
Gặp Lại Chốn Hồng Trần Sâu Nhất
Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương
Ngày cập nhật: 04:18 22/12/2015
Lượt xem: 1341168
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1168 lượt.
ẩn tình khó nói, trong lúc nhất thời xấu hổ bĩu môi, đứa nhỏ này đúng là có lắm bí mật : “Nếu không tiện nói……..”
“Tử Ly” Hắn thản nhiên mở miệng .
Tử Ly, Nhược Nhất tựa hồ cảm thấy đã nghe qua tên này ở đâu rồi, trong lúc nhất thời lại nhớ không ra : “Vậy thì, Tử Ly, trên đường đi nhờ ngươi chiếu cố nhiều hơn! Ta cố gắng tận lực không làm phiền tới ngươi. Nếu ngươi muốn ta hỗ trợ cái gì, ta nhất định không quản khó khăn.”
“Đừng nói nhiều nữa.”
“Được…….”
Tầm Thường Cung.
Tầm Thường Cung có bốn toà cung điện chủ chốt, mười toà thiên điện phụ khác. Được thượng cổ thiên thần chúc phúc, bốn phủ điện ngày ngày đều có ánh mặt trời chiếu rọi, vàng son lộng lẫy. Từ xa nhìn lại như vầng thái dương lóng lánh. Cho nên thế nhân thường hay ca tụng nó giống thái dương hoàng cung.
Mà nay, bốn toà phủ điện bị một nữ tử không biết từ nơi nào tới một hơi hủy hết ba toà, thực làm cho người ta mở rộng tầm mắt.
Mà càng làm cho giáo chúng không thể biết chính là, cung chủ xưa nay trừng phạt rõ ràng lần này lại dễ dàng tha thứ cho nàng. Hắn không chỉ dễ dàng tha thứ còn ban lệnh phải mang đồ ăn thức uống ngon lành cho vị cô nương này, còn ngày ngày đến thăm, thật sự là có chút bất công! Đối với sự nghi ngờ của giáo chúng, Quý Tử Hiên ở đại điện thản nhiên nói : “Nếu các khanh ai có thể phá kết giới bao phủ phía trên Tầm Thường Cung mà các vị thần trước đây đã hạ, ta đây cũng chắc chắn dâng đồ ngon vật lạ tới cho hắn.”
Từ đó về sau, không còn lời ong tiếng ve nữa .
Đối với việc tranh chấp đó Mạc Mặc tất nhiên là không biết, nàng suy nghĩ tới mình đến thế giới này đã được năm ngày rồi. Ngọc bội Tuyền Khôi trên người nàng nhiều nhất chỉ bảo hộ nàng được hai tháng bình yên vô sự thôi.
Lần này nàng đến đây hoàn toàn khác so với lần trước đón Nhan Nhược Nhất, vì tránh cho giống như lần trước chỉ biết lo lắng suông trước những tình huống xảy ra thì không biết làm sao, Mạc Mặc quyết định mang người thật rơi vào thế giới này.
Cái này đại biểu cho nàng có thể đả thương người, có thể đánh người, đồng thời cũng sẽ bị người đánh, thậm chí có thể chết ở đây.
Nàng cùng Nhan Nhược Nhất là khác nhau, nàng là vu nữ, trong thân thể mang theo trên người linh lực của thế giới khác, khí tức không hợp với thế giới này, ở trong này càng lâu, đối với thân thể nàng tổn thương càng lớn.
May mà nàng còn nhớ rõ trước kia từng thắng được một khối ngọc thạch trong cuộc thi đấu Vu Thuật, có thể hộ thân liễm khí, bảo hộ nàng nhất thời bình an. Nếu không nàng thật đúng là không dám tuỳ tiện đánh vỡ kết giới bao quanh thế giới này, lấy chân thân rơi vào thế giới này.
Nàng phải nhanh chóng tìm được Nhan Nhược Nhất, sau đó mang nàng ta về đánh vào mông thật đau.
Bất đắc dĩ chính là, hiện tại không hiểu vì sao nàng bị một vị cung chủ mù nhốt ở trong một căn phòng xa lạ. Nhìn thì như được đối đãi tốt lắm, kì thực là bị giam lỏng thôi.
Vị cung chủ bị mù này thoạt nhìn như yếu đuối gầy guộc, dáng vẻ như dạng ngàn năm chịu tội, kỳ thật cũng là thâm tàng bất lộ, linh lực pháp thuật cao cường có chút thái quá kỳ hoặc. Năm ngày này, nàng có ý đồ chạy trốn vô số lần, không ngoại lệ đều bị bắt lại. Mạc Mặc biết, Tầm Thường Cung ngoại trừ vị cung chủ có thể đem nàng bắt lại, những người khác hoàn toàn không đánh được nàng, bao gồm cả tứ tướng quỷ quái kia nữa chứ.
Cho nên hôm nay, Mạc Mặc mỉm cười tinh quái, nàng tính toán thay đổi phương thức……..
Đang nghĩ ngợi lung tung, một trong tứ tướng -Khuynh Nguyệt dẫn theo người mang đồ ăn vào, đem đồ ăn đặt mạnh lên bàn, lạnh lùng nói : “Cô nương, dùng bữa .” Từ lúc biết Mạc Mặc hay trêu đùa tiểu tiên đến đưa cơm, Quý Tử Hiên liền sai Khuynh Nguyệt hàng ngày đưa cơm cho nàng, thế nhưng Khuynh Nguyệt thân là một trong tứ tướng, công việc này làm nàng rất chán ghét.
Tính tình Mạc Mặc sắc sảo hơn Nhược Nhất rất nhiều, rất nhiều việc Nhược Nhất luôn là lùi một bước trời cao đất rộng, chỉ cần không phạm vào việc cấm kỵ của nàng thì nàng sẽ luôn nhường nhịn. Mà Mạc Mạc thì không giống như vậy, một khi đã chọc giận nàng, nàng chắc chắn sẽ cùng đối phương phân tranh cao thấp, tranh đến khi người chết ta sống.
Giờ phút này gặp Khuynh Nguyệt mang bộ dạng cực kỳ không kiên nhẫn lại tỏ vẻ khinh thường nàng, Mạc Mặc nở nụ cười : “Dẹp đi, nhìn biểu tình như chết rồi mà chưa ai chôn của ngươi là ta đã no rồi.”
Khuynh Nguyệt từ nhỏ đã xuất thân cao quý, thông minh tột đỉnh nên nàng học cái gì so với người thường thì tiếp thu rất nhanh, sau lại trực tiếp làm tứ tướng trong Tầm Thường cung, cho tới bây giờ người khác đối với nàng luôn hâm mộ cùng kính trọng, khi nào mà có người nói chuyện như vậy với nàng, nhất thời mặt mày nghiêm lại, sát khí hiện lên trên mặt.
Mạc Mặc lại nói : “Như thế nào? Ngươi nghe không rõ ta nói cái gì sao ?”
“Mạc cô nương, ta tôn trọng ngươi là khách, ngươi đừng có mà không biết tốt xấu!”
“Ta cũng đâu muốn làm khách của các ngươi, ngươi cũng đừng giương cái bản mặt như bị nhúng nước mà ầm ĩ ở đây nữa, rất giống người sắp chết .”
“Ngươi…..” Khuynh Ng