
Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng
Tác giả: Tinh Dã Anh
Ngày cập nhật: 04:10 22/12/2015
Lượt xem: 1341348
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1348 lượt.
thuốc như thế trong phòng chẳng còn ai, còn ném điếu thuốc lên bàn ông anh trai: “Hút không?”
“Hiệu trưởng bảo em đến nói chuyện, em lại đưa thuốc cho anh?” Tiêu Yêu Diệp nhìn điếu thuốc trượt đến trước mặt, đẩy sang một bên rồi nhắc nhở hành vi của em quá thô lỗ.
“Đàn ông đều do hút thuốc mà nói chuyện được với nhau, thích hút thì hút, đừng nói nhiều, chủ đề là gì?”, anh nóng nảy ngẩng đầu lên.
“Được, chủ đề chính là, ngoan ngoãn nghe lời thầy Quý. Hết.”
“Anh bảo tôi ngoan ngoãn nghe lời tên kia?” Đúng là khôi hài.
“Đúng.”
“Ý anh là, anh bảo vệ anh ta, tôi không thể động đến?” Còn dám nói đúng với anh sao?
“Em muốn hiểu thế cũng được.”
“Anh làm cái quái gì thế, phối hợp với mẹ quản thúc tôi nên gọi người ngoài đến dạy dỗ à?”
“Cậu ấy không phải người ngoài.” Tiêu Yêu Diệp ngồi xuống chiếc ghế bọc da, khẽ lắc lư: “Em đã quên anh từng đưa cậu ấy đến gặp mẹ rồi sao?”
Anh nhớ ra rồi, một ngày giáp Tết nào đó, anh trai anh dẫn về nhà một người vô cùng xinh đẹp, nói là bạn đại học. Người ấy cười rất hiền hoà, khiêm tốn lễ phép, tôn kính người lớn, còn rất thích đùa giỡn với chó con, mèo con, dịu dàng đến không chịu nổi khiến mẹ anh vui thích đến mức suýt nữa là tạ trời tạ đát, còn anh trai vừa ăn cơm vừa gắp thức ăn cho khách, khi ấy anh đã ngỡ mình sắp có thêm một bà chị dâu, nhưng lại không ngờ khi mẹ đang gọt táo cho khách ăn đã nói một câu:
“Tuy mặc quần cũng rất đẹp, nhưng mẹ vẫn rất muốn thấy con dâu mặc váy.”
Vừa nói xong, chị dâu tương lai vốn dịu dàng khiêm tón, tràn đầy nữ tính bỗng cứng người, sa sầm mặt rồi đứng dậy, đưa chân lên đạp anh trai một cách đầy bạo lực rồi bỏ đi, hại anh bị ám ảnh tâm lý nghiêm trọng với những cô gái có vẻ ngoài quá dịu dàng.
Biến thái nhất là ông anh trai này, biết rõ gã họ Quý kia là đàn ông mà vẫn đưa hắn ta về gặp phụ huynh, bây giờ lại còn kinh hơn, mời cả người ta đến trường dạy học.
“Bây giờ anh đang tuyên bố với tôi, anh ta là người của anh, không được phép đối đầu với anh ta chứ gì?”
“Thuần Khanh đến làm giảng viên đặc biệt, giá cả không rẻ, nếu không phải bây giờ cậu ấy đang cần tiền thì có lẽ gặp anh trên đường cậu ta cũng không thèm liéc một cái đâu. Anh năn nỉ gãy cả lưỡi mới mời được cậu ấy đến đây, nên anh không cho phép em bắt nạt cậu ấy.”
“… Có phải anh vẫn còn có ý đồ biến thái với người ta?”
“Không, tình bạn rất trong sáng thôi.”
“Ánh mắt anh rất gian tà.”
Tiêu Yêu Cảnh cầm điếu thuốc trên môi xuống dụi vào gạt tàn rồi đứng lên, hừ một tiếng vẻ lạnh lùng: “Anh muốn chơi trò gì thì là việc của anh, dù sao nước sông không phạm nước giếng, lúc mẹ khóc thì đừng đem tôi ra làm bia đỡ đạn là được”.
“Được thôi, em cứ ngoan ngoãn nghe lời cậu ấy, anh sẽ không để mẹ khóc lóc với em.”
“..”
“Đúng rồi, cô gái Tô Gia Áo kia, em có quen không? Học sinh trường ta hả?”
Anh cau mày vẻ cảnh giác: “Anh định làm gì?”
“Ồ, hỏi chơi thôi mà, Thuần Khanh muốn kiếm tiền để dâng sính lễ cho nhà cô ta, còn bảo anh ở trường chăm sóc cô ta nhiều ơn, nhưng anh muốn tìm ai đó dạy cô ta một bài học.”
“…”
Nếu bây giờ anh đáp lại rằng: “Người con gái ấy đang được tôi bảo vệ, anh không được đụng vào”, liệu có khi nào sự việc càng thêm biến thái, phức tạp không?
Trong lớp, Tô Gia Áo không nghe nổi lời giảng nào, vì xung quanh cô toàn những âm thanh chảy nước bọt, mà đối tượng chính là vị giảng viên mới, kẻ đầu sỏ gây nên tai hoạ, khiến cô phải sống những tháng ngày cách biệt đàn ông vừa quen thuộc vừa xa lạ – Quý Thuần Khanh.
Cô cứ nghĩ anh sẽ chọn ở nhà, ngoan ngoãn giúp vợ dạy con, trốn trong gác tía, e thẹn đến nỗi không dám ra ngoài, không dám đi đâu, ai ngờ thì ra anh còn tự do hơn cô nghĩ, biến thành giảng viên khống chế cô, còn toát ra vẻ uy nghiêm cực kỳ.
“Đó là thầy mới bắt nhị công tử của Chủ tịch Hội đồng trường đứng ngoài cửa hả?” Xem người có vẻ yếu đuối kỵ gió, nhút nhát dịu dàng kia không giống người mà họ đang bàn tán.
“Nghe nói là giảng viên đắt giá được mời đến, sao lại chạy đến lớp cá biệt chúng ta?” Họ là những học sinh cá biệt mấp mé bờ vực diệt vong, nam sinh uống rượu hút thuốc, đeo khuyên tai, đánh nhau, nữ sinh trang điểm đậm, quần áo miễn cưỡng che đủ những chỗ cần che, vô cùng tầm thường, bỗng trời tặng cho họ một vị giảng viên thần tiên như thế là để anh cứu vớt họ, hay để họ làm vấy bẩn anh, mọi người cùng rơi xuống vực sâu sa ngã???
“Quan tâm tới chuyện anh ta đến lớp mình là gì, đàn ông đều là loại lưu manh giả danh trí thức, xem ra anh ta có vẻ rất ngon!”
Âm thanh liếm mép thèm thuồng khiến Tô Gia Áo không lạnh mà run. Lập tức cô bị cô gái huyênh hoang sẽ ăn thịt thầy Quý đá vào ghế một cái: “Này, Tiểu Áo, run cái gì? Cậu cũng bị anh ta phóng điện rồi à? Gọi chị một tiếng xem, chị đây sẽ nhường anh ta lại cho em chơi!”.
“Cái… cái khỉ ấy! Anh ta không phải dạng tớ thích, cứ mềm nhũn như kẹo bông thế kia thì chơi được gì.”
“Kẹo bông cũng có vị của kẹo bông mà, phải thử nhiểu mới biết cái nào ngon chứ, có điều, tớ biết khẩu vị của cậu chỉ có một, giống như Tiêu