XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tướng Quân Không Tốt Truy

Tướng Quân Không Tốt Truy

Tác giả: Nguyên Viện

Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015

Lượt xem: 134547

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/547 lượt.

n bị nâng lên.
Theo động tác của nàng, nam căn phút chốc bị kéo khỏi hoa huyệt, hoa dịch bên trong không còn bị cản trở mà thi nhau chảy ra.
Song hắn cũng không tính buông tha nàng, hai ngón tay cái vẫn vỗ về chơi đùa hoa khâu, đỉnh đầu nóng thiết to lớn ẩm ướt cũng không ngừng trêu đùa, chuyển động vẽ vòng quanh cúc huyệt.
Sau khi đem tiểu huyệt nho nhỏ đằng sau biến thành một mảnh ẩm ướt xong, hắn liền không khách khí di động hông, đưa nam căn tráng kiện đâm vào tiểu cúc huyệt chưa bao giờ có dị vật xâm nhập vào.
“A!”
Tiểu cúc huyệt lần đầu bị xuyên vào so với hoa huyệt kia càng chặt khít, mang đến đau đớn tê tê, nhưng vì bị mị dược khống chế, nàng không hề cảm thấy đau đớn mà ngược lại, vui thích khoái cảm càng đẩy lên tới cao trào.
“Ân a……”
Nơi đó so với hoa huyệt co rút còn nhanh hơn, cũng làm cho Thương Nguyệt Ngạo Vũ thoải mái than nhẹ, đồng thời càng thêm cuồng tứ qua lại trừu đưa, hưởng thụ hưng phấn bị tiểu huyệt vây quấn.
Tay hắn chuyển tới hoa huyệt phía trước, giữ lấy hoa châu mẫn cảm sờ miết vuốt ve, thẳng đến khi đùa bỡn no đủ mới đưa ngón tay thâm nhập vào trong hoa huyệt.
Dường như cảm thấy một ngón còn chưa đủ, thêm hai ngón tay lại tiếp tục đi vào, ba ngón tay không ngừng qua lại trừu đưa tạo ra thật nhiều dâm dịch, thậm chí còn hơi cong cong ngón lại chơi đùa dịch hoa.
Nam căn tráng kiện cũng lần lượt ra vào cúc huyệt non nớt, phối hợp cùng ngón tay phía trước trừu đưa, cùng một lúc đùa bỡn cả hai tiểu huyệt.
“Không…… A……”
Hai loại khoái cảm đan xen cùng lúc đánh vào tâm trí, làm thân thể mềm mại chìm trong bể dục run lên, đem nàng biến thành như chết đi sống lại, chỉ có thể liên tiếp yêu kiều.
Nước mắt, bởi vì quá nhiều khoái hoạt mà tuôn rơi, rên rỉ cũng biến thành nức nở như con mèo nhỏ cuộn mình, làn da tuyết trắng phiếm một mảnh đỏ hồng, mỏng manh lấp lánh một tầng mồ hôi.
“Ân a……”
Cuối cùng, nàng rốt cục nhịn không được ngửa đầu rên rỉ kêu lên, hoa huyệt bỗng chốc thật nhanh co rút, ở dưới đùa bớn của hắn đạt đến đỉnh điểm cao trào.
Liên tục co rút áp chặt ngón tay hắn, cúc huyệt đằng sau cũng theo hoa huyệt phía trước mau chóng co rút lại, hấp chặt lấy vật nam tính của hắn.
“A!”
Cái loại khoái cảm bị gắt gao bao vây thật khiến người mất hồn, làm cho Thương Nguyệt Ngạo Vũ cũng kiềm chế không được, nhanh chóng ra sức trừu sáp vài cái rồi thả lòng thân mình, bắn ra bạch dịch nồng đậm vào trong…….






Ánh nắng sáng sớm lấp lánh trong rừng cây sau mưa, làm Hồ Tiểu Man chậm rãi mở hai mắt tỉnh dậy.
Trong khoảnh khắc, nàng có phần bỡ ngỡ không hiểu đây là đâu.
Nhẹ nhàng bên tai, nghe được tiếng tim đập trầm ổn, nàng sửng sốt một chút, rồi chậm rãi nâng lên đôi con ngươi xinh đẹp màu trà.
Một khuôn mặt tuấn mĩ quen thuộc tiến vào trong mi mắt làm cho nàng giật mình, ngỡ ngàng phát hiện tình thế hai người trần trụi gắt gao ôm nhau, càng làm cho nàng ngượng ngùng xấu hổ.
Nàng nhớ rõ chính mình đã trúng mất hồn hương, rồi Hạ Nhĩ Ba muốn xâm phạm nàng, là Vũ ca ca đúng lúc tới cứu, sau đó…….
Nghĩ đến đây, Hồ Tiểu Man không khỏi co rúm người lại, sợ hãi dâng trào.
Nàng không nghĩ thương tổn Vũ ca ca, cũng không muốn để Vũ ca ca chán ghét nàng. Mà nàng cũng biết Vũ ca ca không yêu thích mình, hết thảy đều chính là nàng chỉ theo ý bản thân.
Đã từ rất lâu rồi nàng tự nói: Nàng không bắt buộc, chỉ cần Vũ ca ca có người yêu thương âu yếm, nàng sẽ cam tâm tình nguyện buông tay.
Nhưng là…… hiện tại nàng không khỏi hoài nghi, nàng thật sự có thể buông tay sao?
Có thể hay không nàng cũng giống Hạ Nhĩ Ba, điên cuồng lại cố chấp như vậy, không chỉ tự thương tổn chính mình mà còn làm hại đến Vũ ca ca?
Nàng không thể nắm chắc.
Việc làm của Hạ Nhĩ Ba khiến cho nàng quá mức kinh hãi, nàng quên không được ánh mắt hắn điên cuồng như thế nào, như là không chiếm được nàng liền hủy diệt tất cả.
Cho nên, hắn mới có thể đối với nàng hạ mất hồn hương — nếu không chiếm được nàng, hắn tình nguyện hủy hoại.
Hạ Nhĩ Ba điên cuồng, có thể hay không nàng cũng thế?
Nước mắt, theo mỗi câu hỏi tuôn rơi trên khuôn mặt. Nhìn nam nhân chính mình yêu nhất, Hồ Tiểu Man cắn môi, không dám khóc thành tiếng.
Giọt lệ rơi xuống khuôn mặt anh tuấn ngủ yên, nàng vội vàng đưa tay lau đi, lưu luyến hôn lên cánh môi của hắn.
“Vũ ca ca, Man nhi sợ……” Nàng thật sự rất sợ, sợ chính mình sẽ hại hắn bị thương.
Và càng sợ chính mình trở nên giống Hạ Nhĩ Ba, vì yêu mà điên cuồng.
Dù sao, chỉ cần nghĩ đến hắn sẽ yêu thương một nữ nhân khác, lòng của nàng liền thật đau quá, hận không thể làm mọi cách làm nữ nhân kia biến mất đi, loại ghen tị khủng khiếp này khiến nàng kinh sợ.
“Vũ ca ca, Man nhi thật sự rất thích, rất thích chàng……” Nhẹ nhàng khóc nức nở, nàng nỉ non nói lời yêu, hôn môi hắn.
Vậy còn chàng? Chàng có yêu Man nhi?
Nàng muốn hỏi, nhưng là chẳng phải đáp án đã sớm rõ ràng sao?
Hắn nếu yêu nàng, vì sao lại luôn chạy trốn? Ba lần bỏ chạy, chẳng lẽ còn khô