Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vô Địch Quân Sủng, Cô Vợ Nhỏ Mê Người

Vô Địch Quân Sủng, Cô Vợ Nhỏ Mê Người

Tác giả: Y Lạc Thành

Ngày cập nhật: 03:02 22/12/2015

Lượt xem: 1341251

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1251 lượt.

Hiên lại là một người cực kỳ ngạo nghễ và vô lại.
Đúng, Lục Mặc Hiên quả thực có cái loại bản lĩnh này, kết hợp giữa tính cách vô lại và vẻ ngoài hoàn mỹ. Khiến cho người bị anh bóc lột từ đầu tới cuối đều không bắt lỗi được anh.
Giờ phút này An Nhược mơ mơ màng màng bị bóng đè làm cho sợ hãi mà tỉnh dậy, vốn dĩ An Nhược ngủ cực kỳ ngon giấc.
Sau đó, không biết vì sao, cảm giác có một vật gì đó rất nặng đang đè lên người cô, khiến cho cô không thở nổi. An Nhược muốn cử động, nhưng cảm thấy cực kỳ khó khăn.
An Nhược giơ tay lên, muốn kéo vật đang đè trên người mình xuống. Nhưng ngón tay lại đụng phải một cỗ vật thể mềm mại ấm áp, dừng lại.
Lúc An Nhược vừa mới tình lại, ý thức vẫn còn mơ hồ. Quay đầu nhìn bức màn trước mắt. Vươn tay mò mò mẫn mẫn, một lát sau, An Nhược cầm lấy đi động, mở khóa.
Điện thoại được mở sáng, trên điện thoại hiện thị thời gian là 5 rưỡi sáng, cũng để cho An Nhược thấy rõ mình bị "Bóng đè" rồi!
Không phải Lục Mặc Hiên đã nói để cho cô đi ngủ còn anh thì trông Phan Mộng Lệ sao? Không phải anh đã nói. . . . . . Nói cái cọng lông a, An Nhược tức giận.
Cô vừa mới quen Lục Mặc Hiên ngày hôm qua thì nụ hôn đầu của cô đã bị anh cướp mất, bây giờ, Lục Mặc Hiên, anh ta, đang ngủ trên người cô a.
Cánh tay săn chắc của anh đang đè lên khối mềm mại mẫn cảm của cô, còn cái chân thon dài lại ngăn giữa hai chân cô. Chỉ cần Lục Mặc Hiên nhích lên thêm một chút nữa thôi, thì phần ở dưới liền. . . . . .
An Nhược hít sâu mấy hơi thở, bên tai truyền đến hơi thở ấm áp của đàn ông.
An Nhược thò tay ra sau lưng Lục Mặc Hiên, ngũ trảo thành hình, liền muốn dùng lực nhéo vào lưng anh một cái.
Nhưng mà, người tính không bằng trời tính.
Chân dài của Lục Mặc Hiên khẽ động, lập tức đụng vào nơi tư mật của cô.
An Nhược không thèm giữ hình tượng thục nữ nữa, trực tiếp giật tóc Lục Mặc Hiên, hung hăng mắng."Em gái anh a!"
Lục Mặc Hiên mở ra đôi mắt lim dim buồn ngủ, một thượng tá Hiên anh tuấn uy nghiêm lãnh khốc lúc này lại mang bộ dáng của một người say ngủ, thật là. . . . . . Độc lĩnh phong tao!
"Em gái anh làm sao?" Lục Mặc Hiên nhẹ nhàng mở miệng, trong lúc đó chân dài lơ đễnh dời đi.
An Nhược hỏa khí đầy mình bỗng nhiên ngừng cháy, An Nhược suy nghĩ mấy cái phản ứng của Lục Mặc Hiên. Tình hình bây giờ hoàn toàn không giống với suy đoán của cô.
Em gái anh a, không phải anh nên lập tức bật dậy, ra sức nói anh sai rồi anh sai rồi, chẳng phẩi nên giải thích cái gì đó với cô sao? !
Nhưng cự nhiên lại hỏi, em gái anh làm sao!
Làm sao hả! An Nhược thật muốn đáp lại một câu, "em gái" của tôi không ổn! Bị anh đụng cho hai lần, nếu cái chân của anh còn không mau rời đi thì "em gái" của tôi liền muốn khóc!
An Nhược là một một cô gái cực kỳ thuần khiết, chưa có nụ hôm đầu đời, thân thể lại càng chưa có người con trai nào động qua, ngay đến cả nắm tay cũng còn chưa nắm nữa là. Hiện tại thì tốt rồi, mất nụ hôn đầu, thân thể bị động tới động lui, "em gái" đều đã. . . . . .






Học Ngoại Khóa
Lục Mặc Hiên khép hờ đôi mắt, chân dài của anh dịch chuyển xuống dưới một chút, cánh tay rời khỏi người cô, không biết là cố ý hay vô tình, bộ phận cao ngất của An Nhược bị người nào đó đè khuỷu tay lên một hồi.
An Nhược bị chiếm tiện nghi, sao có thể để Lục Mặc Hiên lui thân dễ dàng như vậy được.
An Nhược xoay người một cái đè khuỷu tay phải lên cổ Lục Mặc Hiên. Dùng lực đánh anh một cái.
Bởi vì đánh lên cổ anh nên chiếc cằm thon dài hoàn mỹ bị nâng lên cao, đôi mắt to lại bắt đầu híp lại.
Lục Mặc Hiên cũng thật quá lợi hại quá đi, ở trong bệnh viện cũng dám làm xằng làm bậy. Mà hôm qua còn nói hay lắm, sáu giờ gì chứ, lọai chuyện này ít nhất cũng phải làm xong trước sáu giờ rồi chứ. Sáng sớm tinh mơ muốn để cho anh chảy máu mũ chết sao?
Diệp Hạo chậc chậc hai lần, nhìn không ra a, cô gái có bộ dáng nhu nhược như thỏ nhỏ kia không ngờ lại hung hãn như vậy, lại dám chơi tư thế nữ trên nam dưới.
Lục Mặc Hiên ơi Lục Mặc Hiên, cậu cũng có lúc bị đàn bà cưỡi sao.
Diệp Hạo càng xem càng lớn mật, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên cặp mông tròn lẳn của cô gái kia. Cặp mông căng tròn được bao bọc bởi chiếc váy ngắn ôm sát, vô cùng đẹp, vô cùng yêu kiều.
Lục Mặc Hiên giữ chặt đầu An Nhược tựa cằm lên đó, dùng lực xoay người một cái.
Một trận long trời lở đất trôi qua, An Nhược thẳng tắp bị Lục Mặc Hiên áp dưới thân. Thân thể to lớn rắn chắc của Lục Mặc Hiên vừa đúng che khuất ánh mắt của Diệp Hạo.
"Diệp Hạo, cậu ngứa da đúng không? Để quần áo ở dưới đât, đóng cửa lại, nhanh chóng rút lui khỏi hiện trường." Lục Mặc Hiên không quay đầu lại, ánh mắt yên lặng nhìn An Nhược như đang nhìn một con sư tử Châu Mỹ nguy hiểm vậy.
Sống lưng Diệp Hạo lập tức thẳng đứng, rất lưu loát đặt quần áo trên mặt đất, xoay người đóng cửa phòng lại.
Nếu cửa phòng không mở, Diệp Hạo cũng sẽ không được nhìn một cảnh nóng bỏng ~ bạo lực ~ say lòng~ ướt át đến vậy. Xem ra, Lục Mặc Hiên vẫn còn phả