
Nếu Mùa Hạ Ấy Em Không Gặp Anh
Tác giả: Lạc Hồng Bảo
Ngày cập nhật: 03:36 22/12/2015
Lượt xem: 134344
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/344 lượt.
br>Chẳng qua là, nếu loại đối thoại này để Katy nghe được, cô nhất định sẽ chỉ vào Lane mà rống to, trách cứ hắn loạn dạy đứa trẻ.
Loại phương thức giáo dục này, thật đúng là . . . . . . Đầy đặc biệt.
****************************************
Một cỗ khí lạnh chạy dọc sống lưng cô.
Ở trước lúc hướng phòng Khải tới hỏi thăm, Katy đột nhiên có dự cảm xấu.
Một bước tiến vào phòng Khải, liền nhìn thấy trên giường Khải không chỉ có mình cậu nằm, liền Lane cũng ở trên giường, còn mặc áo ngủ, hai cha con vừa nói vừa cười, hình ảnh thật ấm áp lòng người.
Nhưng là hình ảnh ấm áp lòng người như vậy, tại sao lại khiến cho cô nổi đầy da gà thế?
Nhất định là cô suy nghĩ quá nhiều!
Lắc lắc đầu, Katy mang theo nụ cười đi vào, ngồi ở phía bên kia Khải, cùng Lane gật đầu một cái mà bắt đầu kể chuyện.
"Katy, cô cũng nằm lên đây đi a." Khải vỗ vỗ chỗ trống bên kia giường ngủ, tươi cười rạng rỡ mời cô cùng nhau nằm lên giường.
Katy trực giác liền cự tuyệt.
"Không tốt đâu." Cô lộ vẻ mặt khó khăn.
"Có quan hệ gì?" Khải với vẻ mặt thất vọng."Cháu muốn ôm cô cùng nhau ngủ nha, thật đó."
Có ai có thể cự tuyệt một khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu thế kia chứ?
Vì vậy cô chỉ có thể nghe lời, cởi giày nằm xuống bên cạnh cậu, mắt thỉnh thoảng liếc về phía Lane. Ách, như vậy không phải là biến thành cùng hắn cùng giường chung gối?
"Tuyệt quá a!" Khải vui vẻ mỗi tay ôm lấy cánh tay của mỗi người, ôm vào trong ngực."Cha và Katy hôm nay đều ngủ cùng con nha."
"Cái... cái gì? !" Cô cả kinh thất sắc. Cô mới không cần cùng hắn ngủ chung ở trên giường lớn, nghĩ như thế nào thế này rất…., cô chỉ là một cô bảo mẫu thôi, tại sao có thể cùng ông chủ lớn cao cao tại thượng cùng ngủ một giường lớn?
Có lầm hay không a?
"Katy cô không nghĩ muốn theo con ngủ a." Khải lộ ra biểu tình vô cùng đáng thương."Cháu chỉ là cực kỳ muốn cùng người thân cùng nhau ngủ, cháu chưa từng có loại trải nghiệm này."
"Tốt, cô cùng cháu." Cô không đành lòng cự tuyệt, cắn răng đồng ý.
Giường Khải mặc dù lớn, nhưng chỉ là so với giường cho hai người bình thường lớn hơn một chút thôi, nếu là cô và Khải hai người nằm ở trên giường thì vừa đủ, nhưng nhiều hơn một người cao lớn như Lane. . . . . . Tổng tránh không khỏi phải cùng hắn tứ chi tiếp xúc.
Song Lane vô cùng có lễ độ, nếu không cẩn thận đụng phải cô thì lập tức nói lời xin lỗi.
Này —— càng làm cho cô xác nhận người kia hôm nay là uống rượu say, bởi vì mới một chút xíu tiếp xúc hắn liền đã nói xin lỗi, ngày đó mất khống chế nhất định là bởi vì rượu cồn quấy phá, hơn nữa hắn ở trước mặt cô cũng đều rất tự tại.
Cũng còn chưa có bắt đầu kể chuyện, Khải liền ôm cánh tay cô và Lane ngủ thiếp đi, ngủ rất ngon, rất say.
"Khải, ngủ ngon, chúc cháu có giấc mộng đẹp." Katy giống như mọi khi ở trên trán cậu ấn xuống nụ hôn nhẹ.
"Khải, ngủ ngon." Chẳng biết từ lúc nào, Lane cũng học cô, sẽ ở trước lúc Khải ngủ cho một nụ hôn khẽ.
Nếu là trước kia, sau đó hai người sẽ giống như trước đây lặng lẽ rời đi phòng Khải, nhưng là hôm nay không được.
Nhìn cánh tay bị Khải ôm chặt, cô cười khổ.
"Không thể nào?" Thật phải ở chỗ này qua cả đêm sao?
"Nhìn tình hình này thì chúng ta tối nay đều bị vây ở chỗ này rồi." Hắn lắc đầu bật cười."Chớ quấy rầy Khải tỉnh, thỉnh em uất ức một buổi tối, ngủ ở chỗ này, có thể không?"
Thấy Khải ngủ ngon như vậy, cô thế nào cam lòng đem cậu đánh thức đây? Chỉ có thể đồng ý.
"Được rồi." Cô gật đầu, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Nguyên tưởng rằng cô sẽ bởi vì hắn quan hệ mà không ngủ được, không nghĩ tới cũng rất mau liền tiến vào mộng đẹp.
Đợi cô đã ngủ say, Lane liền kìm lòng không được cười khẽ.
"Ngủ được như vậy thoải mái, em không sợ tôi đánh lén em?" Ngón tay dài hướng gương mặt cô khi dễ, nhẹ nhàng chạm vào."Em cho rằng có Khải ở đây, tôi liền sẽ không đối với em ra tay sao?" Nghiêng người, đem môi che ở trên môi đang mím chặt của cô, đánh lén thành công.
"Em sai lầm rồi, tôi không phải là một chính nhân quân tử đâu." Hắn lời nói nhỏ nhẹ nỉ non.
Ngủ, Khải cuối cùng buông lỏng tay, cả người lật người ôm lấy Katy, vùi ở cổ cô, ngủ say sưa, mà cô cũng vây quanh Khải, ngủ được an ổn.
Lane là duỗi ra bàn tay to hoàn toàn ôm lấy cô, kể cả Khải trong ngực cô, cùng ôm vào trong ngực.
A! Chính là loại cảm giác này, ấm áp, giống như cảm giác gia đình. . . . . . Hắn nhắm mắt lại, rất nhanh tại trong nhiệt độ ấm áp của cô theo hai người tiến vào mộng đẹp.
Ah?
Trong lúc vô tình, có phải hay không xảy ra chuyện gì?
Katy tự hỏi, tại sao cô lại có cảm giác mình đang từng bước từng bước bước vào vực sâu không đáy đây?
"Katy, Katy!" Khải đưa tay ở trước mặt cô vẫy vẫy."Làm sao cô ngẩn người?"
Cô lập tức hoàn hồn, nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Khải, mới nhớ tới mình đang giúp cậu học tiếng Trung, mà cô thế nhưng thất thần.
"Tại sao?" Cậu thất vọng hỏi.
"Lane đã trả cho cô tiền lương rồi, cô không cảm thấy ngài ấy có thiếu cô cái gì." Cô hợp tìn