
Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng
Tác giả: Vũ Bộ Sinh Liên
Ngày cập nhật: 03:18 22/12/2015
Lượt xem: 1342497
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2497 lượt.
ính.
Bạch Triết Hiên đi đến bên cạnh Lăng Diệp, đặt khay xuống bên cạnh anh, nói: "Trước kia đã đắc tội nhiều, mong tổng giám đốc Lăng bao dung."
Lăng Diệp cong môi lên, đưa tay nhận ly rượu hắn cố ý chuyển đến trước mặt mình.
Bạch Triết Hiên đi tới bên cạnh Úc Hàn Yên, còn chưa nói gì, đã nghe thấy Úc Hàn Yên nói: "Anh ấy không cho phép tôi uống."
Hắn cười cười, nói: "Không uống cũng không sao, tôi chỉ muốn chúc cô hôn nhân hạnh phúc."
"Dany, cám ơn em đã từng yêu thích tôi, hy vọng em có thể hạnh phúc." Bạch Triết Hiên đi tới bên cạnh Dany, nói.
Dany đưa tay cầm ly rượu gần mình nhất, liếc mắt nhìn Tề Ngôn, cười nói: "Tôi sẽ hạnh phúc."
Đi tới bên cạnh lão Tôn, Bạch Triết Hiên nói: "Không biết tôi có được vinh hạnh, có thể mời ngài một ly không?"
Lão Tôn cười đôn hậu, cầm lấy ly rượu gần mình nhất, đáp: "Dĩ nhiên."
"Tề tiên sinh đúng không, lời nói lúc trước của tôi không có chừng mực, mong anh không để bụng." Đứng ở bên cạnh Tề Ngôn, Bạch Triết Hiên nói.
Tề Ngôn không nói gì, đưa tay cầm ly rượu gần mình nhất, chuyện cũ đã qua, Bạch gia cũng đã bị mình cướp sạch.
Suốt cả quá trình, người phụ nữ khoác khuỷu tay Bạch Triết Hiên đều không nói gì, chỉ cười có chừng mực.
Lúc này, cô ta đưa tay cầm một ly rượu lên. Tiếp đó, Bạch Triết Hiên cũng cầm lấy một ly, rồi đưa khay bên trên còn một ly rượu cho người bồi bàn mang đi.
Ánh mắt người phụ nữa quét qua từng người trên bàn chính, giơ ly rượu trong tay mình lên cao, nói thánh thót: "Chúc mọi người ước gì được nấy, vạn sự như ý."
Trước lúc mọi người đưa rượu vào trong miệng, Lăng Diệp nhìn về phía Bạch Triết Hiên nói: "Tôi với anh đổi ly thế nào hả?"
Sắc mặt Bạch Triết Hiên không còn giọt máu nào, hắn cố gắng làm cho biểu hiện của mình thật tự nhiên, cười hỏi: "Tổng giám đốc Lăng đây là có ý gì? Chẳng lẽ lo lắng tôi đã bỏ gì đó vào trong rượu sao?"
Ngoài dự đoán của mọi người, Lăng Diệp gật đầu nhiệt tình tán thành, đáp: "Quả thật có lo lắng."
Úc Hàn Yên và Tề Ngôn khá nhạy cảm nghe ra có vấn đề, đều lạnh lùng nhìn về phía Bạch Triết Hiên.
Lão Tôn và Dany đầu đầy mờ mịt, đây là đang diễn tuồng gì hả?
Bạch Triết Hiên cười cười chế giễu, nói: "Không ngờ trong mắt tổng giám đốc Lăng tôi lại là loại người như vậy……….."
Người phụ nữ dẫn hắn đi đến đây, nhìn thấy cục diện này, không khỏi nhíu nhíu mày, nhìn về phía Bạch Triết Hiên nói: "Muốn chứng minh sự trong sạch của mình, không phải dễ sao, trực tiếp đổi rượu là được rồi."
Hậu hôn lễ
Lăng Diệp nhìn Bạch Triết Hiên cười như không cười, lại nói: "Nếu không anh đổi với Ngôn đi."
Bạch Triết Hiên kinh hãi một hồi, sao cái gì hắn cũng biết vậy?
Mắt Tề Ngôn thoáng qua tia kinh ngạc, hắn muốn ra tay với mình? Suy nghĩ kĩ một chút, lại cảm thấy có lý, có thể hắn nghĩ mình đã cho người cướp sạch Bạch gia.
"Sẽ không phải là trong đó thật sự có gì đấy chứ?" Người phụ nữ nhìn thấy phản ứng này của Bạch Triết Hiên, không nhịn được rút tay mình ra khỏi khủy tay của hắn, nguội giọng hỏi.
Là mình đã dẫn hắn vào, nếu hắn thật sự xuống tay với đám người Lăng Diệp, không phải sẽ liên lụy đến mình sao?
Người phụ nữ dẫn Bạch Triết Hiên đi mặt đã biến sắc, ném ly rượu trong tay xuống đất, chợt nhìn về phía Lăng Diệp, ra sức phủi sạch quan hệ của mình: "Tổng giám đốc Lăng, việc này không liên quan đến tôi, tôi hoàn toàn không biết hắn ta lại to gan lớn mật dám xuống tay với các anh. Tôi vô tội, anh phải tin tôi."
Lăng Diệp nhíu mày, nhìn cô ta, hỏi: "Cô làm thế nào để chứng minh sự trong sạch của mình?"
Sau thời gian nỗ lực, Bạch Triết Hiên đã mất đi ý thức, "bịch" một tiếng, ngã xuống đất.
Toàn hội trường náo động.
Lòng Dany bị nhéo nghiêm trọng, nếu lúc nãy Ngôn uống, thì người ngã xuống chính là anh………..
Người phụ nữ quỳ hai chân xuống đất, nói với Lăng Diệp: "Tôi bị hắn lợi dụng. Tôi với các anh không thù không oán, sao phải xuống tay với các anh?"
"Vẫn còn hô hấp." Tề Ngôn ngẩng đầu nói với Lăng Diệp.
Lăng Diệp giơ tay gọi mấy người mặc âu phục đen tới, thản nhiên nói: "Dẫn đi."
"Tổng giám đốc Lăng, tôi thật sự vô tội." Người phụ nữ thét to.
Lăng Diệp cau mày không để lại dấu vết, nhìn về phía mấy người mặc áo đen, nói: "Bịt miệng cô ta lại."
Sau khi hai người bị đưa đi, Tề Ngôn bưng ly rượu trước mặt Lăng Diệp lên, nhìn anh một cái.
"Đi đi." Lăng Diệp gật đầu, nói.
Trước khi đi, Tề Ngôn đưa mắt nhìn Dany, thấy sắc mặt cô có chút tái nhợt, đáy mắt hơi sợ hãi, liền thu hồi tầm mắt, mở hai chân thon dài, sải bước rời đi.
Dany đấu tranh một hồi, nhìn về phía Úc Hàn Yên, tựa như muốn rời đi.
Úc Hàn Yên nâng khóe môi lên, gật đầu một cái.
Sau khi có được sự cho phép, Dany mang giày cao gót "cộp cộp cộp" chạy theo hướng Tề Ngôn.
Lam Nguyệt không nhịn được đứng dậy, lo lắng gọi: "Tiểu Ny!"
Đan Liên đứng dậy đỡ Lam Nguyệt, nhìn Dany đang bỏ chạy, trầm giọng nói: "Đây là lựa chọn của con bé."
Lam Nguyệt quay đầu nhìn ông, cau mày nói: