
Tác giả: Thương Tố Hoa
Ngày cập nhật: 04:06 22/12/2015
Lượt xem: 1342098
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2098 lượt.
ảo đảo đi về phía mình.
Tằng lão hắng hắng giọng, rồi lên tiếng nói: “Cô gái nhỏ, không tệ nha.”….. Lời nói nhằm để hóa giải sự lúng túng, không nghĩ tới lại xuất hiện một màn khác ——
Bước chân loạng choạng không vững, cuối cùng cô gái nhỏ cũng đứng lại ở trước mặt Tằng lão, vừa cười vừa nấc cục nói: “Thật tốt, rốt cuộc gặp được ông rồi……” Bất thình lình, cô giơ lên quả đấm, nện một quyền vào bụng Tằng lão, sau đó thu hồi nụ cười nói, “Rốt cuộc đã gặp được cái lão già thúi biến thái ông rồi ! Cái gì? Cụng rượu? Thật là buồn cười, bằng lòng gặp tôi thì cứ gặp, không muốn gặp cũng đâu có ai van xin ông đến gặp tôi chứ. Còn bày đặt cụng rượu…..Sẽ uống chết người đó biết không hả? Rõ ràng là khi dễ cô nương đây không biết uống rượu sao……” Giọng cô càng lúc càng nhỏ, cuối cùng cơ thể mềm nhũn xụi lơ gục ngã bất tỉnh nhân sự. (ôi chết cười mất thôi ='>'>)
Lão Thẩm thấy thế, bước một bước lớn tới ôm chặt cô, nhìn Tằng lão đang khom lưng ôm lấy bụng, anh thở dài thườn thượt nói: “Cháu thu hồi lại nguyện vọng kia, trước đó nghĩ rằng để ông nhận Tô Tô nhà cháu làm cháu gái đối với cô ấy có lẽ là một chuyện tốn hiếm có, nhưng hiện tại xem ra……” Anh cúi đầu nhìn sắc mặt đỏ bừng của cô vợ nhỏ ở trước ngực, bất đắc dĩ cười nói, “Cháu đã lầm rồi, có thể cô ấy cũng chưa chắc đồng ý làm cháu gái nuôi của ông.”
Nói xong, anh không hề do dự bế theo người phụ nữ của mình đi ra khỏi phòng.
Tằng lão đứng sửng sốt chết trân tại chỗ, trước mắt ông vẫn còn hiện rõ cảnh tượng vừa rồi, một cô gái nhỏ say đến bét nhè vung quả đấm về phía mình —— Tính nết cô nhóc này cũng thật thô bạo nha. Sau đó ông nhìn thoáng qua Hàn Tĩnh đang ngã gục ngủ say giữa một bàn đầy rượu, thở dài ão não: Thiệt là, cái thằng nhóc con này, thế mà lại không thắng nổi một cô gái.
Thật ra thì kịch bản ban đầu của Tằng lão chính là: Đầu tiên để cô gái nhỏ kia say ngã xuống, rồi đến Hàn Tĩnh cũng ngã theo, sau đó ông cho người đến đem hai đứa trẻ nhỏ tuổi này ném vào chung một căn phòng, kế tiếp dẫn tên mắc dịch Thẩm Tiếu Ngu tới để bắt quả tang…… Sau đó nữa hả, cứ để cho bọn chúng tự mình phát huy. (ọc ọc, ăn quả đấm là đúng người đúng tội hehe)
Bây giờ suy nghĩ kỹ lại, chiêu này thật quá tổn hại, Tằng lão thở phào nhẹ nhõm: Lần đầu tiên cảm thấy một tuồng kịch không được diễn đến đoạn cuối cũng không phải là một chuyện xấu.
**
Suốt đoạn đường Lão Thẩm vẫn ôm Tô Hoa vào trong lòng, ra lệnh cho Tiểu Phương lái xe đến một phòng khám bệnh tư nhân. Bế cô bước xuống xe, một cước đá văng cửa chính phòng làm việc của bác sĩ trưởng, làm kinh động đến vị bác sĩ mặc áo trắng ở trong phòng đang nói chuyện yêu đương với bạn gái qua điện thoại.
Vị bác sĩ ngẩng đầu liếc mắt nhìn tới Lão Thẩm, sau đó vẫn ung dung trấn định tiếp tục nói thầm vào điện thoại: “Alô, em yêu à, có một tên cường đạo xông vào đây, đợi chút nữa anh sẽ tâm sự với em tiếp nhé tình yêu, hôn cái nè!” Sau đó là một nụ hôn lanh lảnh truyền vào điện thoại. (pó tai vị bs này lun)
Lão Thẩm cũng không thèm nhìn tới hắn, vào thẳng vấn đề: “Vợ tôi uống quá nhiều rượu, lấy cho loại thuốc nào giải được rượu nhưng cần phải an toàn!”
Khó khăn lắm mới gọi cho người yêu được một cuộc điện thoại không ngờ lại bị tên thô bạo này phá đám, trong lòng vị bác sĩ đang vô cùng uất nghẹn, cặp mắt như cá chết phóng tới: “Ai bảo vợ cậu uống nhiều như thế làm gì? Có uống thì cũng phải biết khắc chế một chút chứ?”
Lão Thẩm đặt nhẹ bà xã mình nằm lên ghế sofa, quay phắt người lại, nhanh chóng bước tới trước mặt vị bác sĩ: “Họ Chu kia, mẹ kiếp, cậu có mau lấy thuốc hay không? Nói một tiếng không thử xem, ngày mai tôi sẽ bóp chết hết mớ cổ phiếu trong tay cậu đấy, để cho cậu táng gia bại sản!”
Vị bác sĩ họ Chu, tên Trường Cung, còn gọi tắt là Chu Công. Toàn thân Chu Công run lên, cắn răng nghiến lợi nói thầm trong bụng: Thẩm Tiếu Ngu, xem như cậu lợi hại! Ông đây đang tích trữ vốn liếng để cưới ‘vợ yêu’, nếu như không có số tiền này, sao tôi có thể cưới vợ được đây hả! Thật là con mẹ nó, đồ nhẫn tâm!
Nhìn Chu Công đi lấy thuốc, Lão Thẩm lại bổ sung thêm một câu: “Nếu như cậu dám lấy mấy thứ thuốc bậy bạ gì đó, thì chuẩn bị ngày mai tuyên bố phá sản đi, cũng đừng hy vọng xa vời tới Tiểu Lương nhà cậu nữa, tôi sẽ giới thiệu cho nó một đối tượng tốt hơn.”
Tay Chu Công run lẩy bẩy, thuốc tiêu chảy vốn dĩ đã lấy ra cũng lộp độp rơi vung vãi đầy đất……
Bạn gái Chu Công là Đường Tiểu Lương, cũng chính là cháu họ của Thẩm Tiếu Ngu, tuy chỉ là họ hàng, nhưng nhóc con này từ nhỏ đã rất thân thiết với Lão Thẩm. Ban đầu nếu không phải nhờ Lão Thẩm nói vào giúp Chu Công, thì hắn muốn theo đuổi được Tiểu Lương e rằng còn phải đợi thêm ba năm hoặc năm năm nữa cũng không chừng…. Có thể thấy được, lực ảnh hưởng của Lão Thẩm đối với Tiểu Lương là khủng bố cỡ nào, lỡ như hắn thật sự muốn chen vào cản trở, Chu Công thật sự sẽ khóc chết mất —— Đây mới chân chính là tử huyệt của hắn!
Chu Công đã hoàn toàn bại trận, chỉ có thể tận lực làm bổn phận của một người bác sĩ thành thật kê đơn thuốc, kê thuốc lương