
Tác giả: Nhân Hải Trung
Ngày cập nhật: 02:52 22/12/2015
Lượt xem: 1341286
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1286 lượt.
iệm với phụ nữ, an toàn hơn những anh chàng đẹp trai, đáng tin cậy hơn những kẻ có tiền, luôn biết quay về thực tại. Cậu thấy thế nào?
Tiểu Quân nghe thấy rất mới lạ. Nghĩ đi nghĩ lại thì đúng là như vậy. Cô không nhịn được cười phá lên:
-Ai tổng kết thế? Thật là thú vị!
-Thú vị là tốt rồi. Cậu đừng quên Tây Sơn đấy. Tớ cũng phải nhờ bóng cậu để được ăn mơ. – Mỹ Mỹ gác điện thoại cười hì hì. Tiểu Quân muốn giữ cô lại nói thêm hai ba câu nữa cũng không kịp.
Thứ hai, Tiểu Quân đi làm như bình thường, công việc vẫn bận rộn nên tất nhiên kì nghỉ kia bị cô quăng qua một bên
Mỹ Mỹ nói cô phát cuồng vì công việc nhưng thực ra phần lớn nguyên nhân trong đó lại không phải là do Tiểu Quân.
Một người có ý chí chủ quan thì dù có cố gắng đến thế nào, đối với lượng công việc quá nhiều cũng sẽ có chỗ bỏ sót, đặc biệt là trong thời gian này. Trước đây, mọi thứ đều bình thường. Khi ở một mình, cô thường cảm thấy chán nản, tối đến thì ngủ mất, vậy là lại bận rộn với những bản kế hoạch. Cô cảm thấy mình tiều tụy khủng khiếp. Hàng ngày đi làm, cô đều phải ngâm mặt vào bồn rửa.
Cô vốn cho rằng mình sẽ không gặp phải tình huống thê thảm hơn hiện nay nữa nhưng không ngờ, sáng sớm nay, khi vừa tới công ty, trưởng phòng Kế Hoạch đã gọi cô đến phòng làm việc riêng. Khi nói chuyện, mặt trưởng phòng nở nụ cười rạng rỡ:
-Tiểu Quân, tôi muốn giao cho cô một bản kế hoạch vô cùng quan trọng. Cô xem trước một chút đi. – Nói xong, ông ta đẩy đống tài liệu lại phía cô.
Tiểu Quân vội vàng nhận lấy, lật qua lật lại xem rồi hỏi:
-Dự án công ty Khởi Hoa không phải là do Triệu Tinh phụ trách ạ? Sao anh lại giao cho tôi thế?
Ông trưởng phòng béo núc xòe tay nhìn cô:
-Không còn cách nào khác. Triệu Tinh phải nhận một dự án khác. Tôi đã nghĩ đi nghĩ lại, những người khác đều không làm được nên tạm thời chỉ có cô đảm nhiệm được thôi.
-Tại sao ạ? – Tiểu Quân chau mày.
Triệu Tinh đến phòng Kế Hoạch mới được nửa năm, vẻ ngoài xinh đẹp, tuổi đời cũng trẻ, có nhiều sáng kiến, nghe nói có quan hệ nhập nhằng với lãnh đạo công ty, suốt ngày vênh mặt lên. Có lần, xích mích với đồng nghiệp, cô ta đã nói:
-Chẳng phải vì một chút tiền thưởng đó sao? Nó chẳng đủ để cho tôi mua cái túi. Ai thèm dài dòng với cô làm gì?
Lúc đó, đồng nghiệp kia đã tức giận đập bàn, chỉ vào cô ta chất vấn:
-vậy cô còn chạy đến đây làm gì?
Trưởng phòng nghiêm mặt nói:
-Đây là do tổng giám đốc phân công. Tiểu Quân, tôi biết cô có cách nghĩ riêng của mình nhưng đây cũng là vì công ty mà thôi.
Tiểu Quân hít một hơi thật sâu, ôm đống tài liệu, bất chấp cả thể diện, thẳng thừng từ chối:
-Trưởng phòng, tôi cũng rất bận. Tôi còn đang phải làm mấy dự án liền nên làm gì có thời gian mà lo dự án này chứ? Anh nhìn sắc mặt tôi bay giờ mà xem. – Nói xong, cô hít một hơi thật sâu. Nếu không phải nói ra sẽ rất mất mặt thì suýt nữa thì cô đã nói thẳng là mình vừa thất tình.
Trưởng phòng hoàn toàn không hề bận tâm. Ông ta chỉ nhìn cô cười nói:
-Chẳng phải mấy dự án đó đều sắp hoàn thành rồi sao? Tạm thời cô chịu khó một chút, vất vả một chút vì cô cũng là nhân viên có năng lực nhất của phòng Kế Hoạch chúng ta mà. Vất vả một chút cũng không uổng phí đâu. Tôi sẽ ghi nhận mà. Cô cứ yên tâm. Còn nữa, sắc mặt cô sao vậy? tôi thấy rất tốt mà. Sau này, cô đừng đánh quá nhiều phấn nhé. Đánh phấn trắng quá sẽ không đẹp đâu.
Cô có đánh phấn đâu? Da cô vốn trắng mà. Gần đây, vì thiếu ngủ nên mắt cô có quầng đen đấy chứ.
Không còn gì để nói, khi ôm tập tài liệu đi ra khỏi phòng làm việc của trưởng phòng, cô chỉ muốn đẩy mạnh cửa một cái nhưng cuối cùng vẫn nhẹ nhàng khép nó lại mà không để phát ra tiếng động nào.
Nghĩ lại cũng đúng, gặp phải chuyện bất công hay thất tình thì có gì. Mọi người đều phải ra ngoài làm việc. Ai cũng vất vả. Cô làm sao so sánh được với những cô con gái nhà giàu chỉ biết rong chơi chứ? Những người bình thường không được phép thể hiện cá tính. Cho dù có muốn đi nữa cũng phải tìm đường rút tốt cho mình. Khi không có đường rút thì không làm cũng vẫn phải làm thôi.
Chuyện tốt đồn gần, chuyện xấu đồn xa. Đến buổi trưa, những người khác trong phòng Kế Hoạch đều đã biết tin. Khi ăn cơm trong nhà ăn của công ty, Khâu Tĩnh ngồi bên cô thì thầm:
-Tiểu Quân, mình nghe nói cả rồi. Lần này, công ty thật quá đáng! Tớ nghe nói phó tổng giám đốc phụ trách dự án này rất giỏi. Cấp dưới của cô ta đều gọi cô ta là Diệt Tuyệt Sư thái. Triệu Tinh đã đi mấy lần nhưng đều trở về tay không. Bây giờ, cô ta đổ cái mớ hỗn độn này sang cho cậu. Cậu phải cẩn thận đấy!
-Diệt Tuyệt Sư Thái ư? – Công ty Khởi Hoa là nhà cung cấp dịch vụ thượng lưu của họ, là kênh chuyên biệt cung cấp và phát triển các doanh nghiệp trong nước ở nước ngoài. Công ty rất lớn, cũng có thể coi là doanh nghiệp xuyên quốc gia. Trước đây, Tiểu Quân đã từng làm việc với họ nhưng cô chưa từng nghe nói ở đó có Diệt Tuyệt Sư Thái.
-Đó là phó tổng giám đốc mới từ trên trời rơi xuống của họ. Mình nghe nói cô ta từ tổng công ty bên mỹ chuyển về. Cô ta nghiêm khắc lắ