Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Tác giả: Vũ Bộ Sinh Liên

Ngày cập nhật: 03:18 22/12/2015

Lượt xem: 1342512

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2512 lượt.

h.
Lông mi Úc Hàn Yên khẽ chớp. Người kia là đang tới quyến rũ người đàn ông của cô. Thật là không coi cô ra gì.
Sắc mặt Lăng Diệp không biến sắc, anh gật đầu một cái, cánh tay phải đặt bên hông Úc Hàn vẫn giữ chặt, giống như không hề nhìn thấy cánh tay phải của Bạch Triết Nhã đang chìa ra.
Úc Hàn Yên gợn lên một nụ cười xinh đẹp, đưa tay phải của mình ra bắt lấy tay đối phương, nói:
"Xin chào Bạch tiểu thư!"
Bạch Triết Nhã kêu đau một tiếng, sắc mặt cô ta cực kỳ khó coi, nhìn Úc Hàn Yên đầy tức giận.
Úc Hàn Yên vội vàng buông tay đối phương ra, hốt hoảng nhìn đối phương, lo lắng hỏi:
"Bạch tiểu thư, cô không sao chứ?"
Thật biết đóng kịch. . . . . . Bạch Triết Nhã ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng không ngừng cười châm biếm nói:
"Úc tiểu thư không phải chưa học qua lễ nghi đó chứ? Chẳng lẽ lại không biết khi bắt tay với người khác chỉ nên dùng lực vừa phải?"
Úc Hàn Yên nghe xong, trong nháy mắt đã nước mắt lưng tròng nhìn Lăng Diệp, đầy oan ức nói:
"Diệp, không phải như vậy mà, rõ ràng là người ta đã khống chế lực rồi." Chưa thu hết móng vuốt của cô, cô nên cảm tạ ân đức mới phải.
Lăng Diệp biết cô đang giả bộ, nhưng vẫn không nhịn được đau lòng, cúi đầu dịu dàng nói với Úc Hàn Yên:
"Em có làm cho cô ta gãy tay cũng không sao mà."
Úc Hàn Yên không khỏi sửng sốt. Cô không ngờ Lăng Diệp sẽ nói như thế. Sau khi đã phản ứng kịp, khuôn mặt cô rạng rỡ như một đóa hoa:
"Diệp, anh thật tốt!"
Bạch Triết Nhã quả thật không thể tin vào tai của mình. Nói gì thì cô ta cũng là một mỹ nhân hiếm thấy. Có người đàn ông nào nhìn thấy cô ta mà không mong muốn được tiếp cận chứ. Anh ta thì tốt hơn, tự cô ta đưa tới cửa, thế nhưng anh ta chẳng những coi như không nhìn thấy cô ta mà còn thốt ra một câu như thế.
Được lắm, được lắm. . . . . .
"Diệp, chúng ta qua chỗ ông nội đi ~" Úc Hàn Yên nhìn thấy Lăng Sanh ngồi cách đó không xa, vui vẻ nói.
"Ừ." Lăng Diệp ôm Úc Hàn Yên đi qua người Bạch Triết Nhã, ngay cả một cái liếc mắt cũng chẳng thèm cho cô ta.
Sau khi dạ tiệc kết thúc, Lăng Diệp đưa Úc Hàn Yên trở lại biệt thự của mình.
"Tiểu Yên, em đi tắm trước đi. Anh xử lý một chút việc đã." Anh ôm Úc Hàn Yên đặt lên chiếc giường trong phòng ngủ trên lầu hai, sau khi hôn cô mãnh liệt một hồi mới dùng giọng hơi khàn khàn nói.
Toàn thân Úc Hàn Yên nằm vô lực trên giường, không còn chút hơi sức nào đáp lại:
"Uhm".
Một lát sau, đã thở đủ rồi. Úc Hàn Yên lăn qua lăn lại trên giường, trong miệng gào khóc:
"A a a, tại sao mình có thể mê sắc như vậy? Lại còn không muốn anh ta dừng!" Cảm thấy phía dưới của mình đã ẩm ướt, cô đưa tay xuống sờ sờ bên ngoài quần lót, máu. . . . . .
Thì ra là dì cả (kinh nguyệt) đã tới, thảo nào hôm nay trước sự trêu chọc của Lăng Diệp cô lại có phản ứng lớn như thế. Đột nhiên cô nghĩ ra điều gì đó, cười xấu xa.
Cô cởi quần áo ra, đi đến bên vòi hoa sen, mở nước, để mặc cho dòng nước mơn trớn khắp làn da trắng không tì vết của mình. Sau khi đã tắm rửa sạch sẽ, thơm tho, cô mặc một chiếc quần lót vào đi ra ngoài, đến tủ quần áo của Lăng Diệp lấy ra một chiếc áo mi trắng khoác lên người mình, để chân trần chạy tới thư phòng.
"Nhan Dịch, khả năng của cậu chỉ có thế thôi sao? Tôi đã âm thầm giúp cậu nhiều như thế, nhưng đến tận bây giờ cậu vẫn còn chưa nắm được vị trí đứng đầu Nhan gia."
"Được, tôi sẽ cho cậu thêm một số lượng lớn vũ trang nữa."
Úc Hàn Yên đi tới trước kệ sách của Lăng Diệp, đưa lưng về phía anh, đôi chân dài trắng nõn cứ đi qua đi lại chẳng có quy luật gì, thỉnh thoảng cô còn kiễng chân lên, đưa tay ra với với quyển sách trên cao.
Hô hấp của Lăng Diệp có chút dồn dập, anh nói vội vàng một câu:
"Sẽ bàn lại sau" Sau đó cúp điện thoại. Nếu như anh còn không nhìn ra người kia đang dụ dỗ mình, thì đời này anh đã sống quá uổng phí rồi.






Cảm ơn em đã xuất hiện
"Tên tiểu yêu tinh này!" Lăng Diệp khẽ nguyền rủa một tiếng, bước đến sau lưng cô, áp sát cô không để lọt một khe hở nào, hai bộ móng vuốt của anh không ngừng vuốt ve trước người cô.
Một lúc sau, anh đem Úc Hàn Yên quay lại, hai tay anh vòng chắc qua eo cô, nhấc cô lên, để cho hai chiếc đùi đẹp của cô quấn chặt vào vòng eo thon, rắn rỏi của mình, rồi vội vàng hôn xuống môi cô. Nụ hôn này không hề có chút dịu dàng nào, từ đầu đến cuối chỉ chứa đựng sự bá đạo cùng mãnh liệt.
Úc Hàn Yên nghe thấy hơi thở dồn dập của Lăng Diệp. Cô tươi cười, còn chủ động khoác hai tay lên cổ anh, chiếc miệng khẽ mở, phả ra hơi thở mùi đàn hương, để mặc cho con mãnh thú tiến công như nước lũ vào lãnh địa của mình.
Không thể nghi ngờ gì, sự phối hợp của đối phương chính là thứ tình dược tốt nhất trên thế gian này. Lăng Diệp chỉ cảm thấy vào giờ khắc này, sợi dây thần kinh được gọi là “lý trí” trong đại não của anh đã bị chặt đứt hoàn toàn, chỉ còn còn sót lại bản năng nguyên thủy. Anh dùng chiếc lưỡi của mình xâm lấn vào từng ngóc ngách trong khoang miệng người kia, cuối cùng quấn chặt lấy c


pacman, rainbows, and roller s