Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Tác giả: Thiển Khuynh Thành

Ngày cập nhật: 02:58 22/12/2015

Lượt xem: 134572

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/572 lượt.

Liệt sau khi làm hết các thủ tục nhận nuôi liền trực tiếp đưa Mộc Mộc về nhà.
“Mộc Mộc lập tức sẽ đến nhà” Trác Minh Liệt cũng có chút khẩn trương lần đầu tiên trong cuộc đời anh chăm sóc một đứa bé thật ra thì năm năm trước nếu không xẩy ra sự kiện kia có lẽ hiện tại anh cũng đã có đứa bé.
“Mộc Mộc con thích ăn cái gì?”
“Mộc Mộc con thích xem TV hay chơi trò chơi điện tử?”
Trác Minh Liệt hỏi rất nhiều vấn đề nhưng từ sau khi đi từ Cô Nhi Viện ra Mộc Mộc vẫn không nói gì.
“Thiếu gia ngài đã về rồi!” Trác Minh Liệt vốn là sống một mình nhưng Trác phu nhân lo lắng cho con một mình mình sẽ chăm sóc không tốt nên đã thay anh tìm một người giúp việc đó là bà Vương.
Bà Vương vừa nhìn thấy Trác Minh Liệt dẫn theo một đứa bé trở về có điểm khó hiểu .
“Thiếu gia đứa nhỏ này…”
“ Đúng rồi bà Vương. Đây là Mộc Mộc con tôi. Bà trước dẫn nó đi tắm tôi đi mua mấy thứ đồ dùng cho trẻ em!”
Bà Vương ngây người như phỗng đứa nhỏ này lại là con trai của thiếu gia? ? Anh ta lúc nào lại có cậu con trai lớn như thế này rồi.Trác Minh Liệt vừa rời đi bà Vương liền vội vàng đem Mộc Mộc dẫn tới phòng tắm bắt đầu hỏi thăm: “Cháu tên là Mộc Mộc đúng không? Mẹ cháu là ai ?” Nhưng vô luận bà có hỏi cái gì Mộc Mộc đều không nói chuyện.
“Thì ra là người câm!” Bà Vương lắc đầu một cái nhẹ nói.
“Bà mới là người câm !” Mộc Mộc chợt mở miệng nói chuyện Bà Vương bị dọa sợ đến nỗi khăn lông trong tay rơi hết xuống đất.
“Mẹ con không muốn ăn bánh bích quy vị này mẹ đổi vị khác có được không?”
“Mẹ con muốn cái đó!” Cầu Cầu đứng ở trong xe đẩy một lát chỉ cái này một lát muốn cái kia. “Cầu Cầu con bây giờ còn nhỏ rất nhiều thứ không thể ăn cẩn thận về sau lớn lên sẽ không cao!” Tiểu Thi cảnh cáo nó “Còn nữa ăn quá nhiều đường có thể bị sâu răng! Có hàm răng đen đen thật xấu hổ chết rồi!”
Cầu Cầu kéo mũ lưỡi trai xuống từ trong xe nhảy xuống làm mặt quỷ với Tiểu Thi liền chạy tới nhanh tới các gian hàng khác.
“Tiểu thư xin hỏi…” Trác Minh Liệt nghe được đối thoại ở phía sau gian hàng lập tức chạy tới anh vốn muốn hỏi một chút đứa bé ở độ tuổi nay thì thích gì lại không nghĩ gặp phải Tiểu Thi.
“Tại sao lại là cô?” Anh còn chưa nói dứt lời Tiểu Thi đã đẩy xe đẩy đi ra ngoài.
“Mẹ! Mẹ làm gì mà đi nhanh vậy!” Cầu kéo vạt áo của Tiểu Thi .
“Bởi vì mẹ đụng phải tên đại bại hoại!” Tiểu Thi đem Cầu Cầu ôm lên xe đẩy vội vàng đi tới quầy thu tiền bên kia. Trác Minh Liệt làm sao mà chịu thả cho cô anh nhanh chóng lập tức đuổi theo.
“Tiểu thư tổng cộng 532!”
Tiểu Thi vừa định móc túi tiền ra thì một xấp tiền mặt màu đỏ đã đưa tới trước mặt cô thu ngân “Đồ trong tay bao nhiêu tiền tôi giúp cô trả!”
“Cám ơn ý tốt của anh! Nhưng tôi nghĩ là tôi còn là tự trả!”
“Nhưng là…” Trác Minh Liệt căn bản không coi lời nói của cô là gì tiếp tục tự do trả tiền sau đó đem xe đẩy đẩy đi ra.
“A!” Tiểu Thi dậm chân.
“Cháu là con trai của cô ấy?” Trác Minh Liệt hỏi Cầu Cầu.
“Không phải cô ấy là chị ! Cầu Cầu cúi đầu nó vẫn nhớ lời Lý Triết Vũ dặn dò trước kia nếu như có người hỏi nó và Tiểu Thi quan hệ thì sẽ nói cô là chị.
Trác Minh Liệt hừ một tiếng anh cũng không hoài nghi vị thứ nhất nhì qua thì Tiểu Thi quả thật rất trẻ tuổi, thứ hai là Cầu Cầu trả lời cũng quá mức tự nhiên.
“Này Trác tiên sinh! Làm phiền anh trả xe đẩy lại cho tôi!” cuối cùng thì Tiểu Thi cũng đuổi kịp cô nhannh chóng ngăn cản đường đi của Trác Minh Liệt.
Trác Minh Liệt liếc mắt nhìn Tiểu Thi đem Cầu Cầu từ trong xe ôm ra ngoài. Từ đầu tới cuối Cầu Cầu vẫn luôn đội mũ lưỡi trai nếu không Trác Minh Liệt nhất định có thể nhận ra nó chính là bé trai ngày đó ở hội trường tuyển chọn kia.
“Đây là thẻ tiền cô lấy về mua những thứ đồ mình thích , những đồ cô vừa mới chọn những thứ đồ này tôi muốn có!” Trác Minh Liệt nói xong liền đem những đồ trong xe đẩy lấy ra.
“Anh có bị bênh thần kinh không vậy! Muốn đồ làm sao anh không tự mình đi chọn!” Tiểu Thi không thể tiếp tục chịu được sự cố tình gây sự của người này.
“Hôm nay tâm tình của tôi khá tốt nên tôi sẽ không so đo với cô! Hôm nào cô phải đi đến Trác thị để tặng hoa thì cùng lắm thì tôi sẽ bảo an ninh không ngăn cản cô!” Trác Minh Liệt cầm đồ liền hướng xe của mình mà đi tới.
“Này!” Tiểu Thi giận điên lên thật là chưa từng gặp qua người đàn ông nào như thế thật mất mặt.
“Oa thật rất đẹp trai!” Tiếng cảm thán non nớt của Cầu Cầu cất lên “Tiểu Thi chú ấy so với chú Triết Vũ đẹp trai nhiều a hì hì!”
“Quỷ con, biết cái gì! Người này quả thật là..” Tiểu Thi đuổi theo hung hăng đá một phát vào xe của anh mới bằng lòng bỏ qua. Không ngờ Trác Minh Liệt lại quay cửa kính xe xuống mặt cười như không cười nói: “Này cô bé xe này rất quý đá hỏng cô bồi thường nổi sao?”
“Anh! Tiểu Thi giận đến mức mặt đỏ rần Trác Minh Liệt làm như không để ý đến cô nữa khởi động xe đi mất.
Trác Minh Liệt mang theo chiến lợi phẩm đánh cướp được về khi anh trở về thì Mộc Mộc đã ngủ rồi. Bà Vương thấy Trác Minh Liệt trở lại vội vàng vừa kéo anh đến vừa hỏi: “thiếu gia đứa bé kia thật sự l