Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tuần Trang Mật Vĩnh Hằng

Tuần Trang Mật Vĩnh Hằng

Tác giả: Thủy Cổ Nguyệt

Ngày cập nhật: 03:58 22/12/2015

Lượt xem: 134279

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/279 lượt.

mại trơn trượt, anh dường như không thể ôm được nữa, vẫn lặp lại câu nói kia: “Thật xin lỗi, đừng đi mà…”
Cô có thể cảm giác được tay anh đang run rẩy, thậm chí thân thể của anh cũng run, khóe mắt dần dần thấy ươn ướt, làm cho đầu óc của cô trở nên trống rỗng.
Không gian tĩnh lặng dường như chỉ nghe thấy tiếng hít thở của hai người. “I love you.” Con người thường biện hộ cho mình, đều nói anh rất yêu em, yêu sâu sắc chân thành, mà câu nói này của anh lại ẩn chứa một nỗi thống khổ không rõ tên, nhu hòa lượn lờ quanh trái tim, làm cho người ta có đau đớn cũng không biết đó là cảm giác gì.
Tay của cô nhẹ nhàng chậm rãi đặt sau lưng, lúc bao trùm lấy hai cánh tay lạnh buốt thon gầy của anh, nhẹ nhàng kéo ra, mở cửa cấp tốc đi về phía trước, trong nháy mắt khi cửa chính đóng lại, ánh mắt đến tột cùng là khoan khoái hay yêu thương, ngay cả chính cô cũng mơ hồ không thể nhận thức rõ ràng được.






Khắp nơi đều là phong hoa tuyết nguyệt quần áo lộng lẫy trò chuyện cùng nhau, cùng bày ra phong thái đẹp nhất, vắng vẻ mà cao quý chính là đại sảnh trong yến hội, khắp nơi đều là những giai nhân nhẹ nhàng nhảy múa. Không gian mờ ảo huyền bí, nhưng khuôn mặt được trang điểm tinh sảo của cô lại không thể giấu được vẻ cô đơn mà đau thương nhàn nhạt.
Dư Chân đưa cho cô một ly rượu táo, cẩn thận nói: “Không thoải mái sao? Nhìn dáng vẻ của em rất thất thần.” Vốn muốn mời cô nhảy nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ thất thần của cô thì lòng lại xẹt qua một chút tâm sự rồi nhanh chóng chùn xuống. Cô thỉnh thoảng lại nhìn về phía nhạc công đang đánh đàn dương cầm phía bên kia mà thất thần, hoàn toàn không nghe thấy anh ta đang nói gì.
“Hinh Ý?”
Anh khẽ gọi cô một tiếng cô mới hoàn hồn trở lại, có hơi ngơ ngác nhìn anh, trong nháy mắt dường như đang nhìn thấy một người khác. Tiếng đàn dương cầm du dương, rõ ràng trong lòng cô đều là người kia, lòng bàn tay cũng thấm một tầng mồ hôi, qua một lúc lâu mới nhẹ nhàng nói với anh một câu, “Excuse me” Mặc kệ ánh mắt của anh thế nào, đi thẳng vào trong toilet.
Cô cảm thấy đầu mình mơ màng, bọn họ đang làm gì? Hiện tại cô đang làm gì? Trong đầu lúc ẩn lúc hiện đều là câu nói cuối cùng của anh - “I love you.” Cô lẳng lặng tựa người vào vách tường, nhìn chùm đèn thủy tinh trong đại sảnh, những lời nói vui đùa cùng nụ cười của những người đàn ông và phụ nữ ăn mặc sang trọng, những đối tác đang thảo luận việc buôn bán đầu tư… cô nhớ tới ngày sinh nhật của anh, trong phòng triển lãm tranh anh đã từng nói, “Người nhìn từ trong khe cửa ra, có thể nhìn thấy một thế giới rộng lớn hơn người khác, nhưng mà cái lớn hơn cả thế giới chính là dục vọng của con người…” thế giới này có nhiều thứ hấp dẫn như vậy, nhưng tất cả từng thứ một lại cách cô xa như vậy, cô rõ ràng không cần những thứ ấy, trong lòng cô cũng không nghĩ đến những thứ ấy, chỉ có người kia mới là thứ duy nhất trong lòng cô. Anh đã từng nói, em chính là dục vọng duy nhất của anh, anh đối với cô mà nói cũng như thế.
“Tiếng hát của em xuyên qua màn đêm, nhẹ nhàng mà bay về phía anh
Trong rừng cây nhỏ âm u lạnh lẽo này, tình yêu của em trao cho anh
Vầng trăng sáng chiếu rọi mặt đất, ngọn cây thì thầm cùng nhau
Ngọn cây thì thầm cùng nhau…”
Cô từng học tiếng Đức hai năm, từng câu từng chữ đều nghe thấy rất rõ ràng, cô còn nhớ lúc trước chỉ học chơi, anh đến trường đại học tìm cô, còn nghiêm nghị học giáo sự của bọn họ nói, tiếng Đức là một ngôn ngữ nghiêm cẩn, giống như người Đức… dáng vẻ cẩn thận lại nghiêm nghị thật sự cực kì giống giáo sư người Đức cứng nhắc kia. Chuyện cũ như giọt nước nhỏ róc rách trong lòng cô, từng bước từng bước một đi về phía góc đại sảnh, chỗ đó lại không có một bóng người.
Nhưng khi muốn bước lên lầu thì lại trông thấy màn hình tinh thể lỏng bên cạnh thang máy thình lình hiện lên tầng hầm, tầng hầm này là hầm rượu nho nhỏ, tuy diện tích không lớn, chỉ khoảng gần 60 mét vuông nhưng lại chứa hơn năm ngàn bình rượu, trong đó phần lớn là các loại rượu vang đỏ anh sưu tập từ khắp các nước trên thế giới. Nhưng mà từ khi sức khỏe không được tốt, anh cũng rất ít đến đó, dù cho biết rõ anh rất yêu quý chúng nhưng cô cũng nói rõ là cấm anh đụng đến một giọt. Cô từng bước một đi trên những bậc thang, đèn tường mờ tối, chung quanh im ắng, dường như hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoà


XtGem Forum catalog