Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Tác giả: Y Nhược Tích

Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015

Lượt xem: 1341174

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1174 lượt.

"
Lòng cô có chút đau , thật sự không muốn nhìn thấy hắn như thế
"Mạt Hàn ... Tại sao... Không phải là anh?" Ngôn Lạc Thần ép giọng , âm thanh rất nhỏ..
"Thần ... không phải yêu nhau là có thể bên cạnh nhau .. Em thật hạnh phúc khi anh yêu em , cũng thật hạnh phúc vì đời này có anh , dù cho anh không phải là người cùng em đi đến hết đời . Buông tay đi , không cần ngược đãi chính mình .. Sáu năm , không phải anh không biết.." Nhan Mạt Hàn nhắm chặt mắt
" Chính là Nhan Mạt hàn .. Anh yêu em " Giọng nói của Lạc Thần mang theo vài phần nghẹn ngào , hắn không thể không có cô...
"Thần.. Thật xin lỗi.." những gì còn lại chỉ có thể là xin lỗi ... Cô thiếu nợ hắn , cả đời này không thể trả hết được...
Bên đầu điện thoại , bỗng nhiên truyền đến âm thanh vang ...
Ngôn Lạc THần hung hăng ném di động trên mặt đất , một quyền đập vào bàn làm việc
Lung tung hất ly rượu , văn kiện toàn bộ nằm dưới đất
Hai tròn mắt đỏ đậm , hắn ngã vào ghế , nắm lấy tóc có chút rối tung
Một giọt lệ , theo hốc mắt chảy xuống , cô không làm được gì cả , không thể giúp Ngôn Lạc THần .. không thể cho hắn được những gì hắn muốn ...
Hết thẩy đều là do cô tạo ra , nếu cô không xuất hiện , tất cả mọingười sẽ không cần đau
Ngồi xổm xuống , dựa vào vách tường , hay tai ôm lấy đầu gối .. Đem mặt vùi chặt vào trong đầu gối..






Nghiêng ngả lảo đảo vào trong toilet , rất nhanh dùng nước lạnh tạt lên mình
Lại không phát hiện , phía sau một người đã tiến vào
Nhan Mạt Hàn ngẩng đầu , mới phát hiện ra người đứng đằng sau làm cô hoảng sợ
"Trời ạ , anh muốn hù chết em?" Cô vỗ vỗ ngực , thở phào nhẹ nhõm
Nam Cung Ảnh không nói nhiều , nhẹ nhàng kéo cô ôm vào lòng ngực , tựa hồ đã biết hết tất cả mọi chuyện..
"Phải.." Quải điện thoại xong , trợ thủ liền gọi điện dời tất cả hội nghị
Sao lại thế này , tổng giám đốc bỗng nhiên phải về TRung Quốc .. hắn không hiểu vì sao..
--
Thành phố M , Vân tẩu cười toe toét
Sáu năm không có gặp cô , thật sự thay đổi rất nhiều
Buổi tối Nhan Mạt Hàn cùng Vân Tẩu ngồi trên sofa , trò chuyện cuộc sống sáu năm qua
Nam Cung Ảnh có đôi khi muốn đáp lời , chung quy lại bị Nhan Mạt Hàn kêu câm miệng , nói đàn bà trong lúc nói chuyện , đàn ông không cần xen mồm , hơn nữa kêu Vân Tẩu phải nghỉ ngơi , bảo hắn đi làm việc nhà
Vân Tẩu làm sao dám , nhưng vẫn bị Nhan Mạt Hàn chặn lại , giao việc nhà cho Nam CUng Ảnh
Môn" Phanh: một tiếng , cửa bị mở ra , Nam Cung Mạc cùng ba mẹ Nam Cung Ảnh đứng trước cửa
"Cháu cố của ta đâu ! Cháu cố của ta đâu?"
Nam Cung Mạc chống quải trượng , cước bộ nhanh chống
Nhan MẠt Hàn giật mình , không nghĩ là Nam Cung Mạc , còn có Nam Cung Tịch và Mộ Dung Tịch đến đây
Ngay sau đó , ba người nhìn Nhan Mạt Hàn khiếp sợ
"Vị này chính là..." Nam Cung Mạc đẩy mắt kiếng lão , sáu năm , hắn thật sự không xác định được
Nam Cung Mạc cùng Mộ Dung Tịch nhìn nhau ba giây " Nhan Mạt Hàn?!" Hai người quả thật không thể tin được
A ! không nghĩ tới , ba mẹ Nam Cung Ảnh mắt vẫn tốt hơn hắn nhiều..
Nhan Mạt Hàn khoé miệng run rẫy , nhanh chóng đứng dậy " Ngạch .. Mọi người khoẻ"
Theo vào cửa , Nam Cung Mạc liền thấy cô quen mắt , nhưng toàn bộ cái gì cũng thay đổi , khí chất cũng thay đổi ! Hắn tưởng mắt mình bị mờ
"Trời ạ , Nhan Mạt Hàn đã trở về"
Nam Cung Mạc kích động lỗ mãng đập đập quải trượng , tiến lên cầm hai tay Nhan Mạt Hàn .. Hé ra nét mặt già nua tràn ngập kích động
Nam Cung Ảnh từ phòng bếp đi ra , gặp ba người , khoé miệng run rẩy" Mọi người như thế nào lại đến đây?"
Vân tẩu đã sớm đem trà nóng lên
Nam Cung Ảnh bình tĩnh đi bên cạnh Nhan Mạt Hàn , nhẹ nhàng ôm cô , nói " Vợ à , đem hai bảo bối xuống đây"
" Mẹ nó ! Kêu ai là vợ?"
Cô nổi giận nói " Sáu năm trước chúng ta đã ly hôn ! Anh nha , cẩn thận cái miệng kẽo em chặt " tiểu huynh đệ" của anh"
Trong phòng khác , Mộ Dung Tịch , Nam Cung Tịch cùng Nhan MẠt Hàn phía trước còn có Nam Cung Mạc , tí nữa té ghế phun bọt mép
Người phụ nữ này sáu năm không thấy , cũng trở nên rất dũng cảm nha ..
Ngồi trước bàn ăn cơm , Nam Cung Mạc cười toe toét , đối diện , Nhan Mạt Hàn mặt tối xầm
"haha , cháu cố trai cháu cố gái của ta .. Ta là ông nội của các ngươi"
Austin cùng April liếc mắt mọt cái sau đó nhìn thoáng qua Mạt Hàn
"Ông nội?" April khó hiểu
"ông nội chính là ba của ba cháu" Nam cung Mạc cười , tay sờ sờ vào đầu của April
---
Một tuần sau
"ở đây một tuần ! Em phải đi" Sáng sớm Nhan Mạt Hàn thu dọn đồ đạt , chuẩn bị rời đi
Nam Cung Ảnh lười biếng hà hơi " Ở lại là tốt , đi cái gì" Không tình nguyện đứng dậy
"Không được , em phải về"
Cô cố ý lấy vài món đồ , nhét vào túi xách
"Được rồi , không được mang con về"
"Tại sao?" Nhan Mạt Hàn suy sụp mang túi xách , quay tay , trừng mắt liếc hắn một cái
"Bởi vì anh luyến tiếc , nếu về thì chỉ là mình em về , hai đứa nhỏ để lại"
Nam Cung Ảnh từ tốn mặc quần áo , mở cửa ra khỏi phòng ngủ
Nhìn