Pair of Vintage Old School Fru

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Tác giả: Y Nhược Tích

Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015

Lượt xem: 1341171

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1171 lượt.

tục chơi trò chơi
"Đúng vậy , mẹ của hai đứa còn chưa tới?" Nam Cung Ảnh nhìn đồng hồ , đã 9giờ , trau trau mày , từ toilet đi ra
"À , mẹ còn rất quái gở , mẹ rất sợ tiếng sét đánh ! Thật là , cái gì cũng sợ , ở NewZealand một mạch liền lôi April cùng con đến phòng ngủ ! Đã lớn rồi mà..."
Austin vừa dứt lời , chỉ thấy Nam Cung Ảnh lổ mãng quăng khăn tắm , tiện tay nắm quần áo mặc vào chạy ra ngoài cữa
"Này ! Nhớ mang theo dù nha" Austin bất đắt dĩ lắc đầu , nhắc nhở một câu về sau không hề phản ứng
Nam Cung Ảnh nở nụ cười " Biết rồi ! Cám ơn con , chờ thấy mẹ các con đến đi"
Nói xong liền mang giày , trực tiếp đến gara lấy xe, một cước đạp ga , chạy trong mưa
Hoàn hảo , hắn có chìa khoá nhà ở của Mạt Hàn , là Austin đưa cho hắn
Nội tâm vài phần vội vàng ..
Trong nhà , một mảnh tối đen bao trùm , Nhan Mạt Hàn vùi vùi trong chăn , trán đỗ đầy mồ hôi , hay tai lạnh lẽo " Đáng chết ! Thật vô dụng" Tưởng tượng một bộ dạnh bình thường không sợ hãi nhưng cô không làm được . Mắng , lại một tia sét hiện lên , cô theo bản năng che lổ tai lại
"Nhan MẠt Hàn" Giờ khắc này , cô tựa hồ nghe có người gọi tên mình?!
"Ai ? Là AI?" Ngay sau đó nghe được tiếng mở cửa , một hình ảnh cao lớn đứng trước cửa , cô sợ tới mức phải lui đến cạnh giường , giọng nói có chút run " Ngươi... Không cần lại đây ! Không cần a"
Cô căn bản không biết đối phương là ai , chỉ theo bản năng hét lớn
Nhưng sau đó , cô ngã vào một cái ôm ấm áp .. Một cái ôm rắn chắc , quen thuộc , mùi hương thoang thoảng , cô mê luyến ôm lấy..
"Nam Cung Ảnh?"
Cô ngẩn người ra , luyến tiếc đẩy hắn ra
"Đừng sợ , anh ở đây" Nam Cung Ảnh nhẹ nhàng ôm lấy cô , cúi đầu hôn lên tóc .. Cô vừa mới tắm ,rất thơm..
"Ô.." Vừa biết mình an toàn , Nhan Mạt hàn liền khóc
Gắt gao ôm hắn " Thật đáng giận ! MAng Austin cùng April rời đi , hiện tại ở đây làm gì?"
"Vậy theo anh trở về.."
"Không cần"
Nhan Mạt hàn trực tiếp từ chối hắn , sáu năm trước chuyện còn chưa giải thích rõ ràng thì cô sẽ không đi đâu cả
"Tại sao?" Nam Cung Ảnh có chút thất vọng , nhưng vẫn gắt gao ôm lấy cô
"Chính là không trở về " Đô đô miệng , ở trên người hắn , có chút tham lam hít mùi hương vào
"Thật ra ngày đó sáu năm trước , anh và Dịch Điều Vi không hề có chuyện gì" Giọng nói của hắn rất nhẹ nhàng , vỗ vỗ sau lưng cô
Cảm thấy cô im lặng , lại cúi đầu nhìn nhìn.. Không nghĩ là ... cô ngủ rồi?!
Không phải đâu, nhanh như vậy?? Nam Cung Ảnh khoé miệng run rẩy , vẫn duy trì nhưng có chút khó chịu..
Đè nặng hắn có chút khó chịu , bất quá không bằng thừa cơ hội này bắt cóc về nhà?!?
---
Hôm sau , bình minh sáng sớm , không khí ngập tràn mùi thơm ngát
Nhan Mạt Hàn nhu liễu ánh mắt , thắt lưng có chút đau.. Tối hôm qua không biết tại sao cô liền ngủ?!?
Thói quen sáng sớm liền xoay người , song ra một chương , không biết liền đánh vào một cái vật thể không rõ ràng
Chỉ nghe " vật thể kia" kêu một tiếng đau đớn
Nhan Mạt hàn nháy mắt bừng tỉnh " Mình đang ở đâu?" Cô theo bản năng nhìn xung quanh... Không gian rất quen thuộc .. giống như sáu năm trước ! đúng chính là nơi này..
"A" Lúc này mới phát hiện người nằm bên cạnh là Nam Cung Ảnh ! Cô một phen xốc chăn nhảy xuống giờng , nhưng một cánh tay của hắn đã đem cô trở về trong lòng ngực của mình
Nam Cung Ảnh nhíu mày " Mới sáng sớm , em đã mưu sát chồng sao?"
Nhan Mạt Hàn gương mặt hơi đỏ " Anh làm sao lại không mặc quần áo?"
"Cùng vợ mình ngủ chẵng lẽ còn phải mặc quần áo?"
"Để làm gì , không cần" Nhan Mạt Hàn trợn to hai mắt , ngay sau đó mặt cô ửng đỏ
Lúc này phát hiện hai thân thể... ai cũng loả lồ
"Mẹ nó ! Quần áo của em đâu?"
"Xé"Ngữ khí Nam Cung Ảnh rất bình thản , làm cho Nhan Mạt Hàn nổi điên!
"Anh rốt cuộc đã làm gì rồi?" Cô xoay người bóp trụ cổ Nam Cung Ảnh , tối hôm qua hỗn loạn cô liền ngủ đi .. Kế tiếp lại làm "Xuân/Mộng" , hơn nữa cảm xúc chân thật lại như thế nào không tỉnh...
"Vợ à .. Anh đói bụng.."
Nam Cung Ảnh cầm hai tay Nhan Mạt Hàn , da mặt dày ôm chầm từ phía sau.. đầu vùi vào cổ của cô
"Trời ... Thừa lúc em ngủ .. anh đem emmm.."
"Đúng" Lời nói còn chưa dứt , Nam Cung Ảnh thành thật gật đầu
"Mẹ nó" cô mắng sau đó sẽ đứng dậy , nhưng lại không thể cử động
"Vợ à , đừng đi .. hôm nay nghỉ nha" Nam Cung Ảnh ôm Nhan MẠt Hàn không chịu buông ra
" Xin gọi "Lão bà" cộng thêm hai chữ hai hợp đồng phía trước ! Stopp" Nói xong , quyền đấm cước muốn đem Nam Cung Ảnh đá văng ra
"Hừ ! hợp đồng hợp đồng hợp đồng ! Chỉ biết hợp đồng! Anh chỉ muốn đem nó xé nát ra"
Hắn tức giận nhảy xuống giường , sau đó mở ngăn kéo tìm hợp đồng sáu năm trước..
Nhìn bóng dáng hắn , khoé miệng Nhan Mạt Hàn không tự giác nâng lên
rốt cuộc hắn tìm được tờ giấy .. Sáu năm trôi qua , vẫn bộ dạng như vậy
Nam Cung Ảnh cầm hợp đồng ngồi trên giường , làm trò trước mặt Nhan Mạt Hàn
Chỉ nghe tiếng " Xoẹt.. Xoẹt" Hợp đồng biến thành những mảnh nhỏ
"Sao anh lại xé" Nhưng những mảnh nhỏ bay múa trong không trung , Nhan Mạt Hàn