The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tình Yêu Của Cô Nàng Cố Chấp

Tình Yêu Của Cô Nàng Cố Chấp

Tác giả: Tôi Là Tố Tố

Ngày cập nhật: 04:30 22/12/2015

Lượt xem: 134603

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/603 lượt.

chuẩn bị thay cho tôi, Thái Kỳ ngoái đầu lại suy nghĩ một chút, đột nhiên ngồi xổm xuống, kéo cái thảm chùi chân của Ninh Mặc qua, lót dưới chân tôi, tháo đôi xăng đan của tôi ra: “Không cần phiền toái như vậy, ngày mai đỡ khỏi phải đến lần nữa…”
Hắn cúi người, quay mặt qua, vỗ vỗ bả vai của mình, lộ ra hàm răng trắng bóng, cười ngây ngô: “Lên đi, Diệp Hồng Kỳ, hôm nay em cho em cưỡi miễn phí!”
Từ ngữ mới phóng đãng làm sao…. Mặt tôi lập tức nóng lên.
Do dự một chút, tôi liền lập tức nhảy lên, Thái Kỳ bị tôi nhảy lên đến bảy ngất tám đổ, chống lên cửa, hít sâu một trận, quay đầu lại, tức giận: “Diệp Hồng Kỳ, em kiềm chế một chút, em cho là ai cũng giống Ninh tiểu tổng, nắm một hơi có thể quăng em ra ngoài cửa được chắc!”
“Thái trợ lý! Chú ý lời nói của anh!” Ninh Mặc giống như bị dẫm phải đuôi, vẻ mặt vừa đau đớn lại vừa hối hận, đứng ở bên trong, ánh mắt nhìn tôi chăm chú, hai tay nắm chung một chỗ, nhìn rõ cả khớp xương.
“…” Tôi bị kinh sợ, đối với chuyện bị Ninh Mặc quăng ra khỏi cửa, mặc dù mặt dày như tôi, cũng cảm thấy xấu hổ từ tận đáy lòng, chuyện này ngay cả Hữu Bảo tôi cũng không nói, sao hắn lại biết được chứ.
Tôi lập tức cúi gằm đầu xuống.
“Thôi, sức lực của anh nhỏ hơn em, khí thế cũng yếu hơn em, em tìm một thằng như anh để bắt nạt là đúng rồi!” Hắn vừa lẩm bẩm vừa cõng tôi đi về phía cửa.
Đoán chừng là do say lợi hại, trước khi ra khỏi cửa, đầu hắn đụng phải cánh cửa chống trộm, phát ra một tiếng bốp thật to, hắn choáng váng đầu óc xoa đầu, ngửa mặt lên trời gầm thét: “Aiz, đây đều là mệnh ư… Diệp Hồng Kỳ…”
Phì, tôi kẹp chặt lấy hông hắn, chỉ sợ hắn say khướt, bỏ rơi tôi.
“Diệp Hồng Kỳ….” Hắn chóng mặt gọi tôi, chân đi thành hình chữ bát ( 八).
“Ừ!” Tôi ậm ừ, hai tay quàng qua cổ hắn, hai chân vòng qua hông hắn, dùng sức áp trên người hắn, nếu hắn mà té xuống, tôi ít nhiều cũng có cái đệm để dựa.
“Em mà kẹp nữa anh sẽ tiểu ra quần!” Hắn bi thương gầm thét.
Tôi sợ đến mức lập tức buông lỏng chân, ôm lấy đầu hắn an ủi: “Chịu đựng đi, Thái trợ lý, anh có thể làm được mà!”
Hắn quay đầu nhìn cánh cửa chống trộm vẫn còn mở nhà Ninh Mặc, vô liêm sỉ nói: “Ninh tiểu tổng đã vào trong rồi, không cần phải đóng kịch nữa, Diệp Hồng Kỳ, em xuống cõng anh đi, anh đi không nổi nữa!"






Cái tên vô lại không biết xấu hổ này!
Tôi cáu, phản bác hắn: “Anh nhẫn tâm để một phụ nữ cõng anh sao?”
Hắn quay mặt lại, cực kỳ vô sỉ trợn mắt, nói: “Mẹ anh chẳng lẽ không phải phụ nữ sao, anh từ nhỏ chính là lớn lên từ trên lưng mẹ đấy!”
“…” Tôi không còn gì để nói.
Hắn đưa tay kéo tay tôi, cười hắc hắc: “Diệp Hồng Kỳ, xuống, bằng không anh ném em xuống đấy!”
Bên giường lớn, một bộ áo ngủ cổ rộng mới tinh được xếp lại, cùng với bộ đồ của hắn thành một cặp đầy thú vị, nhưng mà là đồ của nữ, tôi cầm áo ngủ lên, chạy vào phòng tắm nhà hắn, vội vã tắm rửa sạch sẽ.






Bả vai Ninh Mặc cứng đờ, ngay sau đó, chậm rãi xoay người lại, sắc mặt không gợn sóng nhìn Thái Kỳ đứng ở cửa, hỏi: “Thái trợ lý, công ty chẳng lẽ có chế độ một tuần nghỉ hai ngày sao, công nhân viên có thể tùy ý bỏ bê công việc?”
Thái Kỳ hì hì cười, sáp lại gần cũng chọc vào cánh tay hắn, Ninh Mặc rống lên một tiếng, trực tiếp vung tay chụp rót tay của Thái Kỳ.
“Ninh tiểu tổng, tôi là đại diện cho bộ thị trường chúng tôi đến thăm hỏi cậu!”
Hắn vừa cười vừa ôm lấy bả vai tôi, “Tôi gọi điện cho Tiễn Đạc, cậu nói có khéo không cơ chứ, Tường Thực có lện triệu tập gấp, cậu ta bây giờ bận rộn hết cách, còn những người khác, tôi chẳng liên lạc được ai, Ninh tiểu tổng, nhân duyên của cậu thật là kém!”
Ánh mắt Ninh Mặc trầm xuống nhìn hắn, dáng vẻ buồn bực đến cực điểm.
“Thái Kỳ, anh có chừng có mực một chút!” Hắn giận đến ngay cả Thái trợ lý cũng không gọi.
Thái Kỳ ôm lấy thắt lưng tôi, rất áy náy nhìn Ninh Mặc, nói: “Xin lỗi, bọn tôi ra ngoài cửa giải quyết trước, xong lại vào thăm bệnh sau!”
Hắn kéo tôi đi vài bước, rất thành khẩn quay đầu lại, nhìn Ninh Mặc sắp hỏng đến nơi bổ sung: “Chúng tôi vừa mới thành một đôi, cảm giác mới mẻ còn chưa có hết, tình lữ trẻ tuổi, dễ dàng vong tình, Ninh tiểu tổng lượng thứ lượng thứ!”
Sắc mặt Ninh Mặc không chút gợn sóng ôm đầu, chậm rãi cúi người xuống, dùng cái tay không bị thương nhặt lên một cái giày da của mình, đột nhiên ném về phía Thái Kỳ.
(⊙o⊙) oa, đây là lần đầu tiên tôi thấy Ninh Mặc bạo lực như vậy đấy.
Kinh ngạc một hồi, tôi quay đầu qua, bật ngón tay cái về phía Thái Kỳ: “Thái Kỳ, anh thật là trâu, ngay cả Ninh Mặc mà cũng bị anh chỉnh thành bạo lực cuồng!”
Thái Kỳ đắc ý cười to, chợt lách người, kéo tôi ra đóng cửa lại.
“Thái Kỳ, tôi muốn cho anh hoàn toàn xuống dốc!” Tôi nghe thấy Ninh Mặc ở bên trong nghiến răng nghiến lợi rống giận.
Rất không bình tĩnh…
“Hồng Kỳ, anh mà xuống dốc, em phải nuôi anh!” Cả người Thái Kỳ đều ngả lên tôi.
Tôi không chút do dự trả lời hắn: “Được!”
Cùng lắm thì để hắn ra