
Tác giả: Điển Tâm
Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015
Lượt xem: 134766
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/766 lượt.
a phía trước, muốn cách hắn xa ra một chút, không nghĩ tới hắn đột nhiên rút cái gối đi, bàn tay dày rộng nắm lấy tay nhỏ của cô, bắt buộc cô chạm đến khuôn ngực ấm áp cách một chiếc áo sơ mi của hắn.
“Chẳng lẽ em không thích những thứ này sao?”
“Nói bậy, tôi, tôi, tôi mới không thích cái đó ──” Cô đỏ bừng mặt, cho dù nụ hôn của hắn thực sự lay động thần hồn cô; Cho dù hắn chạm đến, làm cho cô ban đêm lăn lộn khó ngủ, cô cũng quật cường không chịu thừa nhận, chính mình thật sự đã bị hắn hấp dẫn.
Chỉ là, cô không rõ, Trương Triệt Nhất vì sao đột nhiên muốn kết hôn muốn cô làm vợ?
Cô vắt hết óc nghĩ lại nghĩ, lại vẫn không tìm được lý do gì, phiền não đến đau đầu nhức óc.
“Không sao, chúng ta sẽ tìm xem, em rốt cuộc thích cái gì.” Hắn dụ hoặc hôn, chậm rãi, chậm rãi cắn môi cô. “Em thích như vậy?” Tay lớn thô ráp tiến vào trong quần áo cô, ven theo phần eo mềm mại của cô chuyển động. “Hay là như vậy?”
Lớn mật chạm đến như thế, làm cô run rẩy mềm cả người, càng lúc không thể cầm giữ chính mình.
“Thư Mi, ngoan ngoãn theo anh lên núi đi, chúng ta có thể chậm rãi nghiên cứu.” Hắn dụ dỗ.
Không được! Nếu không nghĩ biện pháp ngăn lại Trương Triệt Nhất xâm lược, cô khẳng định sẽ bị nuốt!
“Tôi đáp ứng theo anh lên núi. Nhưng mà, về phần hôn sự, phải đợi cho sự tình hiện giờ giải quyết hết, chúng ta sẽ lại bàn tiếp.” Cô ném ra kế hoãn binh, chỉ cần mau rời khỏi cái giường, tiếp theo cô sẽ lấy cớ tắm rửa đi thu dọn quần áo, cầm lấy hộ chiếu đi thẳng ra sân bay, đáp chuyến sớm nhất bỏ chạy về nước Mĩ.
Trương Triệt Nhất lại lắc đầu, không có buông tay.
“Anh không tin em.”
“Anh làm sao không thể tin tôi?” Uy tín bị nghi ngờ, cô phá lệ tức giận.
“Em đã dùng hết số lượng hạn chế.” Hắn bắt đầu thoát quần áo của cô, dùng tốc độ nhanh nhất đem cô vạch trần. “Chúng ta ngày mai lên núi, nhưng trước đó, anh sẽ không cho em rời khỏi cái giường này.” Hắn lộ ra nụ cười như sói, chuẩn bị ăn luôn cô bé chăn cừu là cô.
Tay cô vội vã kéo loạn, muốn giữ quần áo che đậy thân thể, nhưng mà khí lực nam nữ trời sinh khác biệt thật lớn, cô một lần lại một lần bại trận, quần áo từng cái bị vứt xuống giường, mắt thấy sắp bị lột hết trơn.
“A, dừng tay, không được!” Thư Mi bối rối kêu, thậm chí quay đầu nhìn cửa, lo lắng không biết có nên mặt dày cầu cứu hay không.
Hắn hiểu rõ ý đồ của cô, không cho cô có cơ hội mở miệng, dùng phương pháp nguyên thủy hiệu quả nhất chặn miệng cô.
Hắn hôn cô.
“Anh, anh dừng tay ──” Cô thở dốc từng hồi, dưới sự vuốt ve của hắn làm ra lần giãy dụa cuối cùng.
Môi mỏng lại lần nữa hạ xuống, lần hôn này càng sâu càng lâu.
“A ──”
Nụ hôn nồng nhiệt phát huy uy lực vô địch, thanh âm ô ô kháng nghị của cô càng lúc càng yếu, cuối cùng chỉ còn lại tiếng thì thào thở dốc. Tất cả ý thức bay khỏi đầu, cô mơ mơ màng màng cảm giác được, môi hắn lướt qua từng tấc da thịt của cô, kế tiếp in lại những dấu hôn vụn nhỏ.
Đêm nay, Thư Mi rốt cục cũng bị “tử hình tại chỗ”.
Buổi sáng 9 giờ 30 phút, trời xanh mây trắng, ngày nóng rực.
Kỉ Thư Mi chẳng có mục đích đi trong trấn nhỏ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn gắn đầy mây đen, trong lòng hỗn loạn đến cực điểm.
Trời ạ, cô cùng Trương Triệt Nhất ── bọn họ ── hắn cùng cô ──
Sự kiện phát sinh buổi chiều hôm ấy tại phòng y tế, cô liền mơ mơ màng màng bị hắn lừa lên giường. Buổi sáng ngày hôm sau, phía chân trời mặt trời mới hiện ra, hắn liền xách cô toàn thân đau nhức, đến ngôi nhà gỗ nhỏ trên núi.
Mới nếm thử nam nữ tình dục, cô là người mới gặp nhiều trúc trắc, bị hắn bài bố không lực chống đỡ, cũng không biết ở trong nhà gỗ, cùng hắn “càn quấy” mấy ngày mấy đêm. Hắn vô cùng tinh lực, ép khô thể lực cô, không phải lúc dùng cơm cô ngủ bù, thì chính là ở trong lòng hắn, đổ mồ hôi đầm đìa “học tập” chương trình dạy gần gũi của hắn──
Cô vốn chỉ tính toán cùng Trương Triệt Nhất nói chuyện làm ăn, thuận tiện chỉnh ác hắn, giống con mèo nhỏ đùa với sư tử, nhìn hắn nổi trận lôi đình, cô liền cảm thấy tâm tình khoái trá. Nào biết đâu rằng, sư tử phát uy, quay đầu dùng công phu sư tử ngoạm, nuốt luôn cô ──
Hiện tại, cũng không biết dây thần kinh của hắn bị hỏng chỗ nào, lại còn nói muốn kết hôn với cô?!
“Cưới mình? Cưới mình? (Edit bởi Diễn đàn Lê Quý Đôn). Anh ta muốn cùng mình kết hôn?” Cô bưng má phấn, đứng ở tại chỗ, không dám tin tự hỏi lại.
Gian trá mà, cô thừa nhận, ngoài Trương Triệt Nhất, chưa có một người đàn ông nào, có thể ảnh hưởng cô sâu như vậy.
Hắn tục tằng gợi cảm như vậy, hai mắt cô luôn không thể dời khỏi hắn, mà cô cũng thật sự rất thích thú hưởng thụ cùng hắn giương thương múa kiếm ── ờ, được rồi, cô nguyện ý thừa nhận, trong lúc cùng hắn “giương thương múa kiếm” gì đó, cô đều rất hưởng thụ ── nói thật ra, hắn tuy rằng nhìn thô lỗ, nhưng bình tĩnh mà xem xét, từ bé tới giờ, hắn chưa bao giờ thật sự tổn thương cô, thậm chí ngẫu nhiên còn có thể toát ra cưng chiều với cô, nhưng quan trọng nhất là, tên kia từ đầu tới đuôi, căn bản