XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tôi Muốn Chàng Nam Sủng Này

Tôi Muốn Chàng Nam Sủng Này

Tác giả: Chu Khinh

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 134790

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/790 lượt.

ông việc ngập đầu, coi như tạm làm được thì Thạch Quân Nghị cũng không thể ba ngày liên tục làm việc không ngừng nghỉ, luôn ngủ muộn mà tinh thần có thể sáng láng được. Hắn không phải là siêu nhân.
Một vài lời khéo léo hỏi han, hắn tất nhiên biết người phía sau xúi giục bạn gái là ai. Nhưng mà đành chịu, ai bảo đó là em gái của mình.
Thấy anh trai không trả lời, nụ cười lạnh bên môi Thạch Sắc Vi cũng không tắt, cô là người luôn nhớ thù mà có thù thì tất báo. Anh trai lần này hại cô mấy ngày đứng ngồi không yên đương nhiên cô sẽ thù dai rồi.
“Tại sao cậu lại ở đây?” Thạch Kính Nhất cùng phu nhân đang ngủ thì bị gọi dậy, báo rằng người ông vốn cho rằng đã bị đuổi đi đã trở lại, lập tức cơn buồn ngủ biến mất. Vội vàng xuống lầu, quả nhiên thấy Triệu Tử Hiển đang ngồi ở đó, còn đang nắm tay con gái bảo bối, càng thêm tức tối. Liền quay đầu sang trừng mắt nhìn Thạch Quân Nghị: “Chuyện này là sao?”
“Cha cứ yên tâm, chớ tức giận.” Thạch Quân Nghị đưa tay ra: “Mời cha ngồi, hôm nay con sẽ hoàn toàn giải quyết chuyện này.”
“Hừ!” Thạch Kính Nhất bực dọc ngồi xuống.
Rất tốt, người nên đến đều đến đông đủ.
Triệu Tử Hiển đứng dậy đem cầm cái vali màu đen mở ra để trên mặt bàn rồi đẩy sang cho Thạch Quân Nghị: “Mười vạn đô la, anh có thể kiểm tra.”
Đôi mắt đẹp của Thạch Sắc Vi lập tức mở to, A Hiển làm sao có thể có nhiều tiền như vậy? Hắn có bao nhiêu cô hoàn toàn nắm rõ.
“Chuyện gì đã xảy ra, A Hiển?”
Đây cũng là điều vợ chồng Thạch thị muốn hỏi.
Triệu Tử Hiển nhẹ nhàng khoát tay, lập tức bao nghi ngờ của cô tạm thời bị ép xuống, hắn ngước nhìn Thạch Quân Nghị: “68 giờ, cách thời gian giao ước còn 4 tiếng.”
Thạch Quân Nghị nhìn đống đôla trong vali được xếp chỉnh tề, khẽ nhếch mép cười nhẹ: “Quả nhiên cậu có thể làm được.”
“Tôi hi vọng anh có thể tuân thủ giao ước của chúng ta.” Triệu Tử Hiển nghiêm túc nhìn hắn.
“Dĩ nhiên, tôi là thương nhân, chữ tín rất quan trọng.”
“Với trí tuệ...”
“Cậu có thể cùng Sắc Vi, Thạch gia chúng ta không phản đối.” Thạch Quân Nghị thoải mái tuyên bố.
“Cái gì?” Thạch Kính Nhất nhảy dựng lên, Hà Bội Dung cũng giật mình trợn tròn hai mắt nhìn về đứa con trai kiên ngạo của mình. Ngay cả người trong cuộc như Thạch Sắc Vi trong chốc lát cũng ngây người ra.
“A Nghị, con điên rồi sao? Sao có thể đồng ý cho em gái con...”
“Chuyện này con đã quyết định.” Đôi mắt sắc bén của Thạch Quân Nghị nhẹ nhàng nheo lại phát ra đầy khí thế.
Mặc dù là con trai của mình, nhưng Thạch Kính Nhất từ lâu đã biết đứa con trai này ông không khống chế nổi, nhưng mà bây giờ... “Đó là em gái con nha, là đứa con gái quý giá nhất của Thạch gia chúng ta, con như vậy...” Đau lòng không thể thốt nên lời.
Tiểu Sắc Vi của ông rõ ràng có thể kiếm được một công tử danh giá, nhưng tại sao lại phải...Chẳng lẽ vì mười vạn đô? Tài sản của Thạch gia đến vài tỉ, Thạch Quân Nghị sao có thể vì mười vạn đồng mà đem em gái cho một đứa cô nhi?
“Cha, không cần vội, xin nghe con nói hết lời.” Đối với bề trên tôn kính, Thạch Quân Nghị cũng phải có sự giải thích thỏa đáng. Hắn đẩy vali tiền sang: “Cha, xin cha thành thật trả lời cho con biết, cha hoặc con vào mười năm trước nếu trong tay chỉ có 500 đô mà không có ai giúp đỡ có thể trong vòng ba ngày kiếm được mười vạn đô không đây?”
Thạch Kính Nhất nhìn mười vạn đô trầm mặc.
“Chúng ta đều không thể làm được.” Thạch Quân Nghị mỉm cười, “Nhưng A Hiển lại có thể.”
Đôi mắt đẹp của Thạch Sắc Vi trừng lên sắc như dao nhìn Triệu Tử Hiển. Ba ngày nay hắn đi kiếm tiền, sao có thể? Làm cách nào có thể biến 500 đôla thành mười vạn đô?
“Con gái của Thạch gia chúng ta muốn gả cho người có tiền thì quá dễ dàng, nhưng có tiền thì sao nào? Ông cha có tiền thì hắn sẽ là người có tiền, quan trọng phải gả cho người có năng lực. Triệu Tử Hiển đã chứng minh với chúng ta hắn có năng lực. Cho nên con mới quyết định đồng ý chuyện hắn và Sắc Vi, không được sao ạ?”
Điều hắn nhìn nhận khác với cha mẹ, chỉ cần là người có năng lực, xuất thân không quan trọng.
Thạch Kính Nhất rất tức giận: “Sắc Vi nhà chúng ta có thể kiếm được một người có gia thế tốt, hơn nữa còn có năng lực.”
“Nhưng là đó không phải là người nó thích.” Thạch Quân Nghị nói trọng điểm, “Từ nhỏ đến lớn, người theo đuổi nó ai không phải con nhà hào môn? Nếu đã thích thì cần gì phải đợi đến hôm nay?”
Quả nhiên anh trai là người hiểu rõ cô, Thạch Sắc Vi liền quên mọi oán giận trước đây với anh, cảm động đến thiếu chút nữa muốn nhào vào ngực ôm lấy anh.(mừng sớm đấy cưng, hắn là gian thương đó!)
“Tóm lại chuyện này, cứ quyết định như vậy, chúng ta không có quyền can thiệp vào chuyện của bọn họ, bọn họ thích sống cùng thì cứ sống, tùy ý.” Tuôn ra một tràng xong thở phào. Vì chuyện tình cảm của em gái hắn tốn nhiều thời gian cũng đã đủ rồi.
Quay đầu nhìn về phía người vẫn trầm mặc nãy giờ, Triệu Tử Hiển: “Hiện giờ coi như làm thỏa mãn lòng hiếu kỳ của tôi một chút, cậu làm sao có thể kiếm được số tiền kia vậy?”
Hắn chỉ là một học sinh cấp ba, không hiểu về tài chính