
Tác giả: Mạnh Ny
Ngày cập nhật: 03:33 22/12/2015
Lượt xem: 134697
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/697 lượt.
được vào thị trường Hollywood. Hiện tại, không thể truyền ra bất cứ scandal nào.”
Cô buồn bực nói: “Em không quan tâm có thể đánh vão thị trường Mỹ hay không.”
“Tôi quan tâm!”. Anh trầm giọng nói. “Đây là nguyên nhân tôi ký hợp đồng với em. Tôi đã chờ nhiều năm như vậy, chính là vì mục đích này.”
Lòng cô trùng xuống, nhìn người đàn ông trước mắt mình. Anh nghiêm túc lạnh lùng, ngũ quan tuấn mỹ, môi mỏng mím thật chặt, khiến thâm tâm cô vốn đang vui vẻ bỗng dưng lạnh hẳn đi.
Cô dán vào thân thể anh, cảm nhận hơi ấm ấm áp trên người anh: “Vậy anh không quan tâm về sau raayi ít được nhìn thất em sao?”
“Em còn phải chụp một bộ ảnh, diễn ba buổi biểu diễn, còn phải ra album, cùng với các loại hoạt động tuyên truyền quảng bá. Tương lai, trong vòng một năm, em sẽ cực kỳ nhiều việc. Mà tôi, cũng sẽ rất bận, không có thời gian để nghĩ đến em.”
Lâu như vậy không gặp, cô cảm thấy anh có chút kỳ quái. Anh vẫn nhu cũ, bình tĩnh, trầm ổn, nhưng cô vô cùng xác định, anh có không ít điều khác, có chút lạnh nhạt, có chút xa xôi….
“Long, em yêu anh….” Cô như một tìn đồ thành kính, mỗi ngày đều nói với anh những lời tâm tình, đến chết không đổi.
“Đừng có nói mãi những lời này, tôi không thích nghe.”
Anh hơi nghiêng đầu, né tránh ánh mắt nóng bỏng của cô.
Cô co người lại, lần đầu tiên có cảm giác bị tổn thương. Cô mở to đôi mắt nhìn anh, trong mắt phảng phất nét đau thương khiến anh không đành lòng nhìn thảng vào đôi mắt ấy.
Anh nặng nề thở dài một hơi, vỗ nhẹ cô , ý bảo cô nằm xuống giường, nhưng cô không chịu, lẩm bẩm một tiếng, rồi vẫn tiếp tục chôn mặt trong ngực anh.
Amanda nổi tiếng đã nằm trong dự liệu của anh. Ngay khi cô còn niên thiếu, anh đã có thể thấy được ánh hào quang nơi cô. Nhưng, anh không đời nào có thể đoán được, ánh sáng của cô, hào quang rực rỡ của cô, không chỉ hấp dẫn người khác, mà đến chính anh cũng không thể cưỡng lại, khiến cho anh không khác những thiếu niên lần đầu biết yêu, không nhị được nhớ nhung mà đi xem cô.
Sân khấu của cô, không nên chỉ dừng lại ở Á châu. Cô nên ở Hollywood, ở Las Vegas, trên sân khấu của thế giới, đứng trên đỉnh thành công. Mà mấy lão già đáng chết trong Hội đồng quản trị kia, bảo thủ, khắp nơi ngăn cản anh. Không được, anh phải có nhiều lợi thế hơn mới được. Vì cô.
Long Thiều Thiên nhìn TV trước mặt, tren đó là hình ảnh buổi biểu diễn của Amanda ở Nhật cùng những bài báo liên quan. Anh dùng ánh mắt nghiêm khắc chuyên nghiệp, xem xét kỹ lưỡng.
Ưhm, xem ra thị trường Nhật cũng bị cô ấy hạ gục rồi.
Một tràng tiềng gõ cửa vang lên, hắn đứng dậy đi mở cửa. Mà ngoài ý muốn, xuất hiện ở cửa là một cô gái xinh đẹp lạ hoắc.
“Long tổng…” Tâm Ny tà mị liếc nhìn hắn một cái, trên mặt treo một nụ cười lay động lòng người. (Nhưng anh là ai? Hehe, anh là anh Thiên a, loại nào chả gặp rồi?)
Long Thiều Thiên nhíu chặt lông mày, lạnh lùng quan sát người trước mặt: “Cô là ai?”
“Anh cảm thấy em thế nào?” Cô ta vén lại một lọn tóc, ánh mắt tà tứ nhìn về phía anh. Cô ta cởi cúc áo, rồi lại cởi váy, chốc lát, cô ta đã không còn một mảnh vải che thân. Một thaanh thể mỹ lệ như hoa hiện ra trước mắt anh.
Khóe miệng anh khẽ nhếch, một nụ cười nhạt xuất hiện trên khuôn mặt tuấn dật: “Cô rất đẹp…”
Cô ta lại cười càng thêm kiều diễm như hoa, trên khuôn mặt tràn đầy tự tin: “Long tổng, anh xe…..em có thể diễn một vài vở kịch, hau vộ phim được không?”
“Nhưng là….còn nhiều người đẹp hơn cô nhiều!” Anh lạnh lùng thốt lên.
“Anh….!!!!” Cô ả giận dữ, vô cùng xấu hổ, hai bàn tay không tự chủ siết thành nắm đấm. Từ sau khi bước vào vòng giải trí, cô ả vẫn chưa từng bị sỉ nhục như vậy, ai không mê muội vẻ đẹp nhường này cơ chứ?
“Tôi không muốn một con búp bê, vẻ xinh đẹp chỉ là hời hợt thoáng qua, một chút giá trị sử dụng cũng không có.” Long Thiều Thiên lạnh lệ vô cùng mà trả lời cô ta.
“Em…em có thể diễn xuất, có thể trở thành người trong tay anh kiếm lợi nhiều nhất, so với Diệp Bình…a, so với…Amanda càng…càng hoàn hảo hơn.” Nhìn thấy anh híp mắt lại, cô nhanh miệng đổi lại lời nói. Mặc dù vô cùng hận cái tên Amanda, cái tên đó tượng trưng cho một địa vị cô khó có thể thực hiện được.
Anh ưu nhã thở ra một vòng khói, nhìn trên màn ảnh rộng Amanda đang mỉm cười rực rỡ, ánh mắt anh bỗng chốc trở nên phức tạp.
“Cái tôi muốn là ánh sáng khôn cùng, một loại sức quyến rũ không gì sánh được. Khi cô ấy vừa đứng trên sân khấu, là có thể hấp dẫn toàn mộ ánh mắt. Cô ấy, là mơ ước của mọi người, là độc nhất vô nhị, không thể bị bất cứ ai thay thế được. Cô ấy, là chính cô ấy.”
“Em xứng đáng mà, làm sao anh biết em không thể như cô ấy?” Nghe được Amanda được đánh giá cao như vậy, cô tức đến cơ hồ muốn cắn vỡ răng.
Anh châm chọc cười một tiếng: “Hiện nay khoa học kỹ thuật tiến bộ, chỉ cần chịu chi tiền, ai cũng có thể có được khuôn mặt xinh đẹp hơn cô gấp vạn lần.”
Cô cắn răng, trong mắt hiện ra một lọa ác ý hung ác.
Trong sương khói, giọng anh thâm trầm mà lãnh khốc