Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Trái Cấm Thơ Ngây (18+)

Trái Cấm Thơ Ngây (18+)

Tác giả: Đường Y

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 1341081

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1081 lượt.

, thế nhưng hắn lại cầm tay của cô, hơn nữa hướng bề phía dưới bụng của hắn bởi vì sự tiếp xúc của cô mà trở nên kích động.
Mặc dù cách quần dài của hắn, nhưng cô vẫn cảm thấy dục vọng khổng lồ của hắn.
Cô bất an rút tay về nói: “Chúng ta không thể...”
Diêm Thiên Phạm cởi quần, kéo khóa xuống, cũng đem tay cô lần nữa đặt lên dục vọng của hắn mà vuốt ve.
Tay cô cảm nhận được sức mạnh dâng trào của hắn, mặc cho hắn nhu tình hôn khắp người cô, cũng vô tình đắm chìm vào trong đó.
Diêm Thiên Phạm lên tiếng hỏi cô: “Em có để cho đàn ông chạm qua em sao? Tôi muốn biết đáp án.”
“Anh quên... Tôi đã có con.” Giống như muốn tổn thương hắn, mặc dù biết hắn không chút cử động, nhưng cô vẫn lạnh lùng nói dối.
“Đúng vậy, em có con, hiện tại chúng ta đang vụng trộm.” Ngón tay của hắn không ngừng trêu đùa trước cửa hoa huyệt của cô.
Hoa huyệt của cô dần dần tràn ra mật dịch, đã ươn ướt ngón tay của hắn, mà hắn cũng hiểu cô đã vì hắn chuẩn bị xong.
Hắn rút về tay, hơn nữa nói với cô: “Em muốn sao?”
Cô lắc đầu một cái.
Hắn để cho dục vọng của mình quanh quẩn trước hoa huyệt của cô, chỉ là trêu đùa, cũng không tiến vào.
“Em muốn sao?” Hắn hỏi lại một lần nữa, kiên quyết muốn thuần phục được cô.
Cô vẫn lắc đầu một cái.
Diêm Thiên Phạm nâng đùi cô lên, đặt ở trên vai hắn, hắn dùng đầu lưỡi linh hoạt của mình khẽ trêu đùa hoa nhị mềm mại của cô.
“Người đàn ông kia có đối với em như vậy không?”
“Không có, không có...”
Hắn ôm lấy cặp mông mượt mà của cô, tiến vào trong cơ thể cô, một lần lại một lần đoạt lấy thân thể mềm mại của cô.
Cuối cùng cũng đến cao trào, một cỗ chất lỏng ấm áp phun ra trên bụng cô.
Hai người đang rung động trong cao trào, lúc này bọn họ đột nhiên nghe được tiếng chuông cửa.
“Reng, reng...”
“Tôi cầu xin anh, van cầu anh...” Là Tư Phạm cùng Lý Sĩ Kỳ trở lại. “Anh đi cửa sau được không?”
Nhìn ánh mắt đáng thương cầu xin của cô, lần đầu tiên hắn nghe theo lời nói của phụ nữa, rời đi từ cửa sau nhà cô.
Vân Yên vội vàng vào phòng tắm sửa sang lại tốt gương mặt mình, sau đó đi ra mở cửa cho bọn họ.
“Mẹ –”
“Vân Yên, cậu làm sao vậy?”
“Sĩ Kỳ, mình không sao, chỉ là hơi mệt, ngày mai cậu hãy tới tìm mình được không?”
“Được! Cậu nghỉ ngơi cho khỏe đi.”
☆ ☆ ☆
Sau khi Diêm Thiên Phạm trở về biệt thự, liền bắt đầu buồn bực uống rượu.
“Thế nào? Cậu lại cùng cô ấy lên giường?” Thiên Tự Ám nhìn khuôn mặt hắn âm u, suy đoán nói: “Động tác của cậu nhanh như vậy? Cô ấy mới trở về không lâu, cậu đã đem cô ấy lên giường?”
“Ám, cậu cảm thấy đàn ông và phụ nữ ngoại trừ bởi vì tình dục mà ở bên cạnh nhau, còn bởi vì những chuyện khác mà ở bên nhau sao?” Hắn thật không hiểu.
“Có! Bất quá... động vật máu lạnh giống như cậu có thể hiểu sao!”
Trong tất cả bạn bè của Diêm Thiên Phạm, cũng chỉ có Thiên Tự Ám dám nói chuyện với hắn như vậy.
“Mình thật sự không hiểu...” Hắn không hiểu xế chiều hôm nay hắn làm lại làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy... nghe theo lời của cô đi về bằng cửa sau.
“Đây là chuyện tốt, Thiên Phạm, học cách yêu một người cũng không phải một chuyện khó.” Thiên Tự Ám thật lòng khuyên nhủ.
“Không! Mình không cần yêu, mình không cần, không cần...”
Diêm Thiên Phạm giống như phát điên hất tất cả đồ đạc trên bàn xuống đất.
“Thiên Phạm, cậu sẽ tự làm tổn thương bản thân mình.”
“Đi ra ngoài! Mình muốn yên lặng một chút.”
Đôi tay Diêm Thiên Phạm ôm lấy đầu của mình, nhưng hắn làm sao cũng không thể điều khiển những suy nghĩ lộn xộn của mình, hắn quyết tâm muôn xóa bỏ một hình ảnh cứ quanh quẩn trong đầu, hắn quyết tâm muốn quên lãng con người đáng hận đó!






“Reng, reng...”
Nghe tiếng chuông cửa, Vân Yên bước ra mở cửa, cô cho tằng Diêm Thiên Phạm lại tới dây dưa với cô, nhưng không nghĩ tới sau cửa chính là khuôn mặt mà cô cho rằng suốt kiếp này cũng không thể gặp lại.
“Cha!” Khi đó hắn quyết định bỏ rơi cô, bây giờ làm sao lại trở về rồi?
“Vân Yên, cha rất nhớ con! Nhanh đến trong ngực cha, cha biết lỗi rồi, thực xin lỗi con, nhưng con nhất định phải tha thứ cho cha.”
“Tôi không muốn nhận người cha như ông!” Cô rất phẫn hận thái độ không có trách nhiệm của người cha này.
Bạch Tung Nhạc ôm lấy con gái, nội tâm cũng không nhịn được lại một lần nữa hối hận...
☆ ☆ ☆
Mấy ngày sau -
Bạch gia quả thật trải qua một đoạn cuộc sống yên tĩnh, nhưng hôm nay, đột nhiên có một đám “anh em” đến Bạch gia đòi nợ.
“Bạch Tung Nhạc, mau trả tiền lại, nếu không chúng tôi sẽ cho ông biết tay.”
“Có chuyện gì từ từ nói, các người cất súng đi truwsc.” Bạch Tung Nhạc e ngại nhìn súng lục đang nhằm vào thái dương của mình.
Nghe được tiếng hắn cầu khẩn, đám “anh em” ngược lại đem súng lục dời đến tim hắn.
Vân Yên nhìn thấy tất cả mọi việc, không hiểu hỏi cha: “Cha, xảy ra chuyện gì? Không phải là cha thắng được một trăm ngàn đô la sao?”
Nhìn vẻ mặt mờ mịt của con gái, Bạch Tung Chạc không thể không nói ra toàn bộ sự thật: “Vân Yên, c


Pair of Vintage Old School Fru