Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tôi Muốn Gả Tổng Tài

Tôi Muốn Gả Tổng Tài

Tác giả: Kim Huyên

Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015

Lượt xem: 134671

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/671 lượt.

hồi hư tình giả ý, lòng cô rơi vào tay bên địch thì biết làm sao đây?
Xe đột nhiên tiến vào không gian âm u, cô mờ mịt quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, phát hiện anh đã ngừng xe lại, ở đây hình như là gara.
“Anh làm gì vậy?”. Cô cứ nghĩ anh sẽ đưa mình về nhà.
“Nhà của anh, cũng là nhà của em trong tương lai”. Anh xuống xe mở cửa cho cô. “Đến đây”. Anh vươn tay.
Đồ Thu Phong do dự nhìn anh, một chút phản ứng cũng không có.
“Thu Phong?”. Anh gọi.
“Vì sao anh muốn dẫn tôi đến đây?”. Cô nghi ngờ.
“Vì anh muốn cho em nhìn căn nhà trước, nếu em không thích nơi này, anh mới có thời gian chuẩn bị nhà mới cho chúng ta trước khi kết hôn”. Anh thành thật nói.
Cô nhìn anh, ý nghĩ bi quan lúc trước vẫn đặt nặng trong lòng, trôi xuống dưới. “Chúng ta sẽ kết hôn sao?”.
“Đương nhiên nhất định sẽ”. Anh không hề do dự trả lời.
Thấy vẻ mặt anh thành thật và kiên định, cô vẫn do dự một lúc sau, mới nắm lấy tay anh, để anh dìu mình xuống xe.
Anh đóng cửa xe dắt tay cô ra khỏi gara, lúc này mặt trời chiếu sáng khắp nơi, mặt cỏ xanh mượt ánh vào mi mắt, trước sân nhà có hoa, có cây, có hàng rào màu tráng vây xung quanh, còn có xích đu để ngồi.
Cảnh trước mắt như một bức họa cảnh sắc tuyệt đẹp, làm tâm tình đang u ám của cô sáng ngời lên. Cô xoay người thấy căn nhà lớn màu trắng, không khỏi kêu lên một tiếng than sợ hãi.
Chỗ này thật đẹp, chẳng lẽ nhà anh ta là nơi dùng để quay phim thần tượng sao?
“Đến đây, chúng ta vào nhà”.
Dịch Ngạo Dương dắt cô xuyên qua con đường dựng bằng mấy thanh gỗ màu trắng*, hành lang rũ những dây leo xanh biếc đi vào cửa trước của căn nhà, dùng khóa điện tử cô chừa từng thấy qua mở cửa, đưa cô vào trong phòng.
Phòng trong không làm người ta sững sờ vì vẻ đẹp giống bên ngoài, mặc dù có đồ điện, sàn phòng khách còn trải thảm, nhưng vẫn khiến người ta thấy lạnh lùng trống rỗng, Đồ Thu Phong hơi thất vọng một chút.
“Hồi trước cũng chỉ có mình anh ở, nên đồ đạc trong phòng không nhiều lắm, rất đơn giản. Bất quá điểm ấy em không cần lo lắng, chờ chúng ta kết hôn xong, đồ đạc trong phòng sẽ trang hoàng đầy đủ”. Như biết cô đang nghĩ gì, anh mở miệng nói với cô. “Đương nhiên, phải chờ em quyết định xem có muốn ở trong căn nhà này không đã. Đến đây đi, anh dẫn em đi xung quanh nhìn”.
Xuyên qua phòng khách rộng, anh đưa cô đến phòng bếp liền ngay đó, cô nhiệt liệt khen ngợi và thưởng thức tài nghệ của kiến trúc sư. Phòng bếp có ba gian, thiết bị đầy đủ lại mới mẻ độc đáo, nhưng hoàn toàn chưa được sử dụng qua. Bước lên tầng hai cũng có ba phòng, một phòng lớn chiếm hơn nửa không gian, còn có hai phòng khác nhỏ hơn, một cái thoạt nhìn là thư phòng làm việc của anh, cái còn lại không phải, tầng ba cũng có ba phòng.
Xem xong hết thảy, trong lòng Đồ Thu Phong có một nghi vấn, anh ta nói chỉ có mình anh ta ở, làm chi mua căn nhà lớn như vậy, còn có nhiều phòng như vậy?
“Em thấy thế nào?”. Dịch Ngạo Dương hỏi cô.
“Thật nghi ngờ”.
Câu trả lời của cô làm anh hơi ngạc nhiên. “Có ý gì? Có gì kì quái sao?”.
“Anh ở một mình làm chi mua nhà to như vậy, còn nhiều phòng nữa?”. Cô suy nghĩ hoài không ra.
Anh im lặng nhìn cô, rồi mới hỏi. “Em không thích mấy căn phòng đó hả?”.
“Không phải không thích, chỉ là nghĩ không ra lúc trước anh mua nhà, trong lòng đang nghĩ gì mà thôi”.
“Cho nên em thấy sau khi kết hôn chúng ta có thể tiếp tục ở nơi này?”. Anh cố dò hỏi cô.
“Nơi này rộng lại thoải mái, bên ngoài còn có vườn đẹp quá trời, tôi nghĩ không ra nơi này có gì không tốt”. Thẳng thắn mà nói, cô thật thích nơi này.
“Phải không? Khi nào chúng ta kết hôn đây?”.
Anh tiếp tục lưu loát, làm cô hoài nghi không biết có phải ngay từ đầu anh đã tính sẽ câu cô nói ra mấy lời này. Chính là cô không hiểu, anh muốn kết hôn với cô rốt cuộc có mục đích gì?
“Hôm nay chúng ta mới bắt đầu kết giao, anh không thấy hiện tại bàn đến chuyện kết hôn còn quá sớm sao?”.
“Không thấy”. Dịch Ngạo Dương lắc đầu. “Huống hồ chúng ta cũng không phải mới bắt đầu kết giao, con chúng ta cũng sắp bảy tuổi rồi”.
“Tôi đang nói đến hiện tại, dù sao chúng ta chia cách nhiều năm rồi, hết thảy đã thay đổi”.
“Anh không cho là vậy, với anh mà nói chẳng thay đổi gì cả”. Anh ngừng lại, ánh mắt đột nhiên trở nên thâm thúy. “Trừ việc em càng thành thục hấp dẫn hơn, càng nữ tính hơn thôi”.
Không khí đột nhiên trở nên ái muội, Đồ Thu Phong hô hấp không tự chủ được dồn dập hơn, anh cũng vậy. Ánh mắt anh thay đổi.
Đột nhiên anh bước từng bước tới gần cô, vươn mu bàn tay vuốt qua má cô, trượt nhẹ qua môi, làm cho cô run rẩy một chút.
Anh nhìn cô, ánh mắt sâu lắng chưa từng rời đi khỏi đôi mắt cô, cô cũng không dời mắt, anh nâng cằm cô lên, mặt chậm rãi cúi về phía cô, sau đó hôn một nụ hôn.
Nhiệt độ xung quanh ngày càng cao, dục hỏa thiêu đốt lý trí, đơn thuần hôn môi đối phương đã không thể thỏa mãn khát vọng của bọn họ nữa, cả hai ôm nhau ngã ra sofa, bắt đầu cởi bỏ quần áo trên người đối phương, hôn lên mỗi tấc da thịt lộ ra sau từng phần quần áo được trút đi, từ cổ đ