
Tác giả: Tống Vũ Đồng
Ngày cập nhật: 03:41 22/12/2015
Lượt xem: 134795
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/795 lượt.
thường xem nữ nhân coi là động vật cấp thấp, nữ nhân dám đính hắn không có mấy, cho dù có, cũng sẽ không có kết quả tốt.
“Anh quan tâm tôi?” Nhảy xuống cái thang, Lam Lăng cơ hồ lập tức rời đi ngực của hắn, bởi vì nàng trong lúc bất chợt cảm thấy toàn thân nóng lên, không biết tại sao.
“Tôi chỉ là ở cảnh cáo cô, nam nhân và nữ nhân dù sao cũng là bất đồng.” Nhâm Chi Giới nhìn nàng, trong ngực đột nhiên thiếu nàng, lại để cho hắn có chút mất mác, loại tâm tình này. . . . . . Làm cho hắn không thể mỉm cười được ngay.
“Anh là sợ dã thú kia tổn thương tôi?”
“Khuyết Lạc là nam nhân khêu gợi, nếu như cô thử tiếp nhận anh ta, cô sẽ yêu anh ta.”
Yêu dã thú kia? Lam lăng xem thường cau lại lông mày.
Muốn nàng yêu Khuyết Lạc đó, nàng kia thà lựa chọn người trước mắt này thỉnh thoảng ôn nhu, thỉnh thoảng lãnh mạc, lại là nam nhân làm nàng cảm thấy an toàn.
“Muốn thuyết phục tôi ngoan ngoãn làm tình nhân của hắn? Anh nên bỏ bớt nước miếng đi!” Lam Lăng xoay người liền đi vào trong nhà, vì mình không giải thích được cao hứng trong đầu liền cảm thấy phiền não mà lại nhàm chán.
Chương 2.2
Nàng đến tột cùng bị thần kinh, thế nhưng sẽ đối với người này động tâm?
Không! Nàng dĩ nhiên phản đối động tâm với hắn! Nàng chỉ nói là nàng thà ở giữa hai người lựa chọn hắn, nếu quả như thật không có lựa chọn khác.
“Cô tên là gì?”
Một người đột nhiên ngăn ở trước mặt nàng, làm cho nàng thiếu chút nữa đụng vào, Lam Lăng chạy trốn không được tức giận cơ hồ hết sức căng thẳng.
“Cô là ai?” Nàng nhíu mày, tức giận hỏi ngược lại. Nữ nhân này vừa nhìn cũng biết sanh ra ở nhà giàu có , bộ dáng kiêu căng giống như là thuộc hoàng tộc, nếu ở cổ đại, nàng nhất định trăm phần trăm là công chúa.
“Tôi. . . . . . Là Nhâm Chi Giới . . . . . . Bạn gái.” Quan Vũ Điệp bị khí thế đối phương làm sợ hết hồn, vừa nghĩ tới nàng là tình nhân của Khuyết Lạc mà không thể đắc tội, âm điệu thích thú đển mềm nhũn, “Tôi tên là Quan Vũ Điệp, cha của Khuyết Lạc cùng cha tôi là bạn tốt, hai nhà chúng ta là quan hệ nhiều đời.”
Bạn gái Nhâm Chi Giới ? Lam lăng lông mày nhíu cao hơn, ngực chẳng biết tại sao đột nhiên cảm thấy một cổ tức mạnh , rất là khó chịu.
“Cô hỏi tên tôi làm gì?” Lam Lăng cố gắng thả lỏng, lười biếng đưa tay đùa bỡn một chút tóc dài đen nhánh, đôi con ngươi ôn nhu nhìn nàng.
“Ách, cái này. . . . . . Tôi mới vừa nhìn thấy cô cùng Chi Giới. . . . . . Tôi chỉ là muốn nói cho cô biết, anh ấy . . . . . anh ấy là tôi, tôi là nói. . . . . .”
“Cô có phải hay không muốn nói với tôi, Nhâm Chi Giới là bạn trai của cô, muốn tôi về sau không được ôm hắn?”
Quan Vũ Điệp nghe vậy mặt đỏ một chút, gật đầu một cái, giương mắt lại nhìn thấy thân ảnh cao lớn Nhâm Chi Giới chẳng biết lúc nào đã đứng ở cạnh cửa, mặt không chút thay đổi nhìn hướng nơi này, khiến nàng chột dạ luống cuống sợ hãi, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đến đỏ hơn.
Lam Lăng cũng không biết Nhâm Chi Giới ở sau lưng nàng, thấy Quan Vũ Điệp gương mặt đỏ nhưng không nói lời nào, mưu đồ, nói: “Nếu như tôi nói tôi chính là thích ôm hắn đây?”
“Sao?” Quan Vũ Điệp sững sờ nhìn nàng, căn bản không nghĩ tới nàng sẽ nói như vậy.
“Cô sợ hắn bị tôi cướp đi?”
Quan Vũ Điệp còn không lên tiếng, lại dò xét Nhâm Chi Giới sau lưng nàng một cái.
“Cô biết không? Nếu như tôi vẫn ở lại chỗ này, nhất định sẽ đem Nhâm Chi Giới cướp đi, nếu như cô muốn bảo vệ hắn, tôi có thể dạy cô một phương pháp, như thế nào?”
“Cô ấy sẽ không giúp cô lúc này rời đi.”
Quan Vũ Điệp còn chưa mở miệng, một thanh âm khác liền tham gia trước. Nhâm Chi Giới lướt qua Quan Vũ Điệp, tiến lên chế trụ đích cổ tay Lam Lăng, tiếp không nói lời nào đem nàng kéo lên lầu hai.
“Mau buông tôi ra! Tôi tự mình đi!” Âm mưu bị nhìn thấu, Lam Lăng có chút hơi tức giận, bất quá làm nàng lúng túng cũng không phải cái này, mà là Nhâm Chi Giới ánh mắt đùa cợt , phảng phất nàng là vĩnh viễn trốn không thoát lòng bàn tay hắn, để cho hắn chế giễu một chút, lại còn trước mặt Quan Vũ Điệp.
Nữ nhân kia thật sự là bạn gái Nhâm Chi Giới ? Vừa nghĩ tới điều này, nàng lại bắt đầu không khỏi phiền não , bị hắn lôi kéo tay cũng không vui mừng muốn quất trở về.
Đem nàng kéo vào trong phòng, Nhâm Chi Giới cũng không có đi theo vào, ngược lại đưa tay liền đem cửa khóa trái, thái độ biến chuyển rất nhanh, làm cho Lam Lăng nhất thời có chút không phản ứng kịp.
“Nhâm Chi Giới, anh đứng lại đó cho tôi!” Nàng hướng về phía cánh cửa rống lên.
Chỉ tiếc đáp lại nàng là một mảnh trầm mặt.
Hắn cứ như vậy đi? Đúng không? Nhưng kỳ dị chính là, lòng của nàng giống như cũng đi theo tiếng bước chân hắn .
Đi xuống lâu, Nhâm Chi Giới thấy mặt Quan Vũ Điệp lúng túng, lướt qua nàng, hắn hướng quầy ba đi tới, rót cho mình một chén rượu, ngửa đầu liền đem rượu uống cạn.
“Anh tức giận?” Quan Vũ Điệp nhút nhát đi tới, nhìn hắn lại rót một chén rượu uống vào.
Nhâm Chi Giới nhìn nàng một cái, lạnh nhạt nói: “Không có.”
“Em. . . . . . Không phải cố ý, chẳng qua là. . . . . . Không thích nhìn anh ôm cô t