Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vô Địch Quân Sủng, Cô Vợ Nhỏ Mê Người

Vô Địch Quân Sủng, Cô Vợ Nhỏ Mê Người

Tác giả: Y Lạc Thành

Ngày cập nhật: 03:02 22/12/2015

Lượt xem: 1341250

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1250 lượt.

vào tai hay sao? Vậy sao tiếng hét lại lanh lảnh dọa người như vậy? Đại não của Diệp Hạo khẽ động, Chẳng lẽ Lục Mặc Hiên đang cường bạo cô gái kia sao?
Diệp Hạo lập tức gạt bay suy nghĩ đó của anh, với diện mạo như vậy của Lục Mặc Hiên thì chắc chắn đàn bà sẽ tự bu lấy cậu ta mà thôi.
Diệp hạo chỉ nghe thấy một trận âm hưởng, Ngay sau đó tiếng nói lạnh băng của Lục Mặc Hiên từ bên kia truyền đến. Cả người Diệp hạo đột nhiên căng cứng, sau đó nhanh như chớp ấn treo máy, động tác nhanh nhẹn mặc quần áo.
Đúng là đã xảy ra chuyện! Giữa trán Diệp Hạo lộ ra vẻ nặng nề, cô gái kia sao lại phiền phức như vậy. Mùa xuân đầu tiên của Lục Mặc Hiên lại gặp phải một người phụ nữ phiền phức như vậy sao? ?
Thực khó mà nói trước. . . . . .






Lấy Thân Báo Đáp
Lục Mặc Hiên cõng Phan Mộng Lệ lên, trên cổ tay Phan Mộng Lệ vẫn không ngừng nhỏ ra những giọt máu tươi chói mắt. Khuôn mặt hồng nhuận của An Nhược nay trở nên trắng bệch, Phan Mộng Lệ cắt cổ tay, cô cũng có một phần trách nhiệm.
Diệp Hạo lái xe đến còn nhanh hơn cả xe cứu thương, Lục mặc Hiên đặt Phan Mộng Lệ vào trong, An Nhược lập tức ngồi vào xe.
Là chuyện liên quan tới mạng người nên vẻ mặt Diệp Hạo vô cùng nghiêm túc, SUV có tính năng tăng tốc cực tốt, chạy như điên tới bệnh viện quân khu.
Lục Mặc Hiên lập tức gọi điện tới quân khu, để cho nhân viên trực ban chuẩn bị cấp cứu.
Từ nhỏ Diệp Hạo và Lục Mặc Hiên đã cùng nhau lớn lên trong khu tập thể của quân khu, nhưng về sau gia đình cậu ấy được chuyển tới quân khu của tổng bộ nên đã nhiều năm rồi hai người chưa gặp lại nhau.
Nhưng tính tình của Lục Mặc Hiên thế nào, Diệp Hạo biết rất rõ. Lục Mặc Hiên không phải là loại người thích xen vào chuyện của người khác, chỉ có người khiến cậu ta quân tâm hoặc có hứng thú thì mới có thể khiến cậu ta nhúng tay vào chuyện của họ.
Lục Mặc Hiên quân tâm tới mấy chuyện đâu đâu của cô gái kia, đến ngay cả chị em tốt của cô ấy gặp chuyện cậu ta cũng muốn quản, xem ra không đơn thuần chỉ là cảm thấy hứng thú. Rõ ràng là. . . . . . quan tâm.
Nghĩ đến hai chữ này, mắt Diệp Hạo mở càng thêm lớn, không phải chỉ mới cùng cô gái này lăn qua lăn lại trên giường thôi sao, vậy mà đã quan tâm đến cô ta rồi hả? Chẳng lẽ phá thân cũng cần phải có một quá trìn sao?
Diệp Hạo mông lung nhớ tới chính anh cũng vừa mới phá ~ thân, cô gái kia không nói hai lời liền vung ay thưởng cho anh một bạt tai. Sau đó liền biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa, anh đã tìm khắp mọi nơi nhưng cũng không thấy.
Cuối cùng Diệp Hạo đành bất đắc dĩ phải ngừng tìm kiếm. Không phải chỉ là một người phụ nữ thôi sao, cho cô ta chút mặt mũi thì liền lớn lối với anh a! Anh đây không thiếu nhất chính là phụ nữ!
Người con gái tàn nhẫn đó khiến cho chỗ vừa mới bị phá của Diệp Hạo tổn thương sâu sắc, đúng là anh không có duyên với kiểu đàn ông thuần khiết.
Diệp Hạo tự tát vào miệng mình ba cái, hi vọng cô gái đó không nhẫn tâm đến vậy.
Lục Mặc Hiên nhẹ nhàng lau nước mắt cho An Nhược, "Cô bé này vừa mới khóc mà mắt đã đỏ nầu vậy rồi, thật giống con thỏ nỏ a." Lục Mặc Hiên cảm thấy An Nhược càng lúc càng giống một con thỏ nhỏ rồi, Hình bóng của chú mèo hoang nhỏ đã hoàng toàn biến mất.
Tay phải An Nhược nắm lại thành quyền, đấm Lục Mặc Hiên một cái."Thỏ quá yếu đuối, em mới không phải là con thỏ a."
Cửa phòng cấp cứu đột nhiên mở, bác sĩ Triệu đi ra.
An Nhược lập tức đẩy Lục mặc Hiên ra, chạy về phía bác sĩ Triệu, vừa nhìn vào trong phòng cấp cứu vừa hỏi."Tình huống như thế nào rồi? Có sao không?"
Bác sĩ Triệu tháo khẩu trang xuống, mắt nhìn An Nhưng nhưng lại nói với Lục Mặc Hiên."Thượng tá Hiên, may mà được phát hiện kịp thời, đưa tới cũng đúng lúc nên đã bảo toàn được tính mạng. Nghỉ ngơi nửa tháng là sẽ khỏe lại, sinh mệnh con người quan trọng nhất, đang yên đang lành đi tìm cái chết làm gì? Sau khi người bệnh tỉnh lại, đề nghị mọi người làm tốt công tác tư tưởng cho cô ấy."
An Nhược lập tức gật đầu, "Được, cảm ơn bác sĩ Triệu, tôi nhất định làm theo lời dặn của bác sĩ."
Bác sĩ Triệu ừ một tiếng, lúc này Diệp Hạo từ một ngã rẽ đi ra. Nói với An Nhược "Thủ tục đều đã làm xong, viện phí cũng đã nộp đủ rồi, nhưng mà, chuyện này tốt nhất nên thông báo cho ba mẹ của bạn cô một tiếng."
An Nhược nghĩ đến bệnh tim của mẹ Phan Mộng Lệ, ba của cô ấy đi lại cũng rất khó khăn, lập tức ra tiếng phủ quyết."Trước hết không cần thông báp, người không có việc gì là tốt rồi."
Lời này của An Nhược khiến cho Diệp Hạo phải nhíu mày, loại chuyện này làm sao có thể không thông báo cho người nhà được?
Bác sĩ Triêhu cũng không đồng ý với lời nói của An Nhược, nhưng có một số việc An Nhược không tiện nói trước mặt nhiều người như vậy, Phan Mộng Lệ là người có lòng tự trọng rất cao, để cho nhiều người biết về tình hình gia đình của cô ấy, bất hảo.
Lục Mặc Hiên đã nhận ra An Nhược có điều khó xử, lập tức xua tay."Cứ như vậy đi, trước không cần thông báo cho ba mẹ cô ấy biết. Đợi đến khi bệnh nhân tỉ