miệng nói:” Em đi mua đồ ăn!”
” Tôi có cho cô đi không? Hả?” Lôi Dương đẩy Đồng Đồng sang một bên rồi mở tủ lạnh ra, nhìn thấy tủ lạnh đầy ắp đồ ăn, trong lòng anh lại không vui đem đồ ăn trong đó ra vứt xuống đất.
Đồng Đồng bắt lấy tay Lôi Dương nói:” A Dương, đừng, anh đừng để ý em đi ra ngoài, em về sau sẽ không tự ra ngoài nữa, anh đừng tức giận nữa được không!”
Lôi Dương bỏ tay Đồng Đồng ra nói:” Đừng tự tung tự tác biết chưa, tôi không cần một người đàn bà không biết nghe lời!”
Anh không cần ngôi biệt thự này có cảm giác của một mái nhà, không cần quen với sự tồn tại của cô.
Anh đã từng thích cảm giác như vậy, yêu thương cảm giác như vậy.
Anh thích nhìn bóng dáng Đồng Đồng bận rộn trong nhà bêp, thích ăn đồ ăn cô làm, thích đi làm về lại nhìn thấy hình bóng của cô, thích vào đến cửa đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn.






Lôi Dương tức giận ngồi trong văn phòng, ánh mắt lạnh lùng vô cùng khó chịu, môi mím chặt, trên người có một lực sát thương vô hình, không cần nói cũng như cảnh cáo người xung quanh, đừng gần, lại gần giết không tha!
Ngoài văn phòng chủ tịch mấy nhân viên nam nữ tụ tập đứng gần nhau bàn luận xôn xao.
” Đại Trương, cậu lá gan lớn cậu vào đi!” Một đám nhân viên nữ lắc lắc tay áo Đại Trương.
Đại trương toát mồ hôi lạnh nói với đám nhân viên nữ:” Tiểu lưu, cậu đi đi, tớ còn mẹ già còn nhỏ!”
Một nhân viên nữ khác nhỏ giọng nói:” Đại trương, cậu không phải đàn ông !”
Đại trương vỗ vỗ ngực, định thần lại nói:” Vừa rồi ai đẩy tôi vào !”
Tốt xấu gì anh cũng là cấp trên của bọn họ, thế mà bọn họ dám đẩy anh vào làm vật hy sinh!
Hai cô gái gian xảo cười thầm về chỗ mình ngồi, đại trương cũng về văn phòng của mình.
Lúc tan ca, nhân viên công ty lần lượt ra về, riêng Lôi Dương vẫn ngồi trong văn phòng.
Lôi Dương dùng thang máy riêng đi xuống tầng, nhìn thấy Vu quyên đứng ở cửa thang máy, dáng đứng gợi cảm, nhìn thấy anh rất vui vẻ nói:” Chủ tịch, hôm nay em tới đó được không!”
Lôi Dương lạnh lùng nhìn vu quyên, không lên tiếng đi thẳng về phía bãi đỗ xe, vu quyên có chút không cam lòng tâm gọi:” Lôi!”
Lôi Dương đứng bên cạnh xe, không hài lòng nói:” Nhớ rõ bổn phận của cô đi!”
Vu quyên ngơ ngác đứng đó, không dám mở miệng, trơ mắt nhìn Lôi Dương vào xe biến mất trong tầm mắt cô.
――――――――――――――――�� � �――――――――――
Lôi Dương cố gắng làm mình bình tĩnh lại, anh lái xe về tới biệt thự, cất xe xong vào nhà.
Ngửi thấy mùi thức ăn thơm ngát, anh có chút bấn loạn, dường như anh lại giống như hai năm trước, vội vội vàng vàng làm xong việc sớm, trong lòng chờ mong bóng dáng màu trắng trong nhà sẽ làm món gì cho anh ăn , sau đó lại nằm ở sô pha chờ anh về, sau đó dịu dàng hỏi anh một tiếng, “A Dương, anh về rồi à!”
Lôi Dương hoảng hốt, trong lòng anh không khỏi nghĩ, cô làm cái gì ăn vậy , có phải vẫn dáng vẻ uyển chuyển mềm mại ấy, có phải vẫn mặc áo sơ mi trắng của anh không?
Anh chậm rãi đi vào phòng ăn, nhìn trên bàn đặt rất nhiều đồ ăn, còn có bóng dáng Đồng Đồng bận rộn trong phòng bếp, cô tựa hồ vĩnh viễn không hề biết mệt.
Lôi Dương hoảng hốt tỉnh lại từ tâm trí, ánh mắt mơ màng của anh chợt trở nên lạnh lẽo.
Không! Hiện tại đã không phải hai năm trước, anh không hề còn


XtGem Forum catalog