Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tướng Quân Không Tốt Truy

Tướng Quân Không Tốt Truy

Tác giả: Nguyên Viện

Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015

Lượt xem: 134544

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/544 lượt.

n, cơ hồ là dời không nổi tầm mắt đi, hai tay cũng không tự chủ đụng chạm vào thân thể hắn, thiếu chút nữa đã một ngụm tưởng đưa hắn vào bụng.
Ai nha nha, hảo tâm động!
Hồ Tiểu Man nhịn không được liếm liếm cánh môi, đôi mắt to màu trà nhìn hắn không chớp, ý đồ trong đáy mắt thực vô cùng rõ ràng.
Thương Nguyệt Ngạo Vũ nhịn không được rùng mình một cái. Sao hắn bỗng thấy mình giống như con chim Bảo non nớt mới nở, mà Hồ Tiểu Man đang đau đáu nhìn hắn như ác hổ chuẩn bị lao vào cừu non.
(chim Bảo: một giống chim đầu nhỏ cổ dài, lớn hơn con ngỗng một chút, lông màu vàng nâu vs những mảng đen, không biết bay, lội nước tốt, thích giao du quan hệ tình dục. Trong văn học Trung Quốc, nhận định là loài chim quý hiếm, số lượng ít, nổi tiếng “phù thủy lăng nhăng”, “ngọn gió khiêu dâm”,… ngụ ý chỉ sự quyến rũ của những cám dỗ.)
Phi phi phi!!! Đây là cái loại ý tưởng gì?! Thật là tổn hại khí khái nam nhi đại trượng phu của hắn!
“Hồ Tiểu Man, ngươi muốn làm gì?”
“Ta nghĩ làm cái gì?”
Ánh mắt màu trà dạo lướt qua một vòng, lại lần nữa thèm nhỏ dãi nhìn hắn, nàng nuốt nuốt nước miếng, hỏi ngược lại:
“Ngươi nói xem?” Ha ha, đều rõ ràng như vậy, hắn chẳng lẽ còn có thể nhìn không ra?
Thương Nguyệt Ngạo Vũ trừng lớn mắt, nhìn biểu tình nàng bày lộ rõ ý đồ (đen tối;))), bỗng thấy lạnh cả người.
“Ngươi điên rồi!” hắn lên tiếng rống to.
Trong óc nữ nhân này đang nghĩ cái gì? Đem một nam nhân về phòng riêng, cởi sạch quần áo rồi trói tứ chi ở trên giường, bản thân còn lộ ra cái loại biểu tình dâm tà như thế!
Hắn…. hắn cũng không phải là câu lan viện đáng thương tiểu Bảo nhi nha!
(Hắn… hắn cũng không phải là con chim Bảo nhỏ đáng thương (hiếm hoi) trên hàng rào nhà nghèo nha!? Có lẽ là kiểu ko phải sinh vật quý hiếm cho mấy kẻtaafm thường (~ Hồ Tiểu Man) kia làm ‘thịt’ )
“Đúng rồi! Ngươi không biết sao? Ta sớm đã bị ngươi làm cho điên cuồng.” Hồ Tiểu Man đưa cho hắn một nụ cười tươi rực rỡ khiêu khích, cánh môi phun ra lời nói tựa như một gã khách làng chơi.
Thương Nguyệt Ngạo Vũ tức giận đến xì khói muốn phát điên, cảm giác tự tôn nam tính của mình bị quét đi như rác.
“Hồ Tiểu Man, ngươi đừng náo loạn! Mau thả ta ra, nếu không đến lúc ta thoát ra ngươi liền xong đời!”
Hắn thề, hắn nhất định hung hăng bóp chết nàng!
“Vũ ca ca, ngươi yên tâm, chờ đến khi thoát ra thì ngươi đã là người của ta rồi.” Hồ Tiểu Man đứng lên, thần thái kiều mị dụ hoặc bước tới gần hắn, một bên liếm cánh môi, một bên dùng ánh mắt sắc bén đánh giá hắn.
“Ngươi…. Ngươi đừng xằng bậy!”
Trong cuộc đời, lần đầu tiên Thương Nguyệt Ngạo Vũ bị nói lắp bắp.
“Ta… ta cảnh cáo ngươi… ngươi nếu dám chạm vào một sợi lông của ta…..”
Đợi chút! Lời này dường như không được thích hợp. (dạ vâng, đó là mẫu câu điển hình của các tiểu nữ tử sắp bị người ta ‘ăn’=)))
“Hồ Tiểu Man, ngươi làm cách nào mang ta rời khỏi Thương Nguyệt quốc?”
Thương Nguyệt quốc vốn đề phòng bảo vệ nghiêm ngặt, thân phận hắn lại không hề tầm thường, cho dù Hồ Tiểu Man có đánh thuốc mê hắn thì cũng không có khả năng nhẹ nhàng đơn giản mang hắn đi như vậy nha!
“Là từ cửa lớn nghênh ngang đem ngươi đi nha!” Nàng nhún nhún vai, cười đến thực thiên chân vô tà (trong sáng, hồn nhiên, không ý xấu).
Thương Nguyệt Ngạo Vũ run rẩy hai má. “Nói cho ta biết, không lẽ, ta bị bán?” Cho nên mới dễ dàng rơi vào tình trạng quẫn bách như thế này.
“Vì ngươi, người ta đã phải trả một cái giá thật lớn, Hồ quốc từ nay về sau để Thương Nguyệt quốc lên đứng đầu, hàng năm sẽ phải chuẩn bị vật phẩm cống Thương Nguyệt quốc. Vũ ca ca, ngươi xem Man nhi yêu ngươi bao nhiêu.” Nàng ngồi vào bên giường, bàn tay nhỏ bé dao động trên mặt hắn lưu luyến, sau đó lần xuống bờ ngực rộng lớn ôn nhu vuốt ve.
“Hồ Tiểu Man, ngươi sờ đã đủ chưa?!” Thương Nguyệt Ngạo Vũ trừng mắt nàng. Tiểu nữ tử này có biết rụt rè là cái gì hay không a? Cư nhiên sờ mó da thịt nam nhân như thế! Bất quá, nàng đã dám cởi sạch quần áo toàn thân hắn đem khóa trên giường, vậy còn chuyện gì làm không nổi?
Thật sự là đáng chết….. Không nghĩ cũng biết, đem hắn bán đi nhất định là đại ca và Hoàng nhi (là nói Thương Nguyệt Phi Hoàng), chờ sau khi hắn về nước, hai người kia tốt nhất đừng để cho hắn gặp được!
Việc cấp bách trước mắt vẫn là giải quyết Hồ Tiểu Man, hắn cũng không định thật sự liền bị nàng ‘thượng’ như vậy. (chậc… ai đọc danmei chắc chắn hiểu chữ ‘thượng’ này rõ nhất a~~~ ở đây chính là chàng bị nàng đè, mất thế chủ động đó ;) ))
“Vũ ca ca, cảm giác sờ ngươi sơ với những người khác, khác thật nhiều nha!” Đem ra so sánh, da thịt Vũ ca ca là tốt nhất.
“Cái gì? Ngươi đã sờ qua ai?” Lời nàng làm cho Thương Nguyệt Ngạo Vũ theo bản năng nhăn mặt cau mày. Tuy rằng sớm biết tác phong nữ nhân Hồ quốc phóng khoáng, nhưng hắn cũng không thể thừa nhận việc Hồ Tiểu Man đụng chạm tới một nam nhân khác, nghĩ đến hình ảnh kia, lửa giận bỗng dưng trào dâng cuồng thiêu trong lồng ngực.
“Rất nhiều nha!” Không phát hiện lửa giận của hắn, Hồ Tiểu Man ngọt ngọt kiều kiều đáp lại.


Disneyland 1972 Love the old s