Pair of Vintage Old School Fru

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tướng Quân Không Tốt Truy

Tướng Quân Không Tốt Truy

Tác giả: Nguyên Viện

Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015

Lượt xem: 134532

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/532 lượt.

ừa rồi quét đi. (nói rồi mà, nhà chỉ quét thì chưa thể sạch *hắc hắc*)
Còn có, tâm không nên nhảy nhanh như vậy.
Đáng sợ.
Hắn thực sự bị dọa.
Một đêm này, Thương Nguyệt Ngạo Vũ hoàn toàn mất ngủ. (=)))
Mặt trời sáng hôm sau vẫn lên như bình thường, còn Thương Nguyệt Ngạo Vũ mất ngủ cả một đêm vẫn đang thần trí không yên.
Hắn sáng sớm liền mau chóng rời khỏi phòng, bởi vì biết Hồ Tiểu Man buổi sớm sẽ đến quấn quít lấy hắn.
Dĩ vãng khi trước, hắn có thể mặc nàng dây dưa, nhưng là hiện tại không được.
Hắn thực sự bị dọa, không dám đối mặt nàng.
“Thương Nguyệt Ngạo Vũ, ngươi phải bình tĩnh, Man nhi là đại tiểu muội muội ngươi từ nhỏ đã nhìn biết bao lần, trăm ngàn không thể có ý niệm gây (quấy) rối trong đầu……” Hắn không ngừng lầm bầm lầu bầu, tự cảnh cáo chính mình.
“Hắc, tìm được ngươi!” Thanh âm kiều kiều mềm mại vang lên, một đôi cánh tay trắng nõn từ đằng sau ôm lấy hắn, thân hình thanh mảnh mềm mại dán vào.
“Vũ ca ca, ngươi sao lại không ở trong phòng? Hại Man nhi tìm mãi không thấy.” Chu cái miệng nhỏ nhắn lên, Hồ Tiểu Man làm nũng với hắn.
Thương Nguyệt Ngạo Vũ cương cứng thân mình, không dám đáp lại
“Vũ ca ca, ngươi làm sao vậy? Thân thể hảo cứng ngắc nha!” Xoay người tiến vào phía trước mặt hắn, Hồ Tiểu Man giơ lên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh nghịch, khó hiểu nhìn hắn.
Sáng sớm, nàng xinh đẹp giống đóa hồng vừa nở rộ, kiều diễm động lòng người, làm cho hắn không thở nổi.
Thình thịch, thình thịch —
Đáng chết, tim của hắn lại đập nhanh hơn.
“Không, không có việc gì.” Thương Nguyệt Ngạo Vũ cười cười cho có lệ.
“Không có việc gì là tốt rồi.” Hồ Tiểu Man đối hắn nở nụ cười ngọt ngào, đôi mắt màu trà nhìn chăm chú vào hắn đột nhiên dâng lên một tia xấu hổ.
“Vũ ca ca, hôm nay là sinh nhật Man nhi mười bảy tuổi, ngươi còn nhớ không?”
Thương Nguyệt Ngạo Vũ bị dung nhan thẹn thùng trước mắt biến thành thất thần, may mắn hắn còn chút lý trí, ho khan vài tiếng sau, mới gượng cười đáp lại:
“Nhớ rõ nha, ngươi muốn lễ vật gì?”
Đòi mạng mà! Thế này là sao?
Như thế nào mới có một ngày, Man nhi thay đổi lớn như vậy? Làm cho hắn tâm hoảng ý loạn, hoàn toàn không còn trầm ổn bình tĩnh giống chính mình.
“Ta muốn làm tân nương của Vũ ca ca. Vũ ca ca, ngươi thú (cưới) Man nhi được không?” Nháy mắt, nàng ngọt ngào hỏi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ thẹn thùng xấu hổ, có vẻ đáng yêu lại động lòng người.
Hảo!
Thiếu chút nữa, Thương Nguyệt Ngạo Vũ đã thốt ra đáp ứng.
Mà một chữ ‘hảo’ này, càng dọa bay ba hồn bảy vía của hắn.
Hắn… hắn là bị làm sao vậy?!
Trước mắt là đại tiểu muội muội hắn từ nhỏ nhìn đến, hắn đối với nàng chưa từng có tà niệm gì nha! (chưa có thì bây giờ có))
Cho dù trước kia nàng nói muốn gả hắn, hắn cũng chưa bao giờ coi là thật sự, chính là chỉ cười cười nghe qua, nhưng là hiện tại…… Hắn lại hoàn toàn làm không được.
“Vũ ca ca?” Thấy sắc mặt hắn tái nhợt, Hồ Tiểu Man lo lắng thân thủ đưa tay sờ mặt hắn. “Sắc mặt của ngươi vô cùng khó coi, có chỗ nào không thoải mái sao?”
Lòng bàn tay mềm mại, chạm lên da thịt của hắn.
Thình thịch, thình thịch, thình thịch —
Trái tim, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Dường như là giống thấy yêu ma quỷ quái, Thương Nguyệt Ngạo Vũ trợn lớn mắt trừng nàng.
Loại phản ứng này, chẳng lẽ hắn……
Không!
Nàng nhưng là tiểu muội muội của hắn nha! Hắn làm sao có thể đối với nàng……
“Không có khả năng!”
“Vũ ca ca?” Hồ Tiểu Man khó hiểu nhìn hắn. “Cái gì không có khả năng nha?”
Thương Nguyệt Ngạo Vũ không thể trả lời, lui lại về sau mấy bước, nhanh chóng xoay người chạy đi.
“Vũ ca ca? Vũ ca ca……” Từ phía sau, truyền đến tiếng kêu của Hồ Tiểu Man.
Nhưng là hắn đã loạn muốn đảo điên trời đất, cả người, cả trái tim đều rối loạn, chỉ có thể trốn về Thương Nguyệt quốc, chỉ có thể liều mạng trốn nàng, không dám thấy nàng.
Phản ứng sinh lý khủng bố kia dọa hắn.
Mà rất lâu sau đó về sau, hắn mới hiểu ra, cái loại phản ứng đáng sợ này tên là —tâm động.
~~~ THE END ~~~