Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Có Thuật Của Vợ

Vợ Có Thuật Của Vợ

Tác giả: nhoknhiuchien97

Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015

Lượt xem: 1341594

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1594 lượt.

br>Tôi nói: “Từ bỏ sự nghiệp hiện có, cô không thấy hối hận sao?”.
Phạm Dung nói: “Nhược Nhược, nếu là cô, cô có hối hận không?”.
Tôi lắc đầu nói: “Tôi không phải là cô, tôi cũng chưa từng nghĩ đến vấn đề này”.
Phạm Dung nói: “Bắt đầu từ bây giờ, cô thử nghĩ đi, nghĩ cho thật kỹ… Cô là người có năng lực, cô rất thông minh, lại tài giỏi, sự nghiệp trong tương lai không chỉ dừng tại đây. Đến lúc đó, cô sẽ chọn tiếp tục dấn thân vào công việc, hay giống như tôi quay về chăm lo cho gia đình?”.
Tôi nói: “Gia đình và sự nghiệp, tôi sẽ cố gắng vẹn toàn cả hai”.
Phạm Dung cười nói: “Khi cô lên đến được vị trí như tôi bây giờ cô sẽ hiểu. Khi sự nghiệp của cô có chỗ đứng nhất định, thì công việc và gia đình không thể vẹn toàn nữa, nếu cô muốn cả hai, cuối cùng chỉ khiến tất cả rối ren lên”.
Tôi hỏi: “Bởi vì cả hai đều không thể vẹn toàn, nên cô chấp nhận từ bỏ sự nghiệp chọn lấy gia đình?”.
Phạm Dung nói: “Đúng, mà cũng không đúng. Tôi làm thế này, là vì tôi nghĩ đến trước kia… Trước kia, vì phải nỗ lực trong công việc, tôi bỏ bê gia đình, mối quan hệ của hai chúng tôi ngày một tệ hơn. Vài năm trở lại đây, tôi rất hối hận, nhưng không biết dùng cách nào cứu vãn. Giờ có cơ hội cứu vãn, tại sao tôi lại không thể từ bỏ một số yếu tố vật chất bên ngoài, để đổi lấy tình yêu và một người đàn ông sẽ đi cùng tôi đến hết cuộc đời? Nhược Nhược, vấn đề hiện tại của tôi, có lẽ cô sẽ phải đối mặt trong tương lai, đến lúc đó cô cũng sẽ khổ tâm như tôi đã từng vậy, nhưng tôi hy vọng cuối cùng cô sẽ tìm được đáp án đúng đắn, ít nhất là sự lựa chọn mà cô cho là chính xác nhất, chỉ cần cô không hối hận, thì lựa chọn đó là chính xác”.
Câu hỏi của Phạm Dung tôi chưa bao giờ nghĩ đến, nhưng dường như tôi nhìn thấy được những khó khăn mà cô ấy từng phải đối mặt.
Về đến nhà, tôi và Lê Bằng cùng nằm trên giường, bàn về tương lai của chúng tôi, và một số chủ đề nhạt nhẽo khác. Sau khi kết hôn, chủ đề nói chuyện giữa đàn ông và phụ nữ thường rất nhạt nhẽo, tất nhiên, trước khi kết hôn cũng vậy cả thôi.
Tôi kể những suy nghĩ của Phạm Dung cho Lê Bằng nghe, anh nói, anh cũng rất kinh ngạc, anh luôn cho rằng Phạm Dung sẽ là cánh tay đắc lực cho anh, và cũng là chủ quản xứng đáng nhất của công ty.
Tôi hỏi: “Vậy anh nói thử xem, anh có đồng ý với việc cô ấy bỏ công ty hay không?”.
Lê Bằng nghiêng mặt nhìn tôi: “Nếu đứng ở lập trường của người quản lý, anh không đồng ý, nhưng nếu đứng ở lập trường của đàn ông thì…”.
Tôi cau mày: “Có phải đàn ông đều cho rằng, phụ nữ cố gắng trong công việc và tranh giành giang sơn với các anh là chuyện rất đáng ghét? Hay các anh cho rằng, phụ nữ vốn dĩ phải ở nhà phò tá chồng, dạy bảo con và không nên quan tâm đến chuyện bên ngoài?”.
Anh lẩm bẩm: “Em đừng nhạy cảm thế chứ!”.
Tôi nói: “Không phải em nhạy cảm, mà là đàn ông các anh quá ghê gớm. Trâu Chi Minh có thể đứng ở góc độ của phụ nữ để viết một cuốn sách tìm hiểu về phụ nữ, vậy thì tại sao lúc này lại không ngăn cản Phạm Dung, cổ vũ cô ấy phát triển lên cao nữa. Nói cho cùng, người đàn ông dù có hiểu phụ nữ đến đâu, thì hành vi của họ vẫn cứ là hành vi đặc trưng của đàn ông, không thể trờ thành bạn của phụ nữ được”.
Lê Bằng liếc tôi một cái nói: “Bà xã đại nhân ơi, em sắc bén như vậy, anh không biết phải tranh luận với em thế nào”.
Tôi ngừng lại, nói: “Nếu như… em nói là nếu như. Nếu như trong tương lai em cũng giống như Phạm Dung, sự nghiệp và gia đình không thể cùng lúc làm tốt cả hai, anh sẽ thế nào? Sẽ khuyên em từ bỏ sự nghiệp hay là…”.
Lê Bằng nói xen vào: “Anh sẽ chọn cách sinh con thay em”.
Tôi nói: “Anh nói thật vớ vẩn, chuyện sinh con nếu đàn ông có thể làm thay được thì phụ nữ đã mừng quá!”.
Anh nói: “Vậy chẳng có đáp án rồi còn gì? Nếu như đàn ông không thể làm thay những việc của phụ nữ, thì chỉ còn cách để phụ nữ làm, đây là thiên chức của phụ nữ… Nhưng anh có thể đảm bảo với em rằng, nếu như có một ngày công nghệ này được nghiên cứu thành công, anh sẽ là người đẩu tiên ghi tên, chia sẻ nỗi đau với em”.
Quả thực tôi rất muốn nói, mặc dù đây đều là những lời nói vớ vẩn, nhưng rất lọt tai. Có những lúc, phụ nữ giống như một hôn quân, có thể chỉ vì vài câu nói nịnh nọt mà cảm thấy thỏa mãn, tình nguyện hy sinh tất cả.
Tôi rất mãn nguyện cười tươi như hoa, gối đầu lên cánh tay Lê Bằng mơ một giấc mơ ngọt ngào.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, nghĩ lại chuyện này, tôi mới phát hiện ra rằng, câu hỏi tối qua của tôi đã bị Lê Bằng dùng thủ đoạn né tránh trả lời, thảo nào mà người ta vẫn thường nói “hồng nhan họa thủy” mà trong trường hợp này không cần biết “hồng nhan” là đàn ông hay đàn bà.
Ngoài ra, Lê Bằng nói với tôi rằng cánh tay anh tê dại, anh còn đoán rằng, chi tiết những người phụ nữphim nằm ngủ gối đầu lên cánh tay của đàn ông đến mấy tiếng đồng hồ đều do phụ nữ nghĩ ra.
Buổi sáng hôm đó, Lê Bằng bị đau bụng, vào nhà vệ sinh liên tục ba lần, anh mệt mỏi nằm dài trên giường.
Tôi tiến lại gần, vỗ mạnh một cái vào quả mông vừa tròn vừa mẩy của anh, rồi nhìn những vết tay lằn đỏ đan


XtGem Forum catalog