Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Trâu Già Gặm Cỏ Non (18+)

Trâu Già Gặm Cỏ Non (18+)

Tác giả: Thương Tố Hoa

Ngày cập nhật: 04:06 22/12/2015

Lượt xem: 1342089

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2089 lượt.

m đến mình như vậy, trời lạnh nhắc nhở mặc thêm quần áo, ngã bệnh còn lo lắng sốt ruột hơn mình, ngoài mẹ ra còn ai nữa?
Mặc áo lông, gọi điện thoại cho Lão Thẩm, nói với anh lời của lão mẹ, lại nghe thấy Lão Thẩm trầm mặc một hồi.
Chỉ là vài giây ngắn ngủi như vậy lại khiến trong lòng Tô Hoa bất ổn: Không phải anh muốn cự tuyệt đấy chứ? Nếu anh không đi, mẹ tất sẽ lo lắng có phải hai vợ chồng xảy ra vấn đề gì không, đến lúc đó……
“Được, bây giờ em xuống lầu đi.” Đầu điện thoại bên kia truyền đến vài thanh âm vụn vặt, giống như tiếng ma sát của quần áo?
Xuống lầu bây giờ? Tô Hoa sửng sốt: Từ trong nhà tới trường học tối thiểu cũng phải mất một tiếng. Chẳng lẽ anh cưỡi thảm bay tới?
Mặc dù nghi ngờ, nhưng cô vẫn nhanh chóng chạy xuống dưới lầu. Khi nhìn thấy trong thế giới trắng xóa, có một chiếc Cadillac màu đen chói mắt, cô kinh hãi!
Tuyết rơi thật, bông tuyết bay bay, vương trên xe, bánh xe bị lấp trong tuyết đến mấy tấc. Cửa xe mở, một người đàn ông mặc áo khoác màu đen bước xuống, anh còn đang sửa sang lại quần áo, tóc có chút lộn xộn, vài sợi còn vểnh lên trên, có chút khôi hài……
Đáng tiếc Tô Hoa không cười được, trong đầu cô chỉ có một ý niệm: Không phải Lão Thẩm đã ngồi đây cả đêm chứ?






Độc Cô Cầu Bại cô đơn
Mẹ Tô hoa loay hoay chuẩn bị, buổi sáng đi chợ mua rất nhiều thức ăn, trên đường về nhà gặp hàng xóm thân quen, bà vui đến nổi không nhịn được khoe khoang một câu: “Con gái cùng con rể của tôi hôm nay về nhà ăn cơm, nên phải chuẩn bị chút thức ăn……”
Hàng xóm cười: “Khó trách hôm nay cô mua nhiều thức ăn như vậy……” Ngoài miệng thì cười cười, nhưng trong bụng lại mắng mẹ Tô xối xả: Con gái lớn nhà tôi còn chưa gả đi! Có phải cố tình chọc tức tôi hay không! Tôi nghĩ con rễ bà nhất định là mặt rỗ, đầu hói……
Mẹ Tô vào nhà, gọi lão Tô vẫn còn ngủ ở trong phòng: “Ông à, dậy đi, một lát nữa con gái đến thăm mà ông còn ngủ, nó nhất định sẽ cằn nhằn.”
Không có hồi âm, mẹ Tô để thức ăn vừa mới mua xuống, mở cửa phòng nhìn vào, chăn trong phòng vẫn chưa được xếp, nhưng vẫn còn một chút hơi ấm, lão già kia lại đi đâu rồi? Suy nghĩ đầu tiên của bà là ông Tô đi tìm người phụ nữ kia.
Thật là, nổi hết cả da gà.
Lão Thẩm vào phòng bếp không lâu sau, mẹ Tô bị đẩy ra ngoài, mẹ Tô có chút ngỡ ngàng khi đứng ở phòng khách cùng Tô Hoa. Tay mẹ Tô cũng thừa thải đi: Bà làm chủ ở gia đình này hơn hai mươi năm, bị người đẩy vào phòng bếp rất nhiều lần, nhưng bị người đuổi ra phòng bếp thì đây là lần đầu tiên.
Vì vậy mẹ Tô luống cuống, hạ thấp giọng, muốn nói lại thôi: “Tiểu Hoa à……”
Tô Hoa cúi đầu đáp một tiếng: “Hả?”
Chỉ thấy lông mày mẹ Tô nhíu lại, do dự một lát bà nói: “Chúng ta mua bảo hiểm tài sản chưa?”
Tô Hoa: “Hả?”
Ánh mắt mẹ Tô nhìn chằm chằm phòng bếp: “Hắn sẽ không đốt phòng bếp chứ?”
“……”
Ngồi ngoài phòng khách, mẹ Tô vẫn rất lo lắng, còn Tô Hoa thì đi dạo một vòng quanh phòng ngủ, không thấy Tô Quốc Quân. Lúc trở lại rót một ly trà nóng cho mẹ Tô cùng mình, chậm rãi ngồi xuống, cô giống như lơ đãng nhắc tới: “Mẹ, thời gian này Tô Quốc Quân vẫn đàng hoàng chứ?”
Mẹ Tô theo bản năng gật đầu, hai tay vân vê tạp đề, có chút run rẩy: “Rất tốt, trừ thời gian đi làm thì chỉ ở nhà. À, ông ấy mới vừa đi làm, cho nên không có ở đây,……, con có muốn uống nước hoa quả không, mẹ đi làm cho con……” Mẹ Tô vừa ngẩng đầu lên liền liếc thấy khóe miệng Tô Hoa nhếch lên, không rõ ràng lắm nhưng mẹ Tô hiểu biểu tình này là có ý gì — bị con gái nhìn thấu rồi!
Làm sao bây giờ? Bà thực sự không thích nói dối, nhất là ở trước mặt con gái. Con gái cái gì cũng tốt, nhưng lại không dễ dàng bị lừa, điểm này cũng không phải là không tốt, đáng tiếc có lúc chính là không tốt chứ sao.
Mẹ Tô có chút loạn, vội vàng đứng dậy đi cắt trái cây.
Đi chưa được hai bước, liền bị Tô Hoa gọi lại. Mẹ Tô quay đầu, chột dạ: “Gì thế?”
Ngón tay Tô Hoa nhẹ nhàng chỉ, mặt không chút thay đổi: “Nhà vệ sinh của chúng ta có trái cây sao?”
Lão Thẩm không biết từ lúc nào thì đứng ở trước mặt Tô Hoa, thấy Tô Hoa còn đang ngẩn người, thì thở dài, cánh tay dài duỗi ra, liền mang lấy Tô Hoa đi vào phòng bếp.
Bởi vì hai chân cách mặt đất, Tô Hoa hít vào thở ra một hơi, đầu đầy mê hoặc mà nhìn chằm chằm vào ……… Hai tay của Lão Thẩm, bất giác, da đầu tê dại từng trận: “Lấy bàn tay quấy rối của anh ra.”
Chỉ thấy hai tay của Lão Thẩm vừa lúc bưng bít ở trước ngực, ngay hai con Tiểu Bạch Thỏ, vừa vặn…… Vừa vặn…… Có quỷ mới tin hắn không phải cố ý!
Khóe mắt cùng khóe miệng Lão Thẩm bỗng nhúc nhích, trong con ngươi tỏa sáng lấp lánh: “Ngoan ngoãn tới phòng bếp giúp anh.”
Không nói một lời bế Tô Hoa vào phòng bếp, Lão Thẩm để một đĩa thức ăn trên bồn rửa tay, nói: “Nếm thử xem.”
Khóe miệng Tô Hoa tiếp tục co giật: Hơ, thì ra là tìm ta thử thức ăn? Đối với tài nấu nướng của mình không tự tin chứ gì? Cô nhất thời muốn chọc ghẹo một chút, “Này Lão Thẩm…… Cô nhíu mày, miệng em đã ăn rất nhiều thức ăn ngon, đây là những