Ring ring

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Trọn Đời Có Duyên

Trọn Đời Có Duyên

Tác giả: Thập Tam Xuân

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 1341232

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1232 lượt.

ính ủy trông nom, lão Triệu ngươi vội vàng cái gì!
Chính ủy Triệu đang ngồi uống trà, bị đoàn trưởng thúc giục gấp rút như vậy, thiếu chút nữa bị sặc, nhéo lông mày rất là bất mãn đi tới cửa sổ, nói lầm bầm: "Lão Trương ngươi làm gì thế à? Ta đây đang uống trà !" Sau khi ăn xong cần phải nghỉ ngơi!
"Lão Triệu ngươi mau tới đây cho ta!" Đoàn trưởng một gấp gáp, giọng nói quê hương cũng nhô ra, một đôi mắt tựa như bốc lửa nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, giống như chớp mắt một cái thì người bên ngoài sẽ biến mất dạng.
Chính ủy Triệu vào lúc này cũng cảm giác được bạn nối khố có điểm không thích hợp, lửa này tức bốc lên có phải quá nhanh không. Chậm rãi chuyển đến cửa sổ, mắt nhìn theo ngón tay chỉ, vừa nhìn đã không nhìn nổi nữa, tiểu tử Tất Tử Thần này, rốt cuộc biết đem côdâu mang tới cho ông nhìn một chút!
Chao ôi, làm chính ủy không dễ dàng mà! Trừ phải quản đoàn trưởng này tính khí giống như thùng thuốc nổ, còn phải quản một nhóm lớn phía dưới mắt mờ chuyện lớn cả đời nữa! Chính ủy là ông cũng sắp thành bà mối rồi, ông dễ dàng lắm sao! Tất Tử Thần này chính là phần tử ngoan cố, rõ ràng mặt dài đào hoa, cố tình một cô dâu cũng không lừa tới, đây không phải là ném vào mặt doanh pháo binh trinh sát bọn họsao! Cũng bởi vì cái này, ông một cùng hội các lão gia giúp nói chuyện kết hôn, mỗi một người đều cùng Tất Tử Thần nói chuyện, lớn lên như vậy cũng không người muốn, bọn họ loại cao lớn thô kệch này, gấp cái gì!
Lần này tốt lắm, Tất Tử Thần cuối cùng là cưới được nàng dâu rồi, nhìn hội các lão gia phía dưới kia còn lấy cái gì làm bia đỡ đạn!
"Đi đi đi, xem náo nhiệt đi!" đoàn trưởng Trương hào hứng bừng bừng, tắt thuốc lá rồi đi ra ngoài.
Lão Triệu dở khóc dở cười, để cốc xuống đuổi theo sát. Có náo nhiệt không nhìn, kẻ ngu!
"Đợi đã nào...!" đoàn trưởng Trương thắng gấp, nghiêng đầu hỏi "Tiểu Tất có phải có một em gái không vậy?" Hay là em gái của tiểu tử đó đến thăm, có thể không dễ chơi đâu ~
Chính ủy Triệu cũng cau lông mày suy nghĩ sâu xa, con gái nhà quân trưởng Tất, năm nay nên lên cấp 3 chứ? Này nhìn tuổi, hơi giống mà~ đi, hay là đi xuống xác nhận đi ~
Diệp Dĩ Mạt vẫn là lần đầu tiên vào phòng làm việc như vậy, đơn giản đến không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung nữa, ba cô trên bàn sách còn bày tấm ảnh gia đình nữa, nơi này của Tất Tử Thần, trừ một mô hình xe bọc thép, thế nhưng không có những thứ trang trí khác.
"Đi thôi." Đem ba lô của Diệp Dĩ Mạt vào cái ghế một bên, Tất Tử Thần mở miệng nói. Đã hơn mười hai giờ, ngồi xe cho tới trưa, cũng sẽ đói bụng.
"Ừm." Diệp Dĩ Mạt ngoan ngoãn nghe lời, ngửa mặt cười một tiếng. Thật đói thật đói mà, vừa đói bụng liền dẹp xuống.
Tất Tử Thần bật cười, cách ăn mặc này, cộng thêm khuôn mặt tươi cười ngu ngơ này, người khác không biết chuyện, nói không chừng thật sự cho rằng anh lừa lấy thiếu nữ vị thành niên đấy.
Đi trên đường, Diệp Dĩ Mạt vẫn mỉm cười, trong lòng lại sắp nội thương, đây rốt cuộc có xa lắm không vậy? Cô không muốn trở thành động vật quý hiếm bị đi thăm đâu! Xem chừng vị bên cạnh này cũng là nhân vật phong vân đi, nếu không sao có nhiều người dừng lại cùng anh chào hỏi như vậy chứ? Cấp bậc thấp này nhìn thấy trưởng quan chào hỏi thì cũng thôi đi, còn có đồng cấp thậm chí cao cấp cũng muốn tới đây để chào hỏi nữa, thuận tiện hướng về phía cô ‘hữu nghị’ mà ‘sáng tỏ’ cười một tiếng nữa?
Bỏ đi những thắc mắc trong đầu! Cô thừa nhận làm lính phong cách được, nhưng là có thể hay không không cần cũng hướng về phía cô lộ ra nụ cười mập mờ như vậy! Cong khóe miệng còn lộ má lúm đồng tiền, quá thật sự quyến rũ!
Còn gì nữa không, cô cùng Tất Tử Thần, thật. . . . . . Có lẽ là không có gì chứ? !
"Có mệt hay không?" Tất Tử Thần khẽ nghiêng người hỏi. Từ khi anh biết cô sẽ đến Nam Kinh, anh đã suy nghĩ, chờ nha đầu này đến Nam Kinh rồi, làm như thế nào mới có thể ở lâu cùng cô mấy ngày. Dù sao kỷ niệm ngày thành lập trường cũng chỉ có thời gian hai ngày, nếu là cô thật tới đưa chút đồ, nhiệm vụ này của lão mẹ, anh thế nào hoàn thành đây? Hơn nữa, có mấy lời, anh còn đợi lúc không có người nói với cô nữa, cái này nếu chỉ thấy mặt một lần, anh muốn đi nói với tường à?
Không ngờ tiểu tử Lý Thụy này lại thấu hiểu như vậy, chẳng những đem tất cả hành tung đều chi tiết của chị mình đưa đến, còn dạy anh một chiêu thế nào đối phó với chị mình. Tiểu tử này, thật đúng là đủ ăn cây táo rào cây sung, chỉ là, anh thích.
Lý Thụy nói rồi, chị anh nhìn thì giống như mảnh hổ, thật ra thì lại giống con cừu nhỏ, dễ khi dễ cực kì. Dĩ nhiên, Lý Thụy cũng cường điệu, chớ nhìn anh giống như vẫn luôn bị chị anh khi dễ, này thực tế đều là giả bộ thôi, anh đều nhường cho chị gái cả, ai bảo đàn ông tối không đấu cùng phụ nữ chứ? Ưmh, đây là nguyên văn lời nói của Lý Thụy .
Lý Thụy yêu sách, chị anh thật ra thì rất lười, nếu có người giúp cô thời điểm quyết định, chính là cô tuyệt đối lười phải động não . Cho nên anh Thần à, anh phải ở lúc chi em làm ra quyết định trước tiên liền đem chị ấy lừa gạt đến chỗ anh đi, quyết định gian phò