
Tác giả: Diệp Tình
Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015
Lượt xem: 134583
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/583 lượt.
uyện gì xảy ra?" Hàn Na có chút không hiểu.
"Năm đó bọn họ ly hôn, cũng bởi vì Ngải Hiểu Giai yêu người khác, cho nên ta buộc nó nói ly hôn, không nghĩ tới bây giờ nó lại xuất hiện quyến rũ con trai của ta." Mẹ Đoạn lại lấy lời nói dối năm đó ra.
Hàn Na rất kinh ngạc, "Cô ta yêu người khác?" Nếu đã phản bội Đoạn Tuấn Hiền, vậy tại sao anh còn có thể yêu cô ta, còn phải cầu xin cô ta hợp lại đây?
Ngải Hiểu Giai chỉ có thể nghe lời đi theo sau, chỉ là Mẹ Đoạn muốn dẫn cô đi chỗ nào?
Hai người đến một gian phòng ăn, Mẹ Đoạn không có chút nào muốn ăn, chỉ chọn một ly cà phê, Ngải Hiểu Giai biết sẽ không ngồi lâu, liền không có ăn gì cả.
"Cô tại sao còn xuất hiện?" Mẹ Đoạn liền hỏi.
Ngải Hiểu Giai vẫn cau mày nói "Cháu vẫn luôn ở nơi này, ở công ty làm việc, là Tuấn Hiền tự mình thu mua công ty." "Dù là như vậy, cô cũng có thể tuân theo ban đầu nói, tránh xa nó ra." Ngải Hiểu Giai nắm tấm khăn trải bàn, trong lòng khó chịu nói: "Nhưng mà cháu lại không muốn rời đi." Mẹ Đoạn giận dữ, "Cái gì gọi là không muốn rời đi? Hiện giờ Tuấn Hiền trôi qua tốt như vậy, ở nước Mĩ học xong trở lại thừa kế công ty, hiện tại công ty cũng phát triển được rất tốt, có phải cô nhìn thấy nó trở nên tốt như vậy, mới có thể trở lại bên cạnh nó hay không, lại muốn nó trở thành hai bàn tay trắng?"
"Ban đầu bác cũng không phải yêu thích cháu, mới có thể buộc cháu rời khỏi, Tuấn Hiền đã nói với cháu rồi, bác lưu lại tờ giấy trên thỏa thuận li hôn, cháu sẽ rời đi là bởi vì cháu thật cho rằng mình là trở ngại tiền đồ của Tuấn Hiền, nhưng sự thật chứng minh, cháu ở bên cạnh anh ấy, anh ấy cũng sẽ sống rất tốt rất vui vẻ." Ngải Hiểu Giai cường ngạnh nói.
Mẹ Đoạn không ngờ cô sẽ phản bác, "Vậy thì thế nào? Nói trắng ra là, tôi không thích cô, lập tức rời khỏi nơi này cho tôi, về sau không cho phép xuất hiện tại trước mặt Tuấn Hiền." Năm đó tất cả mọi chuyện Mẹ Đoạn đều gạt Đoạn Tuấn Hiền cùng cha Đoạn , chỉ có con trai biết vẫn còn được, nhưng nếu chồng bà biết, bà cũng sẽ bị mắng.
Chồng bà đối với Ngải Hiểu Giai vẫn không có ý kiến, năm đó đều là bà nói bậy, cho nên bà nhất định không thể để Ngải Hiểu Giai lưu lại.
Ngải Hiểu Giai biết mình không làm được yêu cầu của Mẹ Đoạn , "Cháu không làm được, lần này cháu sẽ không rời anh ấy đi ." "Cô có biết cô ở đây nói những lời này? Không rời đi, cô còn muốn tiếp tục hại nó hay sao?" khuôn mặt Mẹ Đoạn kinh ngạc. Hại anh ?
Cho tới bây giờ Ngải Hiểu Giai cũng chưa có nghĩ tới, chỉ là cô vẫn luôn không có cách nào buông anh ra, mà Đoạn Tuấn Hiền cũng giống vậy, người anh yêu là cô, cô cũng yêu anh, nếu hai người cũng yêu nhau, thì sẽ không chia tay.
"Cháu chưa từng nghĩ muốn hại anh ấy, bây giờ anh ấy đã có năng lực, đã không phải là anh ấy của ban đầu rồi, anh ấy cũng đã nói sẽ không để cho cháu rời khỏi, anh ấy vẫn thích cháu."
Lời nói của Ngải Hiểu Giai khiến cho Mẹ Đoạn tức chết đi được, hoàn toàn không nghĩ tới cô có thể nói như vậy, tiếp tục như vậy mình căn bản là không có biện pháp hoàn thành cam kết đối với Hàn Na .
"Coi như nó yêu cô cũng vô ích, hôn nhân còn phải nghe người nhà, lần đầu tiên không nghe mới có thể thất bại, lần thứ hai tôi nhất định sẽ không để cho nó cưới cô."
Cô lại không nhất định phải gả cho Đoạn Tuấn Hiền, chỉ cần anh ở bên cạnh cô là tốt rồi, Ngải Hiểu Giai đã hiểu ra.
"Cháu lại không ngại Tuấn Hiền có cưới cháu hay không cháu ...cháu chỉ không muốn rời đi anh ấy mà thôi." "Cô rốt cuộc muốn như thế nào mới có thể rời đi? Muốn tiền sao? Có phải cảm thấy bây giờ Đoạn Tuấn Hiền có thể cho cô nhiều tiền hơn hay không?" Mẹ Đoạn nói lên yêu cầu, cũng giống với năm đó.
Ngải Hiểu Giai cười lạnh nói "người trừ dùng cái chiêu này còn có cái khác sao? Cháu nói rồi cháu không muốn tiền, cháu muốn ở bên cạnh Tuấn Hiền"Ban đầu cháu không muốn làm khó cho Tuấn Hiền, cho nên mới rời đi, hôm nay cháu sẽ không, anh ấy đã hứa với cháu, anh ấy nhất định sẽ làm được, cháu tin tưởng anh ấy sẽ giúp cháu." Cô lựa chọn tin tưởng Đoạn Tuấn Hiền.
"Cô lòng tham không đáy, cô hiểu được Tuấn Hiền, đến lúc đó muốn cái gì chưa? Nhưng là cô đã quên, tôi là mẹ của nó, bất cứ chuyện gì nó còn phải nghe tôi." Mẹ Đoạn không phục, Ngải Hiểu Giai lại dám khiêu khích cô.
Ngải Hiểu Giai đem nước trước mặt uống xong nói "Mặc kệ bác nói làm sao, cháu đều sẽ không rời đi." Nói xong Ngải Hiểu Giai liền đứng lên rời đi, nếu như lần này Mẹ Đoạn vẫn không có biện pháp tiếp nhận cô..., cô cũng sẽ không nhịn nữa, lúc quyết định cùng Đoạn Tuấn Hiền bắt đầu lần nữa, cô liền nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy, cũng biết mình không muốn buông tay, cho nên lần này cô sẽ kiên trì đến cùng.
Mẹ Đoạn không ngờ tới Ngải Hiểu Giai có thể nói như vậy, không có giống như ban đầu chút nào, bị bà ép đi như vậy, bà vô cùng tức giận, nhưng mà ở nơi công cộng lại không dám làm gì, từ lúc nào cô ta trở nên cứng rắn như vậy rồi, cư nhiên không giống như trước kia im hơi lặng tiếng.
Ngải Hiểu Giai kéo bước chân nặng nề về đến nhà, vừa mới mở cửa ra liền gặp phải Đoạn Tuấn Hiền chuẩ