
Tác giả: Bảo Bảo Tuyền Nhi
Ngày cập nhật: 03:19 22/12/2015
Lượt xem: 1341401
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1401 lượt.
trường hợp như vậy.
"Được rồi, trước tiên cậu không cần trả lời vấn đề này, sau cùng tớ hỏi cậu, nếu Thiệu Tử Vũ kết hôn mà cô dâu mặc áo cưới lại không phải là cậu.....nghi thức trang nghiêm thần thánh sau khi kết thúc, anh ta thành chồng của người khác, cưng chiều của anh ta sẽ mang cho người phụ nữ khác, sự dịu dàng từng chút từng chút đều kết thúc. Sau đó một ngày kia chú rể cô dâu cùng cậu gặp mặt lại lần nữa, ánh mắt dịu dàng của anh ta bị thay thế bằng nhàn nhạt xa cách, bên cạnh anh ta có lẽ là dắt theo một cậu bé hoặc một cô bé......’Cô ấy là ai vậy ba?” Đứa bé hỏi, sau đó anh ta yên lặng liếc nhìn cậu một cái rồi nói ‘Là dì.’
Mễ Đóa nói xong yên lặng nhìn Lam Kỳ.
"Vấn đề của tớ đã hỏi xong....trong lòng cậu nên có đáp án rồi."
Lam Kỳ chỉ là im lặng không nói chuyện, bộ dáng không sau cả trước đó bị thay thế bằng trầm mặt.
"Aiz, đàn ông tốt trên đời còn rất nhiều, nghĩ thông suốt một chút.” Mễ Đóa mở miệng, lời này là câu Lam Kỳ nói trước kia lúc cô bị thất tình, Lam Kỳ khuyên cô, cô không nghĩ tới hai năm sau cô lại trả lại cho Lam Kỳ.
"Được rồi, nếu như thật sự nhàm chán, chuyện trên tay tớ đều tặng cho cậu."
Lam Kỳ cực kỳ khó chịu nhìn chằm chằm cô, sáng sớm tinh mơ nổi điên cái gì, làm cho hiện tại trong lòng cô khó chịu muốn chết.
"Mạnh miệng."
"Làm sao cậu lại phiền như vậy."
"Được, tớ đi ra ngoài, cậu cẩn thận suy nghĩ đi."
Mễ Đóa nói xong đi ra ngoài.
Cô biết trong lòng Lam Kỳ hiện tại rất không thoải mái, con nhóc này trên mặt tình cảm liền đặc biệt thiếu đầu óc, trước đó cô ỷ vào tình cảm mơ hồ của chính mình ở cùng một chỗ với Thiệu Tử Vũ, hiện tại đánh thức cô cũng tốt, nếu như thật sự thích thì đem anh ta đoạt lấy, bằng không liền buông tay.
Sau khi cửa đóng lại, Lam Kỳ gục đầu xuống bàn ngẩn người, vấn đề của Mễ Đóa làm cho cô bối rối, cô không thích nhìn anh đối với người phụ nữ khác dịu dàng, cũng không thích anh đối với người phụ nữ khác che chở, cô chỉ muốn anh đối tốt với một mình cô.
Nhưng mà ngày đó chính miệng anh nói với cô, anh đã có người trong lòng, mới đầu cô nghĩ là Lý Viện, nhưng về sau anh lại phủ nhận, vậy người anh thích cuối cùng là ai, nghĩ đến anh đối với người phụ nữ khác tốt hơn sp với cô, trong lòng đột nhiên hít thở không thông, cực kỳ khó chịu.
Đúng vậy, không biết từ khi nào thì xuất hiện, cô bắt đầu say đắm sự dịu dàng của anh, nụ cười của anh, che chở của anh....Nên làm cái gì bây giờ.
Vậy anh thì sao, rõ ràng đã có người trong lòng tại sao còn phải đối tốt với cô như vậy.
Đúng, dường như vấn đề này cho tới bây giờ cô cũng chưa từng hỏi anh, mà anh cũng không có nói.
Làm sao có thể so sánh với anh
Tên cặn bã
11 giờ khuya, Mễ Đóa đỡ Lam Kỳ tức giận đá một cước vào xe mình, chết tiệt, chiếc xe không chạy được, còn có ông anh chết tiệt nói tới đón người đến giờ còn chưa tới, cũng không lo lắng đêm khuya hai người con gái ở bên ngoài sẽ sợ, còn sẽ gặp nguy hiểm.
Lúc này di động trong túi xách Lam Kỳ vang lên, Mễ Đóa lo lắng là điện thoại nhà của cô, vội vàng để Lam Kỳ tựa vào cạnh xe, chính mình nghe điện thoại, con nhóc chết tiệc lại phải giúp cô nói dối, nói không uống rượu lại uống nhiều như vậy.
"Alo” Mễ Đóa nhận điện thoại vừa nghĩ nên nói như thế nào.
"Lam Kỳ đâu?"
Trong điện thoại truyền đến một giọng nói đàn ông dễ nghe, Mễ Đóa ngây ra một lúc, nhìn lại dãy số mới phát hiện không phải là điện thoại nhà, giọng nói của ba ba Lam Kỳ có vẻ già, giọng nói của Lý Hạo có vẻ lạnh lùng, rõ ràng đây không phải là giọng của bọn họ.
Mễ Đóa mới vừa nói xong, Lam Kỳ thế nhưng nôn ra, hơn phân nửa phun trên cửa xe của cô, còn có chút bắn dính trên đùi cô.
"A"
Mễ Đóa thét chói tai, con nhóc này phun chỗ nào thế, rõ ràng không biết uống rượu lại uống nhiều như vậy.
"Lam Kỳ làm sao vậy?” Thiệu Tử Vũ xiết chặt di động trong tay, âm thanh vừa rồi là của bé con.
"Cậu ấy uống hơi nhiều.”
Mễ Đóa khó chịu, đều do cái tên đàn ông đáng chết này.
"Các người đang ở chỗ nào?"
"Không cần anh quan tâm, anh tránh xa một chút cho tôi."
Mễ Đóa nói xong cúp điện thoại.
Ông anh trai chết tiệt không đáng tin cậy, chỉ còn cách gọi xe trở về, có bài học ngày hôm nay cô thề từ nay về sau sẽ không mang theo con nhóc chết tiệt này đi uống rượu.
Trong phòng Thiệu Tử Vũ lập tức gọi một cú điện thoại, sau đó vội vàng ra cửa.
Đêm khuya có vẻ khó bắt xe, Mễ Đóa đỡ Lam Kỳ ngã trái ngã phải đi trên đường.
"Tớ không quay về, chúng ta tiếp tục đi uống rượu."
Lam Kỳ cười.
"Uống cái đầu cậu."
"Tớ vui vẻ, cậu đi theo uống cùng tớ."
"Vui vẻ cái đầu cậu."
Mễ Đóa hận không thể gõ đầu cô.
Hai người ở trên đường đợi hơn 10 phút cũng không bắt được một chiếc xe trống nào hết, tâm tình Mễ Đóa xấu tới cực điểm, lúc này một chiếc xe BMW màu đen dừng lại ngay bên cạnh, cửa kính xe kéo xuống lộ ra khuôn mặt một người đàn ông tươi cười.
"Tiểu thư, có cần giúp một tay hay không?"
Mễ Đóa trừng mắt liếc hắn một cái, là người đà