
Tác giả: Y Nhược Tích
Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015
Lượt xem: 1341181
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1181 lượt.
ớng víu trên người của hắn
“ Anh … khốn khiếp” Nhan Mạt Hàn thừa cơ đá vào Nam Cung Ảnh nhưng không may là bị Nam CUng Ảnh ôm lấy . Điều này cũng tốt , bàn tay Nam Cung Ảnh không nghe lời , ỡ giữa đùi của cô vạch vạch hình vòng tròn , cuối cùng , hai gò má ửng hồng Nhan Mạt Hàn “ Ư..” một tiếng
Ngậm lấy đầu hai quả đào nhỏ đang đứng sững kia , đầu lưỡi lượn qua lượn lại , bỗng nhiên lúc này Nhan Mạt Hàn không muốn mất đi cảm giác này
Biến thái ! Nhan Mạt Hàn tuyệt vọng đau khổ , hung hăng mắng chính mình . Nhưng rồi bản thân không tự chủ , lại cùng hắn mà kết hợp
Nam Cung Ảnh ôm lấy cô , để cô ngồi xuống ngay dục vọng đang cương cứng của hắn , đột nhiên hắn dừng lại , híp tròng mắt lại , âm thanh say khướt “ Lạc…. Điều….Cho em một cơ hội để chối từ nha”
Cái gì?!? Không Cần?!? Hắn tùy tiện châm lửa vào người cô bây giờ lại muốn bỏ đi sao? Không được … không được . Quả nhiên dục vọng đã làm mờ mắt của Nhan Mạt hàn , trước mặt người đàn ông này , một cặp hoa đào đều muốn dâng lên
Cô không rời đi , gắt gao ôm lấy cổ của hắn , xấu hổ cô vùi đầu vào trong cổ của hắn
Khóe miệng Nam Cung Ảnh cong lên , nở nụ cười xấu xa , ôm lấy cô , lảo đảo ngã lên giường . tách hai chân của cô ra , không do dự tiến vào
“ A… Đau…” Nhan Mạt Hàn nhăn mặt , cảm thấy đau , nhưng rất nhanh sau đó , chỉ còn lại khoái cảm
Đúng ! Chính là cảm giác này
Aaaaaaa ! Nhan Mạt Hàn không muốn đối mặt , cảm thấy xấu hổ , cắn chặt môi dưới xém tí thì chảy máu , nhịn lại không cho mình phát ra tiếng
“ Em yêu , đừng cắn … lòng anh sẽ đau” Hắn hôn lấy cô , lấy đôi môi bao phủ lên môi cô , trong nháy mắt , cô không biết mình đang làm gì . Bị hắn hôn làm cho choáng váng , còn phía bên dưới , lại có cảm giác sung sướng , khoái cảm như đang lơ lửng trên chốn thần tiên
Kích tình qua đi , mồ hôi trên người hắn rơi xuống , nằm trên người cô mà thở dốc . Trong người còn men say , giống như đang nằm mơ , từ trước đến giờ chưa bao giờ có cảm giác thoải mái như vậy , hài lòng hít một hơi , mơ màng , nằm xuống kế bên cô ôm lấy cô , chìm vào giấc ngủ
Nhan Mạt Hàn cuối cùng cũng lấy lại tin thần , phát hiện ra người đàn ông đang không mặc gì nằm kế mình đã ngủ mê man . Mà cô cũng không tốt hơn bao nhiêu , thân thể như muốn tan rã ra , ngón tay cũng lười phải di chuyển , thở không nổi , bao nhiêu sức lực còn lại , dùng để đẩy người đàn ông bên cạnh ra
“ Khốn khiếp” Cô mắng nhiết , lấy chăn đắp lên người , nhưng một giây kế tiếp , chợt nhớ đến….
Trời” Nhan Mạt Hàn ngồi dậy , nhìn thấy một vết đỏ đỏ trên ra giường . Xong rồi, Nhan MẠt Hàn lấy lại tin thần , không biết chính mình đã làm gì , nhìn Nam Cung Ảnh đang nằm bên cạnh , mặt đỏ bừng , nhưng người bên cạnh đã ngủ mê man . Sợ nhất chính là sáng mai nếu hắn tỉnh dậy nhớ lại tất cả thì biết làm sao , đều do rượu mà không thể khống chế bản thân , làm sao bây giờ , hiện tại hắn có thể không biết , nhưng nếu sáng mai nhìn thấy vết máu đỏ trên ra giường , và cảm giác của bản thân , nhất định hắn sẽ biết . Không được , phải làm một chút gì mới được…
Kéo thân thể đang như muốn tan rã , xuống giường nhặt những bộ quần áo đang loạn xạ trên mặt đất , có một chút đã tả tơi , nhưng quần áo của Nam Cung Ảnh vẫn còn nguyên vẹn . Suy nghĩ một chút , cô đi đến tủ đồ , lấy quần áo ra mặc , nhờ tia sáng của ánh trăng đang rọi vào , cô bước lên giường , do dự một hồi , cô vẫn quyết định chậm rãi xốc ra giường lên
Cầm quần áo trong tay , không khõi run lên
“ Hô” Nhan Mạt Hàn hít lấy một ngụm không khí , quay mặt về hướng khác , nước mắt không ngừng rơi , sao cô có thể , trước mặt hắn lại khuất phục như thế này
Lấy mu bàn tay lau nước mắt , hít một hơi . Tìm vị trí thích hợp , nghiêng đầu sang chỗ khác ,tránh đụng phải nơi nhạy cảm , đem y phục tới mặc vào cho Nam Cung Ảnh . Đấm đấm vào phần eo có chút đau , cô không để ý đồng hồ treo trên tường đã là mấy giờ , nhưng chắc chắn không quá mười hai giờ . Không được , phải nhanh lên,sáng mai Lạc THần còn dẫn cô đi xem mặt bằng để mở tiệm . Nhớ đến Lạc Thần, cô cảm thấy xót xa , lần đầu tiên của cô không phải là Lạc Thần mà lại là tên khốn này
Tỉnh lại ! Tỉnh lại , mọi thứ đều đã ổn . Hắn tỉnh lại sẽ không nhớ gì . Âm thầm mở cửa , đi đến trước phòng Tiểu Huyên , do dự nhưng vẫn gõ cửa
“ Tiểu Huyên , ngủ chưa?” Nhan Mạt Hàn cảm thấy có lỗi , khuya vậy rồi Tiểu Huyên làm sao có thể chưa ngủ . Bên trong không có động tĩnh , cô tăng âm thanh lớn hơn một chút” Tiểu Huyên , có thể dậy một chút không , tôi cần cô giúp đỡ”
“ A?… Thiếu phu nhân” Tiểu Huyên bò dậy , tay dụi dụi cặp mắt đang buồn ngủ , đi ra mở cửa
“ Thực xin lỗi vì đã đánh thức cô” Nhan Mạt Hàn xin lỗi , nhìn Tiểu Huyên
“Không sao , thiếu phu nhân cô khách sáo quá . Mà có chuyện gì vậy?” Tiểu Huyên cười cười , cảm giác buồn ngủ cũng nhanh chóng “ tản đi”
“ Muốn cô giúp tôi , sang phòng đổi ra giường” Vừa nói đến “ra giường” mặt cô đang lạnh lùng chuyển sang ửng đỏ
“ Đổi ra giường? Thiếu phu nhân, ra giường làm sao vậy?” Tiểu Huyên hoài nghi nhưng vẫn đi t