XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng

Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng

Tác giả: Nguyên Cảnh Chi

Ngày cập nhật: 02:47 22/12/2015

Lượt xem: 1342609

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2609 lượt.

rẻ nhỏ!”
“Gạt người! Đi, chúng ta đi chơi ngựa gỗ xoay tròn đi!” Cô sải bước đi đến phía trước, nhưng nước mắt cũng càng ngày càng nhiều.
“Aish, chàng thanh niên, mua một que kem đi! Bạn gái của cậu đang khóc, mua một que kem đi dụ dỗ!” Một người phụ nữ đi tới bán kem que.
Tư Mộ Thần cau mày, cô khóc, là vì người đàn ông kia sao?
“Khóc?” Cầm một que kem, anh kéo tay cô.
“Ăn, sẽ không buồn!”
“Cô nói không khóc sẽ không khổ sở!”
“Đúng!” Nhìn cặp mắt thành khẩn kia, Cảnh Tô cư nhiên ngây ngốc nguyện ý tin tưởng.
Đi tới một ao nước, cô lôi kéo anh ngồi xuống, làm như lầm bầm lầu bầu, vừa tựa như oán giận.
“Chơi trò chơi mới không cô đơn. Chỉ có khu vui chơi sẽ không bị bỏ quên. Khi còn bé ảo tưởng rằng cha sẽ dẫn tới chơi, trưởng thành, chẳng qua là cảm thấy cô đơn, hiện tại tôi không có nhà để về, tôi lại thành một mình!” Cảnh Tô hình như sa vào trong thế giới của bản thân.
“Cô nhóc, qua ngựa gỗ xoay tròn!” Anh nhìn Cảnh Tô đau lòng, lôi kéo cô đi tới ngựa gỗ xoay tròn.
“Hôm nay, tôi chính là cha cô!”
“Thật!” Con mắt Cảnh Tô lóe sáng, rất kích động.
“Thật, mau ngồi lên!”
Một ngày này, bọn họ chơi thỏa thích, mấy ngày nay thân thể Cảnh Tô vẫn không có được nghỉ ngơi tốt, ở trên xe, cô nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Tư Mộ Thần cẩn trọng ôm cô lên, đặt lên giường, sau đó xử lý vết thương cho cô, mặc dù mấy ngày nay đều là thừa dịp thời điểm cô ngủ say xử lý vết thương, nhưng đối mặt với thân thể cô vẫn có chút xao động, thật là tự mình chuốc lấy cực khổ.
Cả đêm ngủ ngon, cô không nhớ được mình trở lại thế nào, thân thể hình như cũng thoải mái. Mở mắt còn chưa có bao lâu, điện thoại lại vang lên.






Một Màn Ấm Áp
"Tô Tô"
"Nha Nha, thế nào?"
"Tô Tô, một tháng sau là đại thọ 50 của cha tớ, cậu có sẵn lòng tới không?"
"Sẵn lòng, tớ đương nhiên sẵn lòng! Chỉ là Nha Nha, không phải cậu muốn nói cái này với tớ thôi chứ?"
"Nha Nha, tớ có chỗ ở, cậu không phải lo lắng!"
"Thật? Không gạt tớ?"
"Không lừa cậu! Về phần chỗ cậu nói, hôm nay tớ sẽ đi xem thử một chút!"
"Tốt! Vậy tớ cúp đây! 88~"
"Ừm! 88~"
Cảnh Tô cúp điện thoại đi tới toilet, cô đang buồn bực, đồ rửa mặt làm thế nào? Mới phát hiện đặt ở trước mặt cô là khăn lông cùng với đồ dùng mới tinh các loại, Tư Mộ Thần sớm có âm mưu, nhưng cô rất rối rắm, tại sao muốn mình ở chung với anh?
Trên thực tế, ở phòng khách, Tư Mộ Thần cũng đang suy tư cái vấn đề này!
"Cô nhóc, đi ra ăn cơm!" Anh gõ cửa phòng.
"Tư Mộ Thần, tôi muốn hỏi anh một vấn đề!" Cô cầm bát lên, nhìn bát cháo sững sờ hỏi.
"Hỏi!" Anh trả lời ngắn gọn rồi ăn bữa sáng.
"Tại sao muốn tôi ở chung? Thật hoang đường!"
Tư Mộ Thần buông bát xuống, chăm chú nhìn Cảnh Tô.
"Nếu như mà tôi nói, tôi muốn xem chừng cô, không bị người đàn ông khác lừa chạy, cô tin không?"
"Không tin!"
"Vậy thì ăn cơm!"
"Tôi đi rửa bát!"
Sau khi Cảnh Tô ăn xong chủ động nhận thầu công việc rửa bát, mà Tư Mộ Thần đang ở trong phòng khách xem ti vi, một màn này thấy thế nào đều hài.
"Tư Mộ Thần, hôm nay tôi phải đi ra ngoài một chuyến!"
"Ừ, đi đi, lái xe của tôi đi, đúng rồi! Trong ngăn kéo để di động, bên trong là đồ của cô, cô tạm thời dùng trước!"
"Ừm!"
Trước cửa ‘Thịnh Thế’, Cảnh Tô ôm hồ sơ xin việc đã chuẩn bị xong, chần chờ.
Nên tới cuối cùng phải tới, đây là cuộc sống mới của mình, nên bắt đầu phấn đấu.
"Xin chào, tiểu thư, xin hỏi cô có hẹn trước không?"
"Ừ, là như vậy, tôi tới phỏng vấn công việc!"
"Ừ, giao hồ sơ xin việc cho tôi là được rồi!"
"Ừ, được, tôi chờ tin tức của bên công ty!"
Tiểu thư lễ tân vẫn còn vô cùng khách khí, nhưng trong đôi mắt vẫn có ghen ghét, một người đến đây xinh đẹp hơn so với mình, vậy không phải mình lại thêm một đối thủ cạnh tranh tổng giám đốc rồi ư! Sau đó cô ta ném một cái, phần hồ sơ xin việc kia liền tiến vào trong thùng rác.
Mới vừa về đến nhà, Cảnh Tô liền bị Tư Mộ Thần gọi lại.
"Cô nhóc, đánh ván cờ với tôi!"
"Tôi sẽ không!"
"Cô nhóc, nói dối xử lý theo như quân kỷ, rất nghiêm trọng đấy! Nhị tiểu thư nhà họ Cảnh, ngũ tuyệt, cầm kỳ thi họa mạo*!"
*ý chỉ tài năng về năm mặt: đàn, cờ, thơ, vẽ, tướng mạo
"Tôi không có tâm trạng!" Đối mặt với tên ghê tởm này, ai còn đánh cờ cùng anh! Cảnh Tô âm thầm nghĩ trong lòng.
"Không cần mắng tôi ở trong lòng, tôi đều nghe thấy! Tới đây!"
"Điều kiện!"
"Không ngờ đến đánh cờ với tôi cũng còn nói điều kiện chứ? Được, thắng tôi, giảm kỳ một năm!"
"Thật?"
"Thật!"
"Vậy thì tốt, chúng ta bắt đầu đi!"
"Cô không muốn gặp tôi đến thế?"
"Cũng không phải, nói hơn nói thiệt, ở nơi này không cần trả tiền cơm nước và tiền thuê phòng!"
"Cô chỉ có ngần ấy tiền đồ?"
"Tôi rất ít tiền đồ, người ít tiền đồ như vậy sao anh còn muốn dụ dỗ lừa gạt tôi tới nơi này!"
"Cô nhóc, cô dám cãi lại tôi? Nhìn chút tiền đồ này của cô! Đợi lát nữa sẽ để cho cô quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!"
"Anh chờ xem tôi giết anh không chừa