
Tác giả: Đường Y
Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015
Lượt xem: 1341042
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1042 lượt.
cô.
“Nếu như tôi chạy trốn?” Cô cảm giác mình giống như một con thú bị sập bẫy của con người, chỉ có thể chờ đợi thợ săn phóng thích.
“Tôi sẽ trả thù cha của cô!” Di? Hương vị trên người cô không tệ! Hắn sẽ làm một nơi khác trên người cô chảy máu ── hừ! Cô chính là thiên sứ đẫm máu, sự thật này làm bụng dưới của hắn một hồi căng thẳng.
“Tôi đã biết.” Cô yêu cha, bất luận có khổ hơn nữa, cô cũng nguyện ý chịu đựng.
“Nếu cô đã biết số phận của mình, còn không mau đến đây biểu hiện một chút?” Ánh mắt hắn tà ác ra hiệu nhìn đôi môi đỏ mọng kiều diễm của cô, ngón tay cũng lướt dọc theo cánh môi của mình.
Vân Yên từ từ đi về phía hắn, dưới sự soi mói của hắn, môi cũa cô khẽ chạm vào hắn.
Diêm Thiên Phạm duỗi tay ra, kéo thân thể mảnh mai của cô vào trong ngực, làm cô cảm giác được sự mạnh mẽ của hắn.
Trong gian phòng tràn đầy ánh mặt trời giữa trưa hè, một cuộc chạy trốn, truy đuổi con mồi đang bắt đầu ──
...
Vân Yên cảm giác mình dường như đi ra từ rừng rậm sương mù, cô không nhịn được xin Diêm Thiên Phạm nghỉ 1 ngày, bởi vì cô phải về nhà thu dọn hành lý, còn có, cô muốn hỏi cha rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Diêm Thiên Phạm đáp ứng cô, nhưng muốn cô nhớ rõ một chuyện – mỗi một tấc trên người cô, mỗi một giây phút của cô đều thuộc về hắn.
Vân Yên tìm được Bạch Tung Nhạc, đem những lời Diêm Thiên Phạm nói với cô hỏi hắn một lần.
“Cha, anh ta nói thật sao?”
“Là thật! Là cha... phạm phải sai lầm, cha cũng rất hối hận, con gái... con tha thứ cho cha được không?” Gần đây hắn đánh bạc thiếu một khoản nợ lớn, không có con gái giúp đỡ, hắn rất khó mà vượt qua cửa ải khó khăn này.
“Cha... ” Cha làm sao có thể làm ra loại chuyện không có đạo đức như vậy, đó là vợ của bạn tốt của cha!
“Con gái, cha biết rõ sai rồi, cha thật lòng muốn hối cải, con giúp cha lần này đi! Cha... không muốn mất đi công ty.” Bạch Tung Nhạc kéo xuống nét mặt già nua cầu khẩn con gái.
“Cha, cha biết điều kiện của Diêm Thiên Phạm sao?” Vân Yên khổ sở hỏi.
Nghe được câu hỏi của con gái, Bạch Tung Nhạc chột dạ cúi đầu.
“Cha...” Hắn không còn gì để nói.
“Cha, cha biết phải không? Cha muốn con làm tình nhân của hắn sao?” Vân Yên bi thương chất vấn.
“Vân Yên, cha thấy Diêm Thiên Phạm, dáng dấp nó anh tuấn, còn có một công ty lớn, đi theo nó... con sẽ không phải chịu khổ, mặc dù bây giờ con chỉ là tình nhân, nhưng nếu con mang thai con của nó, giá trị con người của con không còn giống như thường ngày nữa.” Bạch Tung Nhạc ngập ngừng nói.
Nghe được lời này của cha, Vân Yên không khỏi lắc đầu lia lịa.
Cô chỉ có thể nói sống với cha nhiều năm như vậy, cô thật sự chưa hiểu rõ về cha, cha vậy mà không quan tâm đến tương lai của cô, nhưng dù thế nào, ông ấy cũng là cha của mình!
Cô không muốn thấy cha thân bại danh liệt hoặc tính mạng gặp nguy hiểm.
Cô tin tưởng tên đàn ông như dã thú không thể đoán trước đó nói được sẽ làm được.
“Cha, con biết nên làm như thế nào rồi.” Cô chỉ có thề cầu nguyện, Diêm Thiên Phạm sẽ nhanh chóng chán ghét mình, sẽ trả lại tự do cho cô.
☆ ☆ ☆
Bởi vì Vân Yên sợ phải đối mặt với Diêm Thiên Phạm, cho nên cô ở bên ngoài cả ngày đến khi trời tối, Vân Yên mới không thể không trở lại Diêm trạch đối mặt với hắn.
Khi cô vừa bước vào nhà, bên trong là một mảng tối đen, cô nhón chân muốn lên lầu, lúc này từ salon truyền tới một giọng nói trầm thấp.
“Tại sao trễ như vậy mới về?” Tiểu thiên sứ này cứ như vậy không kịp chờ đợi muốn rời khỏi hắn sao?
“Tôi đi mua chút đồ.”Vân Yên cũng không xoay người lại, bởi vì cô lo sợ thân mình cao lớn uy mãnh của hắn sẽ làm cô cảm thấy bị áp bức.
“Tôi nói rồi, mỗi một giây của cô đều thuộc về tôi, tôi cũng không cho phép cô đi mua đồ.” Hắn bá đạo chỉ trích.
“Anh làm sao vậy? Cho dù anh muốn tôi làm tình nhân của anh, anh cũng không thể tước đoạt tự do của tôi!” Cô căn cứ vào đạo lý bảo hộ quyền lợi của mình.
Diêm Thiên Phạm đứng dậy bước lên phía trước, trong mắt mang theo hàn quang sắc bén. “Bắt đầu từ hôm nay, thời gian của cô, mạng sống của cô toàn bộ đều thuộc về tôi, cô muốn đi đâu làm gì đều phải có sự đồng ý của tôi, nếu như tôi nói không được, cô chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo, không thương lượng.”
“Anh... làm sao lại bá đạo như vậy, không nói đạo lý?” Cho dù cô thật sự rất sợ hắn, nhưng cô vẫn lấy dũng khí để đối mặt với hắn.
Đôi mắt cô trong suốt giống như có thể đem tất cả đau thương của hắn lắng đọng lại, trong lòng hắn dâng lên một mảnh nhu tình, đột nhiên Diêm Thiên Phạm nhớ lại cô là con gái của kẻ thù hại chết cha mẹ.
Hắn bỗng nhiên nắm lấy cằm của cô, âm thanh nồng đậm lạnh lùng: “Tôi chính là không nói lý lẽ như vậy, tất cả đều là các người thiếu nợ tôi.” Tất cả đều do cha cô gây họa, nếu như không phải cha cô câu dẫn mẹ hắn, vậy tình cảm chân thành của cha hắn cũng sẽ không chết.
Diêm Thiên Phạm ôm lấy eo cô, đi lên lầu.
“Anh muốn gì?” Cô dùng lực đẩy vào lồng ngực hắn, nhưng không đánh lại lực từ hai cánh tay hắn.
“Tôi muốn cái gì, chờ một chút cô sẽ biết.” Hắn muốn chiếm giữ t