XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tình Yêu Judo

Tình Yêu Judo

Tác giả: Hốt Nhiên Chi Gian

Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015

Lượt xem: 134312

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/312 lượt.

ầu đi nhanh theo cô. Tiêu Tố Tâm hơi rùng mình, bắt đầu đề phòng, nếu người phía sau dám đánh lén cô, cô lập tức sẽ quăng ngã anh ta, cho anh ta biết thế nào là đau khổ.
Phía sau bước theo càng nhanh hơn, càng ngày càng rõ, ánh mắt cô nhẹ lơ đễnh lướt về phía sau, thấp thoáng nhìn đến hình ảnh của một chiếc quần âu. Tiêu Tố Tâm cười lạnh một tiếng, chân ngừng bước, muốn để cho người đằng sau đi lên trước. Đến khi thấy bóng người từ từ thoảng qua trước mắt mình, tay của Tiêu Tố Tâm đã giơ ra muốn bắt lấy.
Bỗng nhiên, đôi chân kia đã nhanh chóng tránh được, ngăn cản cô, một tiếng quát trầm trầm ở trước đầu cô vang lên, “Lại là cô!” Tiêu Tố Tâm hoàn toàn chấn động, tiếng nói này dĩ nhiên là của Chung Bình! Cô bỗng chốc ngẩng mặt lên, nhìn thấy vẻ mặt của Chung Bình hoàn toàn đã bừng bừng lửa giận.
Chung Bình bực tức đang định bắt lấy cô, thì cô đã nhanh chóng tránh được tay của anh, rất nhanh lùi thân mình về phía sau, quay đầu bỏ chạy.
Anh bực bội quát lớn, “Tên trộm kia, còn muốn chạy nữa.” Chung Bình nhanh chóng đuổi theo. Vừa rồi anh nghĩ kĩ lại vẫn thấy mọi việc rất kì lạ, xe không thể tự nhiên mà hỏng, chắc chắn là có nguyên do khác nên liền cố ý làm bộ như không có gì mà đi vào quán bar, kỳ thật anh chỉ tránh ở cạnh cửa để theo dõi, xem cái người phá hư xe của anh có đến hay không. Quả nhiên, mục tiêu rất nhanh đã xuất hiện, nhìn hình dáng một chút thì hóa ra là phụ nữ. Phụ nữ? Chung Bình giật mình, bất giác mà liên tưởng đến hôm nọ ở bệnh viện đã để làm mất dấu người phụ nữ có nốt ruồi màu đỏ hồng ở tai kia, chẳng nhẽ lại là cô? Chung Bình trốn ở trong chỗ tối, nhìn thấy cô tới gần chiếc xe của mình, sau đó liền rời đi. Lúc này anh đã quyết định phải bắt được cô, hỏi cô xem cuối cùng là cô có vấn đề gì với anh?
Tiêu Tố Tâm rất nhanh chạy ra đường lớn, sau lưng vẫn nghe thấy tiếng anh ta đuổi theo, thầm cười lạnh, vừa rồi tôi đối với anh đã thủ hạ lưu tình, anh lại còn đuổi theo, cẩn thận tôi trực tiếp quật ngã cho anh nằm đo đất luôn.
Chung Bình thấy cô càng bị gọi càng chạy nhanh, tức đến liều mạng đuổi nhanh theo cô, lần này mà làm cho cô chạy mất, anh không phải là đàn ông nữa!
Tiêu Tố Tâm lao ra đầu phố, rất nhanh quẻo phải định đánh lạc hướng, cũng không nhìn kĩ bên đường có một đứa trẻ đột nhiên nhảy ra. Tiêu Tố Tâm hốt hoảng, cố gắng tránh đứa bé nhưng khoảng cách giữa hai người quá gần mà cô lại đang theo đà chạy về phía trước. Đứa bé bị cô đụng phải hét to một tiếng, thân hình lảo đảo về một bên, gần như sắp ngã xuống đất. Tiêu Tố Tâm vội vàng dùng tay kéo đứa bé, đem nó ôm vào trong ngực mình, cô muốn ngừng chạy nhưng vì đang theo đà nên không thể, loạng choạng một cái, oanh, Tiêu Tố Tâm đã ngã ngồi ở trên mặt đất, đứa bé bị cô ôm chặt ở trong ngực, cũng ngã ngồi trên người cô.
Đứa bé sợ tới mức lớn tiếng khóc oa oa, cô nén nhịn đau, ngồi dậy dỗ nó, “Đừng khóc, đừng khóc.” Trong nhà lập tức có một người phụ nữ trung niên chạy ra, có lẽ là mẹ của đứa bé, nổi giận quát cô, “Cô đi đứng kiểu gì mà lại đâm vào nó vậy? Cường Cường, con có sao không? Lại đây nào, mẹ xem một chút.” Người phụ nữ kéo lấy đứa bé ôm chặt, đau lòng xoa xoa người con mình, lo lắng xem nó có bị thương không. Tiêu Tố Tâm ngồi im dưới đất, mặt ửng đỏ, “Chị à, thật ngại quá, ngại quá, cháu bé có sao không ạ?”
Vừa đảo mắt, đã thấy Chung Bình chạy đến trước mặt, mặt cô tối sầm, không thèm để ý đến anh ta. Anh thở phì phò trừng mắt nhìn người đang ngồi dưới đất, liền ngồi xổm xuống dùng sức nắm chặt lấy tay của cô, để xem cô còn chạy đi đâu được nữa! Tiêu Tố Tâm liền dùng sức muốn thoát khỏi cánh tay của anh thì lại bị anh gắt gao giữ chặt.
“Cường Cường, có đau không?” Người phụ nữ trung niên lại cẩn thận dò hỏi đứa nhỏ, nén giận trừng mắt nhìn cô, “Đi đường phải chú ý chứ.” Vẻ mặt cô hối lỗi liên tục nhận tội.
Người phụ nữ thấy vậy lại trừng mắt nhìn Chung Bình, “Để ý vợ của cậu cho kĩ, cũng gần nửa đêm rồi còn ầm ĩ cái gì nữa!” Bà vẫn nghĩ cô với anh là đôi vợ chồng đang giận dỗi, cãi nhau. Mặt Tiêu Tố Tâm biến sắc, định mở miệng phủ nhận, thì anh đã dùng sức giữ chặt lấy, trừng mắt nhìn cô. Cô cũng quay mặt về không tiếng động trừng lại, thì người phụ nữ kia đã ôm con mình vào trong nhà mất rồi.
Tiêu Tố Tâm lại dùng sức muốn rút tay mình về, Chung Bình lại sợ cô lại tiếp tục trốn, dường như dùng hết sức lực của mình để siết chặt cổ tay cô lại, Tiêu Tố Tâm cảm nhận được cổ tay đang bị siết càng ngày càng chặt. Cô chỉ lạnh lùng nhìn anh, “Buông.” Chung Bình thô bạo kéo cô dậy, không hề có một chút thương hương tiếc ngọc. “Trước tiên cô trả lại tôi tiền đã!”
Cô bị anh lôi kéo nghiêng hết bên trái đến bên phải, nhìn thấy anh đang nổi trận lôi đình, mọi sự khó chịu ở trong lòng bỗng dưng giảm đi rất nhiều. Chung Bình tất nhiên nhận ra cô. Đến khi cô đứng vững, mới cười khẽ hỏi, “Con mắt nào của anh thấy tôi lấy tiền của anh hả?” Cô chính là muốn cho anh tự mình chuốc lấy nhục nhã!
“Cô cũng đừng có giả bộ, đừng cho là tôi không nhận ra cô.” Chung Bình kéo cô lại gần. trợn mắt uy hiếp, “Nếu k