
Tác giả: Nguyên Viện
Ngày cập nhật: 03:07 22/12/2015
Lượt xem: 134783
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/783 lượt.
m vang lên
“Tiểu Tử nhi, là nàng sao?”
“Phượng Thiên Ngân?!”
Nghe thấy thanh âm của hắn, Thương Nguyệt Phi Tử ngây ngẩn cả người. Đây là sao vậy?
“Đáng chết! Tử nhi, mau bế khí!”
Tiếng rủa, theo trong bóng đêm phát ra.
“Làm sao bế khí?”
Nàng hỏi, mơ hồ ngửi được một cỗ hương khí.
“Hương vị gì vậy? Thơm quá……”
Nàng thì thầm, bỗng nhiên cảm thấy mùi hương kia đang làm nàng nóng lên.
“Đáng chết!”
Phượng Thiên Ngân hướng ra ngoài phòng rống to,
“Thủy Oa Nhi, ngươi đừng náo loạn!”
“Sư huynh, ta đây là giúp ngươi.”
Giúp hắn thắng được tâm mỹ nhân nha!
“Phượng Thiên Ngân, các ngươi đang làm cái gì?”
Tựa vào cửa, Thương Nguyệt Phi Tử cảm thấy rất thoải mái, thân thể một trận mềm mại.
“Oa nhi không phải nói ngươi xuất cốc sao?”
Tại sao hắn lại xuất hiện ở trong này?
“Ta không xuất cốc, ta bị oa nhi nhốt ở đây.”
Phượng Thiên Ngân thanh âm thực bất đắc dĩ.
“Nhốt ngươi ở đây?”
Đầu óc nàng bắt đầu choáng váng, không có biện pháp tốt hơn tự hỏi.
“Nàng vì sao đem ngươi nhốt lại đây, còn có ta……”
Nàng không hiểu, chỉ cảm thấy thân thể không chỉ như nhũn ra, còn càng lúc càng nóng, làm cho nàng cảm thấy thật là khó chịu……
“Phượng Thiên Ngân, ta cảm thấy nóng quá, ngươi có thấy vậy không?”
Loại cảm giác này rất quái, còn có mùi…… Giống như cũng càng lúc càng nồng.
“Mùi hương kia chính là “giục tình hương”( giục trong thúc giục), ngươi cảm thấy oa nhi đem hai chúng ta nhốt tại nơi này, lại thả giục tình hương là vì sao?”
Trong bóng tối, Phượng Thiên Ngân thanh âm càng trầm, còn mang theo một tia áp lực.
“Giục tình hương?”
Tên này làm cho Thương Nguyệt Phi Tử cả kinh.
“Không! Oa nhi! Ngươi đừng làm bậy!”
Hai người trúng giục tình hương còn có thể phát sinh chuyện gì? Nàng không ngu ngốc nên đương nhiên biết!
“Các ngươi tốt nhất hảo hưởng thụ đi, không quấy rầy.”
Hì hì cười, Thủy Oa Nhi nhàn nhã rời đi.
“Không……”
Thương Nguyệt Phi Tử khinh ngâm, cố gắng kháng cự.
“Phượng Thiên Ngân, ngươi đừng lại đây……”
“Yên tâm, ta sẽ không đi qua.”
Mắt phượng trong bóng đêm trản ra một tia tà khí, bạc môi hơi hơi gợi lên.
Hắn sẽ không chủ động đi qua, trừ phi……
Nàng cầu hắn.
Tình hương thúc giục canh thâu vọng
Lữa xuân thật khiến lòng người sầu
Kiên cường chống đở không cuồng phóng
Hay rũ hồng trần lạc thiên thai
“Ngô……” Nóng quá.
Ý chí cố gắng chống đỡ, nàng cố gắng chống chọi dục hỏa thiêu đốt.
Nhưng thật khó khăn.
Trong phòng, mùi càng lúc càng nồng, cũng làm cho nàng càng lúc càng khó chịu.
“Đáng giận……”
Nàng cúi đầu rên rỉ, tiếng nói mị hoặc ở trong bóng tối càng thêm mê người.
Phượng Thiên Ngân hơi hơi ninh mi, nghe được thanh âm mê người kia, hạ phúc dâng lên một trận lửa nóng.
Tuy rằng trong phòng tối đen như mực, nhưng hắn vẫn có thể thấy rõ ràng hết thảy ──
Kia khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn phiếm một chút đỏ bừng, ánh mắt thủy nhuận, hàm răng khéo léo cắn chặt cánh môi, mà vạt áo sớm bị nàng kéo ra hết nửa, lộ ra mảnh lớn da thịt trắng nõn mềm mịn.
Mồ hôi chảy từ thái dương xuống tới trước ngực tuyết phu, vạt yếm tím nhạt trên ngực như ẩn như hiện tràn ngập mị thái quyến rũ.
Yết hầu của hắn nhịn không được nuốt ực một cái, hoài nghi mình thật có thể chịu đựng đến khi nàng lên tiếng nhờ không.
Chỉ là nhìn thấy bộ dáng quyến rũ này của nàng, hắn đã muốn phất cờ rồi, Giục tình hương đối với hắn cũng không ảnh hưỡng gì lớn, bộ dáng kiều diễm mê người của nàng mới là chân chính châm ngòi dục hỏa của hắn.
Thân thể rục rịch, cực độ muốn nàng, không chỉ muốn thân thể của nàng, càng muốn lòng của nàng.
Nhưng là nếu hắn chủ động, chờ dược hiệu qua đi, nàng nhất định sẽ chém chết hắn=)), cho nên chờ nàng chủ động trước, như vậy ít nhất hắn còn có lý do nói là chính nàng phác nha, tuy rằng lợi đều là hắn.
Bạc môi, gợi lên một chút cười gian, Phượng Thiên Ngân lẳng lặng chờ đợi.
“Ngô…… Đáng giận……”
Thương Nguyệt Phi Tử khinh thở gấp, không phát giác ra tâm tư nam nhân kia, thân thể mền nhũn nằm trên sàn lạnh (chém nhá không biết là nằm ở đâu), tưởng sẽ giảm bớt cảm giác dục nóng kia , nhưng lại chỉ cảm thấy càng lúc càng nóng.
Đáng giận!
Ánh mắt thủy nhuận trừng trừng một chổ trong bóng tối, nàng do dự , đem cánh môi cắn nhanh.
Nếu mở miệng, nàng sẽ mất đi trinh tiết.
Nàng muốn kiên trì, nhưng là……
“Ngô…… ta muốn……”
Tiếng rên nhẹ thống khổ theo tuôn ra , thủy mâu nhộn nhạo, da thịt nóng nóng làm cho nàng rốt cuộc chống đỡ không được.
Lý trí sớm mất hết, chỉ còn lại có dục hỏa hừng hực thiêu đốt, ở trong cơ thể chạy tán loạn xung quanh.
Nghe được yêu cầu của nàng, Phượng Thiên Ngân mâu quang vi tránh, tà tà nở nụ cười.
“Ngươi nói cái gì? Ta nghe không có rõ.”
Hắn muốn nàng nói lại lần nữa.
“Lại đây…… ta muốn……”
Thương Nguyệt Phi Tử khinh ngâm ra tiếng, sớm không rõ chính mình đang nói cái gì, chính là theo bản năng yêu cầu
“Ta muốn ngươi…… Lại đây……”
Nói xo